Cha Trương chỉ tới bắt tay tình với cha Lâm một chút.
“Hoan nghênh ông em, cũng hoan nghênh cả nhà ông.” Quả thực cha Trương trông trẻ tuổi hơn một chút so với cha Lâm.
Cha Lâm gọi cha Trương là ông em cũng chẳng sai.
Chỉ qua một lúc, hai liền liên tiếp gọi ông , ông em đầy mật.
Cương Tử trả tiền xe cho đánh xe bò, đó xách hành lý của nhà xuống.
“Ôi chao, đến đây, đến đây, Quốc Đống qua giúp Cương Tử một tay, các cháu, chúng nhà chuyện, nhà chuyện.” Mẹ Lâm gọi con trai cả của đến giúp đỡ.
Bà tự tiếp đón nhà họ Trương cửa.
Ngồi xuống, trao đổi đôi ba câu xã giao với .
Vương Anh cũng tiến lên giúp pha rót từng chén.
“Thím, chú, hai dùng ạ.”
“Ai, .”
Mẹ Trương từ khi nhà liền luôn chú ý đến Lâm Hiểu Lan. Rốt cuộc xuống xe, thấy ánh mắt của Cương Tử và Lâm Hiểu Lan đối diện một thoáng, Trương đây chính là cô con dâu tương lai của . Bà liền tiến gần, nắm lấy tay Hiểu Lan mà hỏi han ngớt.
Mẹ Lâm bên đang về phía Cường Tử dáng vóc cao lớn y như Cương Tử, hỏi: “Đây là con trai út nhà bà đúng ? Lớn lên cũng thật là cao to, về chừng cũng theo nó bộ đội đấy.”
“Phải xem bản nó thế nào , một đứa là Cương Tử , Cường Tử nếu ở trong nhà bầu bạn với hai vợ chồng già chúng cũng .” Mẹ Trương .
Cha Lâm cũng gật gật đầu: “ là như , nhà bà cũng chỉ hai đứa con trai, một đứa ở trong bộ đội, một đứa khác ở trong nhà, hai ông bà cũng sẽ yên tâm hơn đôi chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-416.html.]
Thật cả hai nhà đều tham gia quân ngũ trong bộ đội, đương nhiên cũng cái ẩn giấu lưng vinh dự chính là sự nguy hiểm tột cùng. Cho nên nhà họ Trương chỉ hai con trai, thể để cả hai đứa đều tham gia quân ngũ . Cha ở nhà sẽ lo lắng đến c.h.ế.t thì chứ?
Cương Tử cất gọn gàng đồ đạc, mới kéo Lâm Hiểu Lan ở một góc khuất.
Thừa lúc ai chú ý, lén nắm lấy bàn tay của Hiểu Lan.
Hai cũng chỉ mới vài ngày gặp mà quấn quýt bên .
Cường Tử thấy cảnh đó cũng đ.â.m ngượng, đành lảng sân .
Vừa vặn mấy đứa bé nhà họ Lâm đang chơi trong sân, Cường Tử cũng chẳng ngại lớn tuổi, liền chạy chơi cùng với mấy đứa nhỏ.
Hai nhà chuyện một hồi mới bắt đầu chuyện chính.
Ông Trương là mở lời : “Ông Lâm , Cương Tử nhà chúng cũng còn trẻ nữa, trong nhà ai nấy đều lo lắng chuyện trăm năm của nó. Giờ hai đứa nó ưng ý , ý của nhà chúng là sớm định đoạt hôn sự cho hai cháu, để Cương Tử thể an tâm nhập ngũ, phấn đấu cho tiền đồ.”
Ông Lâm và bà Lâm ý kiến gì, cũng gật đầu đồng thuận.
Ông Trương tiếp: “Chức vụ của Cương Tử hiện giờ đủ chuẩn để Hiểu Lan thể theo thằng bé về đơn vị, nên ban đầu hai vợ chồng sẽ chịu cảnh xa cách, cũng là một thiệt thòi cho Hiểu Lan nhà ông bà. ông bà cứ yên tâm, và bà nhà nhất định sẽ bạc đãi Hiểu Lan, sẽ thương cháu như con gái ruột trong nhà.”
Nghe ông Trương đến chuyện , ông Lâm và bà Lâm cũng chuẩn tâm lý đó.
Chuyện lúc cũng bàn qua, nay ông Trương thẳng thắn như , cho thấy nhà bên là khó tính, mà việc thấu tình đạt lý.
“Chuyện thì ông thông gia cứ yên lòng, và bà Lâm cũng hiểu, để Hiểu Lan ở nhà hiếu kính hai ông bà cũng là lẽ đương nhiên.”
Dù trong lòng nghĩ thế nào, Hiểu Lan thật sự hiếu thảo với cha chồng , nhưng những lời trọn tình trọn nghĩa như thì ông Lâm vẫn cho đạo.
“Nếu hai ông bà ý kiến gì, thì xin phép trình bày ý định của nhà chúng . Nếu điều gì lòng, hai ông bà cứ bổ sung thêm .”
---