Tiện đường, cô ghé trường Thanh Hoa một chuyến, mời Hồ Tư Tuệ và Ngô Cát Vi cũng đến nhà dùng cơm  ngày mai.
“Ấy,  chứ,  chứ. Ngày mai, bọn tớ sẽ  mặt đúng giờ.” Hồ Tư Tuệ  tít mắt, khảng khái đáp lời.
Cố Tri Ý  chuyện với họ xong thì cũng rời khỏi chỗ đó ngay.
Trên đường trở về,  thấy hàng tươi sống, cô cũng mua chút ít. Nếu còn thiếu thứ gì, cô sẽ dùng những thứ trong  gian riêng của  để bổ sung thêm.
Sau đó, cô tay xách nách mang bao nhiêu là đồ trở về nhà. Lưu Ngọc Lan  thấy thì  khỏi khẽ rầy la đôi câu.
“Con  chỉ mời bữa cơm  mật dăm ba ,   mua nhiều đồ đến thế?”
“Mẹ ơi,  nhiều  ạ. Không   đường về, con thấy họ bán hàng tươi ngon nên mới mua  ? Cũng  mua về , thời tiết bây giờ cũng  thể để dành  ít lâu,   gì đáng ngại  ạ.”
“Con đó, bây giờ nhà  đông đúc  ăn như  , con còn   tiết kiệm là gì hả?”
“Mẹ, con  . Con   mà. Lần  con sẽ chú ý tiết kiệm hơn.” Cố Tri Ý vội vàng ngắt lời  .
“Ôi, mệt  đứt    ơi. Mẹ, con  xem lũ trẻ  .” Cố Tri Ý  xong thì rửa tay sạch sẽ  vội vàng  xem lũ trẻ.
“Cái con bé .” Lưu Ngọc Lan đăm đắm  theo bóng lưng Cố Tri Ý,  giận  thương mà lẩm bẩm.
Tuy miệng lầm bầm là , nhưng bà vẫn thoăn thoắt thu xếp đống đồ Cố Tri Ý mang về cho tươm tất.
Sau khi  nhà, Cố Tri Ý thấy Hà Thúy đang cùng hai   (Lưu Ngọc Lan và  Lâm) nâng niu, vỗ về lũ trẻ.
Mẹ Lâm chỉ sợ  khi họ trở về thành phố Triều, hai đứa bé sẽ  thích nghi  nếp sinh hoạt mới.
Vì , nhân lúc  còn ở đây, bà tỉ mỉ chỉ bảo Hà Thúy một  thói quen của hai đứa nhỏ để cô  quen và thuận tiện hơn khi chăm nom.
“Những việc như cho uống sữa thì   khi Tiểu Ý  học , con bé sẽ pha sữa sẵn. Cháu chỉ cần lấy bình   cho hai đứa nhỏ uống. Thường thì thằng bé nhỏ tuổi hơn sẽ uống , nếu để thằng lớn uống  thì nó sẽ  ưng .”
Mẹ Lâm cứ một hai tỉ mỉ bàn giao đủ  chuyện. Hà Thúy  chỗ nào  rõ đều  cẩn thận hỏi han .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-735.html.]
“Mẹ,  Lâm.” Cố Tri Ý bước   gọi hai  một tiếng.
Lúc ,  Lâm mới ngừng câu chuyện : “Con dâu út trở về  ? Mọi chuyện thế nào  con?”
Bởi vì vẫn còn  ngoài  mặt ở đây nên Cố Tri Ý cũng  lấy giấy tờ nhà đất . Cô chỉ : “Mẹ,  chuyện đều  xong  ạ,  cứ vững  nhé!”
“Ôi,  ,  xong  là  .”
“Chị Hà, giờ  em cũng  về , chị cứ  về nấu cơm cho Tiểu Chí  ạ. Ngày mai, trong nhà sẽ tổ chức tiệc liên hoan, hai đứa bé  còn  phiền chị vất vả trông nom hơn.” Cố Tri Ý  với Hà Thúy.
“Không  gì,   gì. Chị vẫn nên đợi đến giờ  trở về .” Hà Thúy nghĩ đến hôm nay là ngày đầu tiên   , vẫn nên  cho hết trách nhiệm.
“Chắc  đến mấy phút nữa  ạ, chị cứ về ! Bây giờ cũng  còn chuyện gì nữa, mà em thấy đó, mấy đứa bé cũng  ngoan ngoãn đây.”
Cố Tri Ý   đến  thì Hà Thúy cũng chỉ  thể mỉm   theo.
Tiện thể, chị Hà cũng  ngớt lời khen hai đứa bé  lanh lợi.
Hai đứa bé nhỏ như , bình thường ngoại trừ lúc đói bụng  gào   thì ngược  đều là im lặng mà ngủ. Nhờ thế mà giảm bớt phiền phức cho mấy  lớn như họ.
Chờ cho đến khi Hà Thúy  , Cố Tri Ý mới giả vờ như lấy hết giấy tờ mua bán bất động sản từ trong giỏ xách .
Vừa vặn lúc , hai  Cố Khôn cũng   dạo trở về. Họ  thấy Cố Tri Ý thì  khỏi hỏi han thêm một câu.
“Chuyện đó  đến   con? Có thuận lợi ?”
“Cha, chuyện  thuận lợi, mấy cái  chính là giấy chứng nhận và thỏa thuận mua bán đất ạ.”
Hai  họ tò mò  qua . Chớ xem đây chỉ là mấy tờ giấy mỏng manh,  mà giá trị  đến hơn hai nghìn tệ.
“Như  cũng . Thế  thì   cũng xem như   nhà cửa riêng ở Bắc Kinh.” Cha Lâm  cảm thán .
---