Chẳng lẽ đây là mua ở chỗ của Trương Lực? Mới hôm qua Trương Lực khai trương, căn cứ theo giờ của cán bộ, công nhân viên chức trong huyện thành nên mở cửa từ 5 giờ sáng. Nghe lời chú Chu Khang Đức thì món bán chạy lắm cơ ?
Cố Tri Ý và Cố Tử Mộc đều ăn sáng ở nhà nên ăn thêm nữa. Đợi hai bố con chú Chu Khang Đức ăn xong, xuống ghế sô pha, Cố Tri Ý mới mục đích cháu đến hôm nay: “Thưa chú Chu, hôm nay cháu tới phiền thật ngại quá. Chẳng bao lâu nữa phỏng chừng cháu cũng theo chồng về quân ngũ . Bố của mấy đứa nhỏ đang ở trong quân doanh, gia đình chúng cháu chia cách lâu ngày cũng chẳng chuyện ho gì. Nhà cháu suy nghĩ kỹ lưỡng , suất biên chế công nhân viên chức ở xưởng chế biến thịt , chúng cháu xin nhường cho trai cháu.”
Cố Tri Ý kiểu năng vòng vo, dài dòng. Cô quanh co lòng vòng mà thẳng vấn đề.
Chu Khang Đức xong cũng chẳng hề bất ngờ chút nào. Ông gật đầu lia lịa: “Được thôi, lúc chú , dù suất biên chế là để gia đình cháu tự do sắp xếp. Nếu cháu trai cháu , lát nữa chú sẽ dẫn hai em tới xưởng để quen với công việc, mai là thể bắt đầu .”
ngay đó nghĩ tới nhà họ Cố cách huyện thành một quãng khá xa, ông : “ mà, Cháu Cố , cháu cũng đấy, hiện tại nhà ở thành phố đắt đỏ lắm, cho nên phòng ở cho công nhân...”
Chu Khang Đức vẫn thẳng , suất biên chế quả thực thể nhường, nhưng còn về chỗ ở thì chỉ những thâm niên công tác lâu năm hoặc là gia đình đông con, quá chật chội mới phân phối nhà ở.
Nếu trai cháu Cố mới tới phân nhà ngay thì quả thực chẳng ho gì.
Cố Tri Ý và Cố Tử Mộc đều thừa hiểu điều đó. Ở cái thời , nhà ở đắt đỏ đến mức nào chứ? Một nhà ba lớn chật vật trong căn phòng mười mấy hai mươi mét vuông là chuyện cũng thấy. Có suất biên chế là may mắn lắm , còn ai dám điều mà đòi hỏi thêm điều gì khác nữa?
Tiếp đó, Chu Khang Đức dặn dò Cố Tử Mộc một việc cần chú ý trong xưởng.
“Đi thôi, tiên chú dẫn các cháu đến xưởng xem một chút.”
Thế , cả bốn liền cùng đến xưởng chế biến thịt.
Xưởng chế biến thịt xa nhà chú Chu Khang Đức, chỉ chừng mười phút bộ là thấy cổng nhà xưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-292.html.]
Trên cổng treo tấm biển lớn đề dòng chữ: “Xưởng Chế biến Thịt Huyện”.
Kế bên là một câu khẩu hiệu lớn rằng: “Lao động là vinh quang!”
Khi Cố Tri Ý cùng đến nơi, cánh cổng mở . Một chiếc xe tải chở mấy chục con lợn đang chầm chậm tiến xưởng, dừng ngay cửa lò mổ.
Đàn lợn xe đều lùa xuống.
Chú Chu Khang Đức giải thích với Cố Tri Ý cùng : “Mấy con lợn sẽ tổ đồ tể của xưởng mổ thịt ngày mai. Chúng sẽ m.ổ x.ẻ xong xuôi ba, bốn giờ sáng, đó sẽ đưa phân phối khắp các Cung Tiêu Xã.”
“Ngay đây là nhà ăn, nơi sẽ ăn cơm. Phía là khu nhà tập thể của gia đình công nhân, còn bên là dãy phòng việc của các bộ phận. À , Tiểu Cố , chú cứ ngỡ cháu đến việc, sắp xếp cho cháu một chân nhân viên phòng nhân sự nhàn nhã hơn. giờ cả cháu cũng tới, chú hỏi, trình độ học vấn của thế nào? Nếu khớp chú sẽ sắp xếp .”
Trong lòng Cố Tri Ý mừng rỡ khôn nguôi khi chú Chu là nhân viên phòng nhân sự.
Cứ ngỡ sẽ công nhân lò mổ, nào ngờ cử nhân viên phòng nhân sự.
Cô vội vàng đáp lời: “Thưa chú Chu, cả của cháu nghiệp cấp ba, trình độ học vấn đáng lo ạ.”
Lời Cố Tri Ý sai chút nào, khi Cố Tử Mộc còn học, thuộc hàng nghiêm túc, thành tích ở mức khá.
Cố Tử Lâm trông cà lơ phất phơ, nhưng thành tích học tập của vẫn luôn đầu lớp.
Trong mấy em, lẽ chỉ Cố Tri Ý là kém cỏi nhất trong việc học hành mà thôi.