Thấy kịch vui sự đổi, hai bạn học của Thẩm Ninh Viễn trợn to mắt lên theo. Mới tiểu cô nương còn bày dáng vẻ phách lối như thế, mới chớp mắt mà bỏ chạy ?
"Ngươi... Các ngươi... Phù phù... Đáng c.h.ế.t!"
Quả nhiên lâu lắm thì Thẩm Ninh Viễn thở hồng hộc ngừng, trơ mắt hai Thẩm Bích Thấm gần ngay gang tấc nhưng sức lực chạy lên bắt , chân giống như rót trì, nhấc lên nổi nữa. "Tứ , thật sự tài giỏi!" Nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Thẩm Ninh Viễn, mặt Thẩm Kỳ Viễn đầy vẻ bội phục Thẩm Bích Thấm.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Là vì tam ca quá thật thà! Hắn mập như thì đ.á.n.h . Thế gọi là dùng trí, ? Nếu bây giờ bước lên đ.á.n.h với , cũng còn sức đ.á.n.h trả ." Thẩm Bích Thấm nhặt một nhánh cây to bằng ngón chân cái ngay cạnh , đưa cho Thẩm Kỳ Viễn.
'Ừm!"
Vốn dĩ nàng còn cho rằng Thẩm Kỳ Viễn sẽ do dự nhưng ngờ hề do dự mà còn nhận lấy nhành cây đó nhanh.
Thấy Thẩm Kỳ Viễn thật sự đ.á.n.h , Thẩm Ninh Viễn lập tức chạy , thế nhưng một bước thì Thẩm Kỳ Viễn đuổi kịp đến nơi, tiếp theo đó là một trận đòn roi tới tấp.
Thẩm Kỳ Viễn vung nhành cây, liều đánh, Thẩm Bích Thấm cũng cảm thấy đau thịt Thẩm Ninh Viễn. Xem nhóc con Thẩm Kỳ Viễn vô hại như vẻ bề ngoài thể hiện.
"Thẩm Kỳ Viễn, g.i.ế.c ngươi!"
Thẩm Ninh Viễn trong nhà cưng chiều quen, bao. giờ đ.á.n.h thế , thế nhưng hôm nay hẳn những đ.á.n.h mà đối phương còn khi dễ , với mà thế là vô cùng nhục nhã .
mà trong mắt Thẩm Kỳ Viễn lúc , Thẩm Ninh Viễn cũng chỉ là một con hổ nhổ răng, tiếng gào thì lớn nhưng chẳng bao nhiêu lực sát thương, Thẩm Kỳ Viễn thèm đến cơn phẫn nộ của mà vẫn vung nhánh cây đ.á.n.h một cách sảng khoái như vũ.
Nhìn biểu lộ đau đớn của Thẩm Ninh Viễn, đầu tiên Thẩm Kỳ Viễn mới đến cái gì gọi là sảng khoái, chẳng qua dùng nhánh cây đ.á.n.h nhưng cũng khống chế lực đánh, nếu so với những Thẩm Ninh Viễn đ.á.n.h đây mà cũng chỉ là chín trâm mất một sợi lông mà thôi.
"Minh Xuyên cal"
Lúc hai bạn học của Thẩm Ninh Viễn cũng thở hồng hộc đuổi đến nơi, thấy cảnh tượng mắt thì tròng mắt của họ suýt nữa rơi ngoài.
Vẻ mặt Hổ T.ử giống như gặp quỷ, đều là giúp đỡ Thẩm Ninh Viễn bắt nạt Thẩm Kỳ Viễn, cho đến bây giờ cũng từng nghĩ đến Thẩm Kỳ Viễn yếu ớt như con mèo cũng lúc hung hăng thế .
"Các ngươi con đến đây hỗ trợ? Muốn thấy đ.á.n.h c.h.ế.t ? Đánh c.h.ế.t tên tạp chủng cho !" Thẩm Ninh Viễn tức rách cả mí mắt, gào lên với hai bạn học của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/29.html.]
"À, đến đây!"
Nghe Thẩm Ninh Viễn gào lên hai họ do dự nữa mà lập tức nhào về phía Thẩm Kỳ Viễn nhưng Thẩm Kỳ Viễn lanh lẹ né tránh.
"Hai các ngươi còn sức lực đ.á.n.h ? Có cũng đ.á.n.h ?"
Thẩm Bích Thấm vòng hai tay n.g.ự.c , nàng lạnh lùng dáng vẻ thở hồng hộc của hai tên gấu con , cả hai trở thành thế mà còn đ.á.n.h .
Không vì Thẩm Bích Thấm rõ ràng là một cô gái nhỏ yếu hơn bọn nhưng mắt của Thẩm Bích Thấm, hai thiếu niên khỏi cảm thấy e ngại, cả hai nhao nhao khựng mà dám bước lên nữa.
Đây là một tiểu cô nương nhưng ánh mắt sắc bén, còn sắc bén hơn cả phu tử.
"Các ngươi là hai cục bột nhão!" Nhìn thấy hai bạn học của sợ sệt như thế Thẩm Ninh Viễn tức nôn máu.
"Con nó, lo cái gì, tay !" Nghe thấy tiếng mắng của Thẩm Ninh Viễn, vốn dĩ A Phúc và Hổ T.ử hù cho rụt cổ cũng lập tức lấy tinh mà xông đến chỗ Thẩm Bích Thấm.
" là tự lượng sức !" Thẩm Bích Thấm âm thầm hừ một tiếng, nàng bước lên hai bước, ném thẳng hai tên qua vai, đ.á.n.h ngã cả hai tên.
Kiếp nàng từng học judo, trong thời gian còn học đại học nàng còn tự thành lập đoàn judo cho riêng , bao tên đến phá câu lạc bộ của nàng đều đ.á.n.h cho bỏ chạy.
Cơ thể khá yếu ớt nên để đối phó với tên mập như Thẩm Ninh Viễn thì khá khó khăn nên nàng mới áp dụng cách để đối phương tự tiêu hao sức lực, thế nhưng đối phó với hai tên choai choai thì thành vấn đề.
Tận mắt thấy chiêu của Thẩm Bích Thấm, Thẩm Kỳ Viễn và Thẩm Ninh Viễn đều giật ngây như phỗng, há hốc mồm theo mà nhúc nhích.
"Khu khụ!" Bị chằm chằm như Thẩm Bích Thấm ngượng ngùng ho khan một tiếng.
"ỒI Tứ , quá giỏi!" Sau khi lấy tinh thần mặt Thẩm Kỳ Viễn hiện đầy vẻ sùng bái, còn Thẩm Ninh Viễn thì mặt mày xám tro. "Tam ca, trói cả ba tên gốc cây." Thẩm Bích Thấm tìm một ít cây mây đến đây, đó nàng kết hợp với Thẩm Kỳ Viễn trói ba tên gốc cây.
"Tứ , tiếp theo chúng gì?" Hiện tại Thẩm Kỳ Viễn tin tưởng và sùng bái Thẩm Bích Thấm, trong mắt Thẩm Bích Thấm giống như sáng lên lấp lánh.
"Tiếp theo ? Tam ca, thấy đói bụng ?" Thẩm Bích Thấm thoáng qua mấy con cá mặt đất vẫn còn hô hấp, mở miệng hỏi Thẩm Kỳ Viễn.