Làm Giàu Ở Thập Niên 70: Từ Nữ Xứng Thành Nữ Chủ - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-09-08 07:53:46
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, trở về đơn vị công tác, chỉ là cho đến khi về hưu cũng thăng tiến bao nhiêu.

Theo nguyên tác cốt truyện, vốn dĩ khi lá điện báo đến tay, hình như Lâm lão Tam cùng Mẹ Lâm sẽ đến chăm sóc mới .

giờ đây cô xuyên tới đây , liệu bản chăm sóc chồng danh nghĩa ?

Cố Tử Ý suy nghĩ một lát thôi. Cô lấy tất cả tiền trợ cấp , tổng cộng ba mươi lăm đồng, dùng một mảnh vải bọc kỹ càng, mang cả ngân phiếu định mức cất gian riêng của .

Dẫu cho bên ngoài an đến mấy chăng nữa, cũng đáng tin bằng gian riêng của cô.

Sau đó, cô nghĩ đến vài món đồ trong nhà còn thiếu thốn, nên cô vẫn một chuyến ghé hợp tác xã để mua vài thước vải về may quần áo cho hai đứa nhỏ.

May mắn là đó, nguyên chủ kịp giữ một mớ phiếu mua vải, vốn dĩ định bụng sắm sửa cho vài bộ áo mới. Nếu , ngay lúc , dẫu Cố Tử Ý trong tay tiền mặt cũng đành bó tay, chẳng thể mua nổi một mét vải. Thời buổi , thứ gì cũng phiếu định mức mới mong mua , trừ phi chợ đen, nhưng giá cả ở đó thì đắt đỏ đến phát hờn, đội lên gấp mấy giá niêm yết.

Cố Tử Ý khéo léo cất bộ tiền mặt cô đang giữ gian riêng. Sau đó, theo trí nhớ của nguyên chủ, cô rảo bước đến hợp tác xã huyện, nơi cách bưu điện quá xa. Chỉ chừng năm phút bộ, cô thấy một tấm biển gỗ cũ kỹ treo cánh cửa cạnh gốc đa cổ thụ trăm năm, đó đề rõ ràng 'Hợp tác xã huyện Phong'. Trên tường vôi bạc màu, những khẩu hiệu lớn vẫn còn rực rỡ: “Vì nhân dân phục vụ”, “Phát triển kinh tế, đảm bảo cung ứng”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-o-thap-nien-70-tu-nu-xung-thanh-nu-chu/chuong-28.html.]

Đập mắt cô là dãy nhà trệt với những gian hàng san sát, nơi bán đủ thứ hàng hóa thiết yếu với giá ưu đãi hơn hẳn so với những cửa hàng tư nhân hiếm hoi, đúng với bản chất của hợp tác xã thời .

Dẫu quy mô chẳng mấy rộng rãi, nơi đây vẫn chật cứng . Từng tốp chen chúc, tấp nập , tạo nên một cảnh tượng ồn ã, náo nhiệt ngừng.

Chứng kiến cảnh tượng đông đúc , Cố Tử Ý nhận phần lớn khách hàng chỉ đến ngó nghiêng, xem hàng, chứ hẳn ai cũng nhu cầu mua sắm. Tiện thể, họ còn tụ tập buôn chuyện, g.i.ế.c thời gian rảnh rỗi. Cố Tử Ý bụng mang chửa, đành cố hết sức lách qua dòng chật như nêm cối.

Mỗi quầy hàng đều biển đề rõ từng loại mặt hàng, như khu thực phẩm, khu hàng tạp hóa và nhiều loại khác.

Cố Tử Ý tìm đến khu bán vải, những cuộn vải xanh xanh đỏ đỏ trưng bày quầy mà chỉ thở dài. Thật tình, với con mắt của một từng nghề thiết kế thời trang ở thời hiện đại như cô, những màu sắc và họa tiết quả là vô cùng chướng mắt, chẳng lấy một chút tinh tế nào.

Dẫu , Cố Tử Ý đành nén tiếng thở dài, kiên nhẫn lục lọi trong mớ vải xanh đỏ chói lòa , cố chọn những màu sắc nhã nhặn hơn, ưng ý để may đồ cho lũ trẻ. Sau khi ưng ý vài mẫu, cô nhờ nhân viên bán hàng cắt giúp mười ba thước vải phin xanh đậm. Sau đó, tình cờ thấy một cuộn vải sợi tổng hợp đang ưa chuộng thời bấy giờ, cô quyết định lấy thêm sáu thước ba tấc nữa.

Lượng vải đủ để may một bộ đồ tươm tất cho lớn. Cố Tử Ý chẳng hề nghĩ đến việc sắm sửa cho bản , bởi dù lúc cô đang mang thai, may cũng thể mặc .

Mua xong vải vóc, cô tạt sang khu hàng tạp hóa để ngó nghiêng. Vào thời buổi , nhân viên hợp tác xã ăn lương nhà nước, thường tự cho cái quyền ban phát. Hơn nữa, việc bán nhiều hàng cũng chẳng giúp họ thêm đồng hoa hồng nào, thế nên thái độ hách dịch, khó chịu của họ lúc nào cũng lồ lộ, khiến mua hàng khỏi phiền lòng.

---

Loading...