Xâu chuỗi chuyện với , Cố Tử Ý lập tức hét lớn: “Bắt trộm! Bắt trộm!” Vừa thím Hoàng cũng từ nhà vệ sinh , bà tiếng cô kêu liền hớt hải chạy tới.
Đến gần, bà chợt thấy Cố Tử Ý đang một phụ nữ trung niên giằng co. Thím Hoàng hớt hải chạy đến bên cạnh, nhanh chóng kéo Cố Tử Ý khỏi bàn tay phụ nữ . “Cố Tử Ý ơi, cháu ?”
Cố Tử Ý lập tức thuật chuyện xảy , thẳng phụ nữ trung niên : “Chắc bà là đồng bọn với kẻ rạch trộm túi hành lý của cháu tối hôm qua, đúng ?”
Vốn dĩ Cố Tử Ý cũng chỉ đoán mò, nhưng khi cô dứt lời, ánh mắt phụ nữ rõ ràng né tránh, Cố Tử Ý liền đoán trúng phóc.
“Cháu cái gì thế? Thím đây là thím ruột của cháu, thể hại cháu cơ chứ? Giờ cháu dám lời ngoài mà vu oan cho thím ?” Có lẽ do chột , giọng của bà kìm mà vọt cao hơn hẳn. Như chợt sực tỉnh, bà liền đổi giọng, dùng lời lẽ tha thiết đầy tình cảm để lên án cô: “Mẹ cháu mất , chẳng một tay thím nuôi dạy cháu khôn lớn ? Cháu xem cháu thể vô lương tâm đến chứ?”
Lúc , xung quanh tụ tập nhiều . Nghe bà thế, nhiều tin sái cổ, xì xầm bàn tán. Có còn thiện ý khuyên giải: “Đều là một nhà cả, cớ gì thù hằn .” Không ít cũng gật gù tán thành.
Cảnh tượng mà quen thuộc một cách kỳ lạ, chẳng xung quanh đây còn bao nhiêu đồng bọn của bà , họ sẽ ngừng chỉ trỏ, khuyên can. Mục đích chính là dựng lên một màn kịch mâu thuẫn gia đình thật sự, khiến Cố Tử Ý cho là đang giận dỗi. Nếu bản Cố Tử Ý trong cuộc, thì lẽ cô cũng suýt nữa tin lời lẽ thêu dệt của phụ nữ trung niên . Lúc cô đang lên tiếng minh oan, thì chú Thẩm, đợi lâu mà vẫn thấy hai trở về, liền nhờ khác trông hộ hành lý tự tìm họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-49.html.]
Vừa đến nơi, ông thấy một đám đông xúm xít đông đúc phía . Ông bèn nhanh bước đến hỏi han đầu đuôi ngọn ngành, liền lập tức rõ giọng Cố Tử Ý đang dõng dạc : “Này thím , cháu hề quen thím! Chỉ mới hôm qua, khi đến đây lấy nước, cháu mới gặp thím một , mà hôm nay thành thế . Cháu bước đến đây, thím chộp lấy tay cháu, còn giở trò nhận là . Chắc thím là bọn buôn đấy chứ?”
Chú Thẩm liền sai gọi cán bộ ga tàu đến, để ba mặt một lời cho rõ ràng.
Người phụ nữ trung niên liếc mắt quanh đám đông, bà chột , bắt đầu luống cuống. Bà cảm thấy mắt còn cách nào kéo Cố Tử Ý nữa, nên đến nước thì còn gì mà giữ thể diện, liền thẹn quá hóa giận : “ là nuôi một con sói mắt trắng mà, lông cánh cứng cáp , về thím cũng thèm đoái hoài gì đến cháu nữa!” Nói xong đẩy Cố Tử Ý mà ba chân bốn cẳng bỏ chạy ngoài.
Cố Tử Ý đẩy như thế, cả chới với, loạng choạng. Chuyện chỉ vỏn vẹn diễn trong tích tắc, xung quanh còn kịp định thần, chỉ kịp kêu lên: “Cẩn thận!” Cố Tử Ý theo bản năng dùng tay che bụng, nếu mà té xuống thì sẽ xảy chuyện gì. Cũng may đám đông vẫn tan , họ đều giúp một tay, những bàn tay vươn đỡ lấy cô, để cô ngã nhào lên thím Hoàng.
Được đỡ lên, Cố Tử Ý vẫn hồn, còn mơ hồ. Những xung quanh theo cửa , phụ nữ trung niên quả thật đúng là bọn buôn , nếu thì lúc nãy chẳng vội vàng bỏ chạy ngoài như .
Lúc , cán bộ ga tàu đến nơi. Họ nắm tình hình, cũng tinh thần trách nhiệm mà điều tra, chỉ là xe lửa dừng nơi một lát, bọn buôn chắc kịp thoát khỏi ga tàu .