Sau một hồi tự răn bản như , về phía Cố Tri Ý, bày cái vẻ hào hoa của một tay chơi phong tình, tự cho là mị lực.
"Cái , bạn học Cố, chào , tên tớ là Lư Vĩ. Tớ với là, tớ thích từ lâu ." Nói xong còn bộ tịch cúi đầu xuống như thể thật sự ngượng ngùng.
Cố Tri Ý: (Chao ôi, chuyện gì thế ?)
Cái bộ dạng yểu điệu , ai còn tưởng cô đang ức h.i.ế.p chứ?
Chỉ là, diễn thì vẫn diễn một chút. Cô thực xem thử xem, trong hồ lô của đám rốt cuộc đang bày mưu tính kế gì.
"À, ?" Ngoài mặt cô cũng bày bộ dáng ngượng ngùng. mà bên trong lòng thì thầm bĩu môi, liên tục chế giễu.
(Trời đất, mà giả dối đến chứ?)
(Khổ , diễn ngượng ngùng thế thật thể chịu nổi nữa, mau cho qua .)
Lư Vĩ ngẩng đầu liền thấy Cố Tri Ý cũng đang ngượng ngùng mà cúi đầu xuống, còn tưởng rằng cô cũng hấp dẫn. Hắn càng thêm hăng hái hơn, trong lòng còn ngừng tự cảm thấy bản mà nghĩ: Quả nhiên là , loại phụ nữ nào mà chẳng đổ rạp chân , chỉ cần vẫy tay một cái, chẳng sẽ tự động tìm đến cửa .
" , ngay hôm khai giảng từ cái ánh mắt đầu tiên thấy tớ thích . Cậu đồng ý, đồng ý yêu tớ ?"
Lư Vĩ giống như là vất vả lắm mới những lời đó khỏi miệng. Sau đó bày vẻ mặt khẩn trương mà Cố Tri Ý.
"Ha ha, bạn học chắc là qua chuyện kết hôn đúng ?" Cố Tri Ý cho rằng cho dù chỉ một chút ánh mắt thôi thì lúc cũng nên xin chạy lấy . Không ngờ tới Lư Vĩ bày vẻ mặt đáng tiếc, đó là cái biểu tình " bận tâm ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-550.html.]
"Không liên quan gì cả, tớ, tớ nguyện ý chờ đợi ."
Cố Tri Ý thật sự sắp phát tởm đến nơi . Trong lòng cũng càng thêm xác định, đây chẳng lẽ là chỉnh cô ? Mối thù lớn đến mức nào chứ? Còn dùng luôn cả mỹ nam kế ?
"Ha ha, cái , bạn học Lư , vẫn tương đối tò mò thi đậu Thanh Hoa thế nhỉ? Chỗ , hình như vấn đề một chút thì ." Cố Tri Ý dùng ngón trỏ chỉ chỉ thái dương .
"Tớ, tớ, thật ngại quá." Lư Vĩ là Cố Tri Ý đánh trúng tim đen chỗ nào mà cứ thế chạy trối chết.
Cố Tri Ý theo bóng dáng , đôi mắt cô khẽ nheo , chất chứa đầy vẻ ngờ vực. Chẳng lẽ cô đầu óc tỉnh táo nên mới chạm tự ái ? Đâu đến mức đó chứ? Lời cô sắc bén đến mà!
Không suy nghĩ thêm nữa, Cố Tri Ý xoay rời . Vừa khỏi cổng trường, cô thấy Lâm Quân Trạch đợi sẵn ở đó.
"Hôm nay đến sớm thế ?" Cố Tri Ý bước nhanh đến hỏi.
Lâm Quân Trạch theo thói quen cầm lấy cặp sách của cô, đáp: "Ừ, hôm nay đến đón em sớm hơn khi. Vừa là ai chuyện với em thế? Anh thấy hai trò chuyện với khá lâu đấy chứ."
Anh đây đợi một lúc lâu, chỉ thấy vợ đằng chuyện gì đó với một nam sinh xa lạ. Bởi vì mấy bụi cây che khuất tầm , chỉ thấy một bóng hình mờ nhạt, cũng rõ hai họ gì với .
"Không quen gì cả. Tự dưng cứ thế tới thích em, xem nực cơ chứ?"
Cố Tri Ý kể, hề giấu giếm Lâm Quân Trạch điều gì.
---