Cái ông ba ba mới ở cạnh đám trẻ con mấy ngày mà chúng quên luôn tảo tần là cô .
“Ma ma ma.” Cố Tri Ý cái biểu cảm lưỡng lự của Đoàn Đoàn, ba , liền thấy buồn .
“Cái đồ bám bố quên !” Cố Tri Ý bế Đoàn Đoàn lên, bộ giận dỗi.
Bữa sáng Lâm Quân Trạch xong, Cố Tri Ý ăn xong liền cùng đám nhóc Đại Bảo học.
Còn Lâm Quân Trạch thì ở nhà chăm sóc hai đứa nhỏ, cho chị Hà Thúy một ngày ngơi nghỉ.
Vốn dĩ Cố Tri Ý cho rằng chỉ cần Lâm Quân Trạch đến cửa hàng, tiếp xúc với Chu Mỹ Trân thì hẳn là sẽ việc gì.
Ai mà ngờ , tan tầm buổi chiều, Chu Mỹ Trân liền mang theo trái cây đến tận nhà.
Cố Tri Ý đang chơi trong phòng cùng với mấy đứa nhỏ, tiếng gõ cửa còn tưởng là ai chứ?
Kết quả khi cô mở cửa, liền thấy Chu Mỹ Trân xách một túi hoa quả, miệng toe toét bước nhà.
Cố Tri Ý thật sự tài nào hiểu nổi.
Lúc Chu Mỹ Trân là như , bây giờ đổi đến mức ?
Hay là , cô che giấu quá kỹ, đến cả cô cũng hề phát hiện ?
Cô vắt óc suy nghĩ cũng , nhưng dù mang quà đến tận nhà, cô cũng hỏi xem rốt cuộc chuyện gì.
“Chị Chu, hôm nay chị ghé chơi thế?” Cố Tri Ý bình thản tiếp đón.
“Chẳng trong bếp đang chuẩn bữa tối ? Anh xem xem thế nào .” Cố Tri Ý tiện thể liếc mắt Lâm Quân Trạch một cái.
Anh ngoan ngoãn đồng ý, trong tay vẫn còn đang cầm chiếc vá xào nữa chứ.
Chu Mỹ Trân vốn dĩ cho rằng Cố Tri Ý sẽ bày sắc mặt khó chịu, hoặc là sẽ giận dỗi với Lâm Quân Trạch, nhưng mà hiện tại xem …
Đặc biệt là cái vẻ , chẳng lẽ Lâm Quân Trạch lúc ở nhà đều bếp lo cơm nước?
Sắc mặt của Chu Mỹ Trân thoáng biến sắc trong một cái chớp mắt, đó bộ như việc gì mà : “Không gì, chỉ là lúc tan tầm thấy trái cây ở sạp hàng rong trông khá tươi mới, liền mua hai túi, mang tới cho các em nếm thử một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-871.html.]
Cố Tri Ý liền ngay ý đồ của Chu Mỹ Trân, cũng đáp vài lời khách sáo.
“Ai nha, chị Chu , chị thật là chu đáo quá. Chị xem lão Lâm nhà em mấy hôm nay ở nhà cũng tích trữ đủ đầy, đồ ăn trong nhà còn kịp hết. Cái chị vẫn nên đem về cho mấy đứa Kiến Minh ăn thôi.”
Cố Tri Ý bình thản .
Nói xong cũng chú ý tới biểu cảm của Chu Mỹ Trân.
Thấy vẻ mặt chị gượng gạo, Cố Tri Ý cũng coi như thấy, tiếp tục trêu đùa Đoàn Đoàn.
Cái nhóc lanh lợi Đoàn Đoàn chứng kiến bộ câu chuyện diễn .
Thế liền , bà cô xí chắc chắn đang giành ba ba với nhóc!
Hừ, thì cũng xem Đoàn Đoàn đây đồng ý !
“A a! Sao ~” Đoàn Đoàn đầu tiên là phối hợp với Cố Tri Ý, đó tự kêu ê ê a a.
Cố Tri Ý thấy Đoàn Đoàn phối hợp như , liền chút ngượng nghịu sang Chu Mỹ Trân xã giao.
“Thật là ngại quá chị Chu, đứa nhỏ tương đối nghịch ngợm. Nếu như chuyện gì nữa thì em nhà đây.”
“Không việc gì , chắc em cũng về thôi.” Chu Mỹ Trân , định đặt quả táo xuống.
Cố Tri Ý vội vàng từ chối, kiên quyết chị mang quả táo về.
Cuối cùng thì trái cây đương nhiên giữ chút nào. Sau khi Cố Tri Ý tiễn khéo , liền cúi xuống hôn Đoàn Đoàn một cái rõ kêu.
“ là con gái ngoan của !”
Đoàn Đoàn cũng chọc cho khanh khách thôi.
Trong lòng Đoàn Đoàn thầm nghĩ, đương nhiên !
Bất cứ phụ nữ nào dám mon men phá vỡ mái ấm của bọn họ, cô bé nhất định đuổi cho bằng .
Đoàn Đoàn còn nghĩ rằng bây giờ cô bé còn , nếu nhất định thể... "trêu chọc" cho vui hơn nhiều.
---