Cố Tri Ý dứt lời, hai còn kịp hồn thì cô kéo họ gần, bắt đầu giới thiệu.
Ngày thường ở trường học, Hồ Tử Tuệ vốn ít khi giao thiệp với các bạn nam, nên lúc đột nhiên Cố Tri Ý kéo tới giới thiệu thì còn chút thẹn thùng.
Dù đây vốn tùy tiện thoải mái, nhưng lúc cô cũng thoáng chút ngần ngại, khẽ giọng : “Chào Trương.”
“Chào đồng chí Tiểu Tuệ.” Dứt lời, Trương Lực cũng lộ rõ vẻ bẽn lẽn. Sau khi chào hỏi, thêm: “Cái đó… chị dâu, Tiểu Tuệ, hai cứ tự nhiên chuyện trò , em xem Lâm gì cần giúp đỡ ạ.”
Nói xong là vội vàng chạy ngay ngoài, dáng vẻ hấp tấp như thể ma đuổi lưng, khiến Cố Tri Ý bật thành tiếng.
Sau đó, cô dùng vẻ mặt trêu chọc Hồ Tử Tuệ, hỏi: “Thế nào hả?”
“Cái gì mà thế nào?” Hồ Tử Tuệ vẫn còn ngơ ngác, khó hiểu Cố Tri Ý.
“Chính là đồng chí Trương Lực thì ?”
Đến lúc , Hồ Tử Tuệ xem như thấu, hóa Cố Tri Ý đang định mối cho hai bọn họ ư?
“Chẳng cả! Này Tiểu Ý, từ khi cô mang bầu còn nảy cái nghề bà mối thế hả?”
“Sao mà thế? Đây chẳng là phúc lộc nên giữ trong nhà đó ?” Cố Tri Ý bất mãn đáp lời.
“ , đúng , cô sắp cướp luôn cả chén cơm của bà mối Lý phố chúng đến nơi .” Hồ Tử Tuệ liếc mắt Cố Tri Ý một cái, .
“Đây là vì cô thôi chứ nếu là khác thì mặc kệ đấy nhé.” Cố Tri Ý khẽ hừ một tiếng, đỡ bụng chuẩn leo lên sạp giường .
“Đó là đương nhiên, cô đối xử với như , lẽ nào quý trọng ?” Hồ Tử Tuệ tỏ vẻ vô cùng cảm kích.
“Được , cô còn lạ gì nữa ?” Cố Tri Ý liếc bạn một cái, tiện cưỡng cầu. Dù thì cũng chỉ là chọc ghẹo đôi chút để hai quen, thì cứ để cái duyên cái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-674.html.]
Cứ như Lâm Hiểu Lan và Cương Tử đó, ai nấy đều ngỡ hai họ chẳng chút liên can, ai ngờ cuối cùng nên duyên chồng vợ.
Bởi , cái lẽ duyên phận vốn dĩ khó lòng mà định .
Bữa trưa, Lâm Quân Trạch xắn tay bếp. May mắn là Cố Tri Ý còn ít thịt lấy từ gian từ sáng, thể đem nấu nướng luôn.
Cả nhà quây quần một bàn, đám trẻ nhỏ lớn gắp đồ ăn nên cứ vạ vật đất hoặc sạp giường mà chén.
Hồ Tử Tuệ ăn miếng thịt mỡ ngậy béo, nếm chút thịt bò xào chua cay, ăn ngớt lời khen ngợi Lâm Quân Trạch:
“Quả là tay nghề Lâm ngày càng tinh tế.” Cô quên giơ ngón tay cái hướng về phía Lâm Quân Trạch.
Lâm Quân Trạch giúp Cố Tri Ý nhúng thịt, khiêm tốn đáp: “Đương nhiên , chẳng nhờ cô vợ chỉ bảo ?”
Chao ôi, đừng Hồ Tư Tuệ, ngay cả những khác bàn ăn cũng “no bụng” vì những lời ân ái ngọt ngào của vợ chồng Lâm Quân Trạch.
Song, hiển nhiên lũ trẻ quá quen với cảnh bố trêu chọc như . Chúng chỉ cắm cúi chén cơm của . Cố Tri Ý mấy món viên, và khéo léo với là mua ở chợ đen, nên cũng chẳng ai tỏ ý nghi ngờ.
Nhân tiện đến chợ đen, dường như hoạt động buôn bán giờ đây đang dần công khai hơn, cũng chẳng còn thấy bóng dáng ai tới bắt bớ như .
Bởi , sự bạo dạn của bà con cũng dần lớn hơn. Ban đầu họ chỉ dám mang chút rau dưa, dưa muối nhà trồng bán. Giá cả thì rẻ hơn thị trường một chút, mà quả thực chẳng thấy ai đến hạch sách.
Hồ Tử Tuệ đến đây thì hào hứng kể lể với Cố Tri Ý. Cô kể rằng giờ đường, thấy bày bán la liệt mà đội tuần tra cũng ngơ, còn hăm dọa khó dễ như nữa.
Khiến ai nấy cũng ngạc nhiên.
Cố Tri Ý chỉ mỉm , thêm lời nào.
---