Thẩm Bích Thấm cho rằng liền ăn một bữa cơm bình thường ở trong trấn, ngờ Quý Đại công t.ử dẫn cô đến tửu lâu trong huyện thành.
Thẩm Bích Thấm vốn định từ chối, nhưng nghĩ hai đều là những phận, nên tất nhiên cũng khó tính trong việc ăn cơm, liền thêm gì nữa.
Quý phủ chỉ dẫn theo một chiếc xe ngựa tới, để chú ý, nên chiếc xe ngựa cũng lớn, vì bốn chung một chiếc xe ngựa chắc chắn sẽ chật chội, xét thấy Thẩm Bích Thấm là một tiểu cô nương, Quý Đại công t.ử liền đề nghị để Thẩm Bích Thấm và Trần đại phu xe ngựa, còn hai bọn họ sẽ cưỡi ngựa .
Kết quả Quý Hiên Dật tự nhiên xe ngựa, vị lên tiếng , thì tất nhiên Trần đại phu dám tranh với , cho nên Thẩm Bích Thẩm chỉ thể mang theo vẻ mặt tình nguyện chung một chiếc xe ngựa với Quý Hiên Dật.
Chỉ là tội nghiệp Trần đại phu già còn cưỡi ngựa.
Việc cưỡi ngựa là việc hưởng thụ gì, kiếp khi nàng học cưỡi ngựa, phần da bên trong đùi đều ma sát đến xước cả , vết thương cũng khá lớn, đó còn chỉ là cưỡi ngựa tốc độ chậm, nếu cưỡi ngựa phi nhanh, thì chuyện ma sát đến mức huyết nhục mơ hồ cũng thể xảy .
"Tiểu nha đầu, ngươi gọi đại đường của là Quý thúc, cũng nên gọi một tiếng thúc thúc ." Ở trong xe ngựa, Quý Hiên Dật dựa giường nên, đôi mắt đào hoa Thẩm Bích Thấm .
Tư thế rõ ràng là lười biếng, nhưng mang theo một cỗ ưu nhã ý vị thể thành lời, nhất cử nhất động của thiếu niên đều tỏa quý khí thiên thành.
Nghe thấy Quý Hiên Dật , Thẩm Bích Thấm gì trở trắng mắt, xoay chỉ để cho Quý Hiên Dật một cái ót đen nhánh.
Thầm nghĩ trong lòng, tính tuổi thật của còn thể của ngươi, ai gọi ngươi là thúc chứ, hơn nữa, bày một tư thế phong lưu với một tiểu cô nương mới chín tuổi thật sự ?
"Ai, tiểu nha đầu, ngươi thể bên nặng bên nhẹ như "
Phản ứng của Thẩm Bích Thấm khiến cho Quý Hiên Dật bắt đầu hoài nghi nhân sinh, chẳng lẽ do lớn lên đủ , đủ mê ? Vì ánh mắt đầu tiên của tiểu nha đầu thích chứ?
Chẳng lẽ mị lực của giảm xuống ? Chắc là sẽ như chứ.
Nghĩ lúc còn ở kinh thành, tiểu cô nương nào thấy mà dùng thủ đoạn thu hút sự chú ý của , cô gái để ý hẳn như tuyệt đối là chuyện hiếm trong cuộc sống của đói
mà, Quý Hiên Dật vẫn nhận sự lơ như cũ của Thẩm Bích Thấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/93.html.]
"Uy, tiểu nha đầu ngươi đó, đắc tội ngươi ở ? Tại cảm thấy ngươi đang cố tình trốn tránh ."
Quý Dật Hiên đột nhiên tiến từ giường nệm đến mặt Thẩm Bích Thấm, đôi con ngươi thật sâu chăm chú Thẩm Bích Thấm, tròng đen trong mắt di chuyển.
"Ngươi cái gì !"
Đột nhiên gần mặt trong gang tấc, Thẩm Bích Thấm ngạc nhiên lùi về phía một cách lớn, đó mới nhàn nhạt Quý Hiên Dật : "Chẳng lẽ Quý công t.ử nam nữ thụ thụ bất hả?" "Nữ ?”
Quý Hiên Dật âm thường hướng ánh mắt đến chỗ nào đó của Thẩm Bích Thấm liếc một cái, cái biểu tình đó thật sự thiếu đánh.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Họ Quý kai, ngươi đúng là kẻ háo sắc!"
Tính tình của Thẩm Bích Thấm vốn cũng trực tiếp bạo phát: "Ngươi xem, chỗ nào khiến ngươi chú ý đến, chỉ cần ngươi thể lơ từ đây, đây lập tức sẽ đổi!"
Lần , đến lượt Quý Hiên Dật đen mặt, thật sự nghĩ đến bản sẽ khác chán ghét đến như !
Lời của Thẩm Bích Thấm dường như là hét lên, nên tất cả ở ngoài xe ngựa đều thấy , lái xe và hai hộ vệ là Quý Tư Lãnh và Quý Tư Ấm suýt chút nữa ngã xuống đất....
Hai khó khăn lắm mới định cơ thể, trong lòng âm thầm líu lưỡi, tiểu cô nương quả nhiên đủ quyết đoán, đủ dũng khí đó!
Sau đó liếc , kết quả thấy trong mắt đối phương tất cả đều là sự vô lương vui sướng khi gặp họa!
Vị từ nhỏ cẩm y ngọc thực, coi như mà chăm sóc, hơn nữa mắt cao hơn đỉnh đầu, khó khăn lắm mới để ý một cô nương, thế mà đối phương chán ghét, cái đả kích lớn như thế nào chứ...
Vị sẽ trực tiếp bùng nổ Hồng Quang chỉ lực diệt trừ tiểu cô nương cho sảng khoái chứ? Gia , chỉ là một cô gái nhỏ chín tuổi mà thôi, ngài già hơn nên nhất định bình tĩnh đó! Có lẽ lời câu nguyện của hai , Quý Hiên Dật tức giận, chỉ là trực tiếp trao đổi chỗ với Trần đại phu, cưỡi ngựa.
Nhìn thấy Quý Hiên Dật đen mặt ngoài, Thẩm Bích Thấm mới bình tĩnh , đó cảm thấy buồn , tuổi thực tế của cũng là bốn ba , thể chấp nhặt với một thiếu niên như thế chứ, nàng thật là càng sống càng buông thả .
"Thấm nha đầu, rốt cuộc là chuyện gì xảy , cháu nảy sinh xung đột với vị thế?"
Nghe thấy câu của Thẩm Bích Thấm thì mồ hôi lạnh của Trần đại phu cũng rơi, thật sự lo lắng vị sẽ giận dữ mà tay, lấy bối cảnh của vị , thì nha đầu ...