Cố Tri Ý: ....... Có cả cách nữa ?
Vốn Nhị Bảo cũng định nũng nữa, nhưng mà thấy đều đang bước, nhóc liền thở dài thườn thượt, đành cam chịu mà bước tiếp.
Cố Tri Ý vẻ mặt nhăn nhó của con, cổ vũ : "Nhị Bảo, con xem, chúng chẳng mấy chốc sẽ đến thành lầu , kiên trì chính là thắng lợi đó!"
Nhị Bảo: Cảm giác đang những lời động viên sáo rỗng với .
Thầy giáo cũng thường xuyên với bọn nhóc lời , kiên trì chính là thắng lợi! Được , thì kiên trì tiếp thôi!
Cuối cùng khi đến thành lầu, Trường Thành phía uốn lượn bất tận qua các dãy núi, mấy đứa nhóc khỏi thốt lên tiếng kinh ngạc.
Buổi sáng Cố Tri Ý leo chính là Bắc Trường Thành, bởi vì đoạn tương đối bằng phẳng, dễ , cốt là để tiện cho lũ nhỏ.
Quả nhiên là tới tấm bia đá, đó khắc dòng chữ: "Không đến Trường Thành hảo hán."
Mấy chữ Đại Bảo cùng Nhị Bảo đều hết.
Hăm hở ở bia để Cố Tri Ý chụp ảnh kỷ niệm cho hai em nhóc. Ai ngờ họ e dè từ chối, vì quen dùng chiếc máy ảnh , sợ lỡ tay hỏng mất thì khổ.
Cố Tri Ý:........
là cô vẫn luôn nghĩ tới vấn đề , chiếc máy ảnh quả thực quá đắt tiền.
Vốn cô còn định chờ xem liệu ai khác tới để nhờ chụp ảnh hộ thì liền thấy một nước ngoài tóc vàng mắt xanh bước tới, dùng tiếng Anh : “Chào quý cô, lẽ thể giúp cô chụp ảnh.”
Có thể là sợ Cố Tri Ý hiểu, khoa tay để diễn đạt, ai mà Cố Tri Ý trực tiếp dùng tiếng Anh trả lời lưu loát: “Thật thế ? Vậy thì quá, phiền ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-539.html.]
Người nước ngoài tên Henry quả thực ngỡ ngàng, ngờ Cố Tri Ý tiếng Anh giỏi đến . Dù bản tới đây lâu, khi ngoài giao tiếp với bản địa vẫn gặp ít khó khăn về ngôn ngữ. Trừ phi thông dịch viên cùng mới thể giao tiếp dễ dàng , nhưng hôm nay là chuyến riêng tư nên chỉ hai vợ chồng cùng .
Do đó, ngạc nhiên mừng rỡ Cố Tri Ý: “Ôi Chúa ơi, nghĩ tới cô tiếng Anh giỏi như .”
mà lúc cũng thêm lời nào, liền nhận lấy chiếc máy ảnh của Cố Tri Ý giúp bọn họ chụp ảnh. Mấy tiếng tách tách của máy ảnh vang lên, chụp xong, những khoảnh khắc về chuyến thăm Trường Thành đầu tiên của cả gia đình họ ghi cuộn phim.
“ thành thật cảm ơn hai chị. , và vợ cần giúp chụp một kiểu ảnh ạ?”
Vốn vợ của Henry định lịch thiệp từ chối, ai ngờ Henry nhanh chóng đồng ý.
“Vậy thì xin cảm ơn cô.” Nói xong liền kéo tay vợ sang một bên.
Vừa với vợ tên Lily của rằng: “Chúng mới khó khăn lắm mới dịp sang đây một chuyến, chụp một tấm ảnh kỷ niệm chứ.”
Cố Tri Ý giúp hai chụp mấy tấm, đó : “Chào tạm biệt hai chị nhé! Nếu như tiện, xin vui lòng cho chúng địa chỉ của hai chị. Chờ khi nào rửa ảnh xong, sẽ gửi qua bưu điện cho hai chị.”
“Ôi, vô cùng cảm ơn cô, chúng ở tại......” Henry cho Cố Tri Ý địa chỉ chỗ ở của họ tại Bắc Kinh. Sau khi Cố Tri Ý cẩn thận ghi chép , hai trao đổi thông tin xong cũng liền rời .
Lúc chia tay, Nhị Bảo dịp thể hiện. Dù mới học tiếng Anh bao lâu, mà lúc chia tay, Nhị Bảo trò chuyện với Henry tự tin.
“Rất vui gặp chú, Henry. Tạm biệt ạ.”
Cái tính lém lỉnh, hoạt bát trong giao tiếp của Nhị Bảo đôi khi sẽ khiến cho Cố Tri Ý hổ. Henry liền giơ ngón cái lên khen ngợi Nhị Bảo: “Cháu trai thật cừ!”
Nhị Bảo hiểu ngay là khen, mặt mũi hớn hở đến mức thể tả. Nếu như Nhị Bảo cái đuôi, Cố Tri Ý đoán chừng cái đuôi nhỏ của nó hẳn vểnh ngược lên trời mất .
---