--- Chương 474:
“Còn đây, phần lì xì của hai đây! Các cháu nhớ cất cho thật kỹ , đừng để các cháu đấy nhé!” Anh Cố Tử Lâm bắt đầu cái thói 'dạy hư' mấy đứa nhỏ .
lúc , Cố Tri Ý bước chân nhà, liền mau mắn chào hỏi từng : “Con chào ba, chào cả, chị dâu cả, hai, chị dâu hai ạ! Chúc cả nhà năm mới dồi dào sức khỏe, vạn sự như ý!”
“Ôi chao chao, đây là cô sinh viên mới trường của nhà chúng đó ư?” Anh Cố Tử Lâm cha mà tính khí vẫn còn hiếu động thấy rõ, thấy cô em gái ruột lâu gặp nhà thì liền nhịn mà mở lời trêu ghẹo đôi ba câu.
Cố Tri Ý lườm nguýt một cái, bèn bắt chước ngay giọng điệu của , bộ mặt giễu cợt trai: “Ôi chao chao, đây chẳng là Cố sinh viên nhà chúng ?”
Cuối cùng, vẫn là Cố Tử Lâm chịu thua : “Khụ khụ, em gái của ơi, chúng đừng đùa dai nữa nhé!” Lâu lắm gặp mà cô em gái của vẫn cứ đanh đá như . may mà thường ngày ba em vẫn gửi thư từ qua , nên bây giờ chuyện cũng chẳng thấy gì xa lạ.
Cố Tử Sâm bên , đưa ánh mắt u oán về phía chị gái, lúc nào cũng lơ là chứ? Cậu liền vội vàng lên tiếng để thu hút sự chú ý của : “Chị…”
Lúc Cố Tri Ý mới sang . Chà chà, mới xa dạo thôi mà, em trai cô ăn uống khéo mà cao lớn phổng phao đến thế? Cô tiến lên đo thử, em mới mười sáu tuổi mà cao hơn Cố Tri Ý nguyên một cái đầu . “Xem lúc chị ở đây thì em ăn ít món ngon đúng ? Chậc chậc, vóc dáng cao ráo xem!”
Cố Tử Sâm ngượng ngùng đáp: “Chị , em cũng… cũng ăn gì đặc biệt ạ.” Con trai tuổi dậy thì quả nhiên khác hẳn, còn trẻ con như mà bắt đầu ngại ngùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-474.html.]
Mấy xuống, hai chị dâu cũng kéo Cố Tri Ý cứ tíu tít cảm ơn. Cố Tri Ý cảm thấy chút ngượng ngùng. Sao, tự nhiên niềm nở đến ? Tuy bây giờ đang là Tết thật, nhưng cũng cần nồng nhiệt đến mức !
Chị dâu cả Vương Quế Chi cảm thán: “Tiểu Ý , chị dâu cũng nên cảm ơn em thế nào cho nữa. Lần cả em cũng đỗ đại học , trường chắc chắn sẽ phân công việc trong cơ quan nhà nước.” Trước đó chồng chị còn nhiều lo lắng, cũng may mà cô em chồng “ tư tưởng công tác” còn giới thiệu cho chồng chị một vị trí công nhân trong xưởng chế biến thịt nữa. Nói thế nào thì Vương Quế Chi vẫn tràn đầy cảm kích với Cố Tri Ý.
Lâm Tú Mai bên cũng tỏ lòng cảm kích y như : “Tiểu Ý , may mà em luôn giám sát hai em ôn tập, nếu thì nào chuyện thi đỗ đại học như chứ?”
Trong thời gian , cửa nhà họ Cố suýt chút nữa thì dẫm bẹp. Không ít đều tiếc nuối vì đó “để mắt” đến hai đứa con trai lớn nhà họ Cố, đó họ tinh mắt mối nhỉ? Thậm chí còn nhắm đến út Cố Tử Sâm mới mười sáu tuổi.
Trong thời gian , Cố Tử Sâm dọa sợ đến mức dám khỏi nhà. Thật sự là đáng sợ lắm đó! Thi thoảng đang đường thì vài bà thím, vài cô kéo hỏi về chuyện vợ con.
“Con trai út nhà họ Cố , cháu thấy con gái nhà thím thế nào? Tuy con bé lớn hơn cháu ba tuổi, nhưng ‘gái hơn ba thì ôm gạch vàng’ ? Nếu cháu cảm thấy thích hợp thì thím sẽ giúp các cháu mai.”
“Tử Sâm , con bé cháu thím mới mười lăm tuổi thôi, còn nhỏ hơn cháu một tuổi nữa. Con bé cũng dịu dàng nhã nhặn, chắc chắn là cháu sẽ thích.”
Cố Tử Sâm cô gái đang ngây ngô mặt mà nổi hết da gà da vịt. Con bé quậy phá nhất trong thôn mà thể ngượng mồm mà là nhã nhặn ? Đây là mở to mắt dối ?