Làm giàu: cuộc sống điền viên của nông nữ - 99

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:45:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Thẩm Bích Thấm hỏi suy nghĩ, chẳng lẽ đúng như những gì nàng đoán, bên trong cuộc hôn nhân điều khuất tất gì?

"Mieo -"

"Mieo -"

Lúc Thẩm Bích Thấm trở sân nhà , ba con mèo nhỏ vốn dĩ đang vây quanh Thẩm Kỳ Viễn lập tức chạy về phía Thẩm Bích Thấm.

Ba con mèo nhỏ là ba con mèo con do Thẩm Bích Thấm nhặt ở phía núi một tháng .

Lúc đó trời mưa to tầm tã, Thẩm Bích Thấm và Mộ Dung Húc đang định tìm một cái hang để trú mưa, thì thấy một con mèo to tảng đá đè c.h.ế.t ở cửa hang, trong miệng nó còn đang ngậm một con thỏ.

Dưới màn mưa, cả của ba con thú nhỏ đều ướt sũng, đang run rẩy trong vòng tay của mèo .

Thẩm Bích Thấm đoán rằng cả gia đình mèo lẽ đang sống trong hang động , lúc mèo kiếm ăn trở , đến cửa hang may một tảng đá đè trúng, lẽ ba con mèo nhỏ tiếng kêu của chúng nên mới chạy .

Tính tình của mèo hung dữ, nhưng mà lúc Thẩm Bích Thấm nhấc ba con mèo nhỏ lên, chúng còn chút sức lực nào, cả mềm nhữn như bông.

Khi mang ba con mèo nhỏ về đến nhà, chúng gần như còn chút thở nào, Thẩm Bích Thấm còn nghĩ rằng thể cứu chúng nữa, nhưng ngờ cuối cùng chúng sống .

Trong thời gian đó, Thẩm Bích Thấm và Thẩm Kỳ Viễn chăm sóc cho chúng, cho nên ba con mèo con cũng chỉ thiết với hai họ, trong nhà nhiều nhất chỉ thể chạm chúng một chút, nếu ôm thì chúng nhất định sẽ giấy giụa.

"Cây lê, quả lê, hoa lê, nhớ tỷ nào?" Thẩm Bích Thấm xổm xuống, vươn tay vuốt ve bộ lông mềm mại của ba con mèo con, nàng cảm thấy trái tim như sắp tan .

Nàng thích nhất loại động vật nhỏ lông xù mềm mại như , đặc biệt là khi chúng còn nhỏ, đôi mắt to tròn ướt nước , nàng cảm thấy cả đều sự dễ thương của chúng cho tan chảy .

"Tứ , về !"

Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm trở về, Thẩm Kỳ Viễn cẩn thận đặt cuốn sách tay lên ghế, đó mới vui vẻ chạy ngoài.

"Ừm, sách thế nào ? Nếu như xong thì cho , sẽ đến nhà Phùng gia gia muợn quyển khác." Thẩm Bích Thấm ôm hoa lê trong lòng. Hoa lê là con mèo cái duy nhất trong ba con mèo, tính cách cũng ngoan ngoãn hơn hai con mèo đực , hơn nữa thích bám lấy Thẩm Bích Thấm, Thẩm Bích Thấm cũng thích nó nhất.

"Ừm, đều xong é Bách Gia Tính ), Thiên Tự Văn cùng

£ Tam Tự Kinh ) , cũng sắp xong € tiểu học ) ... Ha ha... Đừng liếm... Đừng l.i.ế.m mà..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/99.html.]

Một tay Thẩm Kỳ Viễn ôm hai con mèo nhỏ n.g.ự.c , dùng gương mặt cọ chúng một cách thiết, hai con mèo nhỏ lập tức lè lưỡi l.i.ế.m mặt khiến Thẩm Kỳ Viễn nhột mà híp mắt lên.

Tại Nam Minh , sách dạy học chữ nhập môn ở địa phương chia ba phương diện.

Một là các loại sách truyền thống như bách gia tính, thiên văn tự, tam tự kinh.

Hai là một sách nhập môn của các nhà triết lý học trứ danh thời nhà Tống như tiểu học, trình đoan lễ của Chu Hi, tính lễ học huấn của Thành Nhược Dung.

Ba là Nho gia kinh điển, như hiếu kinh, tứ thư đẳng.

Còn về phần "ngũ kinh" nhất định chờ cho đến khi học trò thuộc lòng nội dung vỡ lòng, đồng thời lĩnh ngộ chúng, đó mới bắt đầu học ngũ kinh.

Trong nhà sách, hơn nữa Thẩm Thủ Nghĩa cũng thời gian dạy nên những sách nhập môn gì đó thường bắt đầu học từ năm bảy tám tuổi thì Thẩm Kỳ Viễn đều học một quyển nào và bây giờ học từ đầu.

"Nhanh như ?"

Thẩm Bích Thấm ngạc nhiên, đến hiện tại chỉ một thời gian ngắn ngủi, còn nửa tháng.

Tại Nam Minh, chỉ thể học thuộc lòng bộ nội dung trong sách , đồng thời hiểu hết tất cả các từ ngữ, đó mới xem là học hết một quyển sách một cách chân chính mà chỉ dường như là xem hết một quyển sách là xong.

Trong trường hợp dạy bảo và giám sát, thế nhưng Thẩm Kỳ Viễn dùng thời gian còn đến nửa tháng để học xong tất cả, thiên phú học tập thế thật sự tâm thường.

"Ừm, thể vẫn chỗ hiểu hết nghĩa. Tứ , ông Phùng học vấn ?"

Nhìn thoáng qua hai con mèo đang chiếm ngụ hai bả vai, đến thạch cao ở tay trái của , Thẩm Kỳ Viễn thở dài bất lực, mở miệng hỏi Thẩm Bích Thấm.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Ừm, lẽ là ." Thẩm Bích Thấm kéo lấy con mèo con đang ngừng trèo lên l.i.ế.m mặt nàng về n.g.ự.c một nữa.

"Vậy nếu chỗ nào hiểu, thể thỉnh giáo ông Phùng ?" Thẩm Kỳ Viễn Thẩm Bích Thấm như , hai mắt sáng lên Thẩm Bích Thấm.

" , nghĩ đến nhỉ? Ông Phùng là , chờ mang cơm trưa cho phụ , đó sẽ dẫn gặp ông Phùng."

Thẩm Bích Thấm chợt hiểu mà vỗ đầu một cái, nàng vất vả kéo mèo con dính xuống, đó mới xách giỏ khỏi cửa.

Nhìn thế nào cũng thấy Phùng lão giống một ông cụ bình thường, nếu ông chịu dạy bảo Thẩm Kỳ Viễn, với Thẩm Kỳ Viễn mà đó sẽ là một may mắn lớn.

 

Loading...