Dọc theo đường , Dung Phác Thực thiền sư đều kể từng câu chuyện truyền thuyết ở từng nơi họ qua, vì Thẩm Kỳ Viễn cũng thuận miệng hỏi.
"Tiểu thí chủ sai, đúng là cũng chuyện xưa."
Dung Phác Thực thiền sư mỉm , khẽ gật đầu, đó ánh mắt chờ đợi của , ông chậm rãi kể : "Thạch tức là hang đá nên Hổ Không mang ý nghĩa là nơi mãnh hổ cư trú."
"Hang động của mãnh hổ."
Mặc dù bên trong hang động còn mãnh hổ nào ở trong đó nữa nhưng tất cả đầu theo bản năng mà lùi về mấy bước, hiển nhiên trong lòng vẫn cảm thấy e ngại.
"Tương truyền Vô Ẩn pháp sư của nhà Đường từng đến đây giảng kinh và một con hổ quỳ gối đá ngài giảng kinh."
Đối diện với phản ứng của , Dung Phác Thực thiên sư chỉ mỉm , thản nhiên kể , ông tiếp tục : "Vô Ẩn pháp sư thường cưỡi hổ thành mua thịt cho hổ ăn."
"Bảo hổ kinh, còn thể xem hổ như thú cưỡi, vị Vô Ẩn pháp sư thật là tài!" Nghe đến đây, Thẩm Kỳ Viễn vô cùng hưng phấn, sợ hãi thán phục.
Với phản ứng của Thẩm Kỳ Viễn, Dung Phác Thực thiền sư chỉ tiếp tục : "Có một ngày, bởi vì Vô Ẩn pháp sư việc, thể xuống núi mua thịt, con hổ đói bụng nên ông duỗi cánh tay cho nó ăn.
Nghe đến đó, đều giật thốt lên, hai mắt trợn lên tròn xoe, vội vàng hỏi tiếp: "Vậy đó thì ?"
"Cái cũng chỉ là lời truyền miệng, còn chuyện đó thế nào thì bân tăng cũng ." Dung Phác Thực thiền sư khẽ lắc đầu, : "Chỉ là lặng mộ của Vô Ẩn pháp sư cũng ở phía chùa, mấy vị cũng thể đến bái tế một phen!"
"Ừm." Mọi gật đầu.
Dung Phác Thực thiền sư dẫn đường, nhanh chóng về phía lăng mộ, lăng mộ bảo tồn , bia mộ khắc mười hai chữ "Thuần hổ bảo phong, khai sơn diễn như, thiền sư thọ tháp".
Nhìn bia mộ , trái đều phân biệt chuyện vị Vô Ẩn pháp sư thuần hổ đến cùng giống với trong lời truyền miệng của đời ?
Sau khi vái lạy Vô Ẩn pháp sư, theo chân Dung Phác Thực thiền sư tham quan những nơi khác.
Dãy núi Thạch Sư Nham núi non hùng Vĩ, cực kỳ xuất sắc, kéo dài vài dặm, đó nhiều tảng đá hình dáng kỳ lạ, tảng đá giống hình sư tử, giống hình con cóc, hình bậc thang, hình cửa, chỉ một hai hình nên khiến khỏi chìm đắm trong đó mà quên cả thời gian.
Mãi đến trưa, tiếng chuông du dương vang lên, mới tỉnh táo , Dung Phác Thực thiền sư mời mọc vài tiếng mới khiến họ lưu luyến rời mà về nhà ăn dùng cơm.
Bởi vì lúc mặt trời gay gắt nên trong nhà ăn ít , khí náo nhiệt, chẳng qua mấy Thẩm Bích Thấm may mắn hơn, bởi vì họ Dung Phác Thực thiền sư đặc biệt mời nên đến một phòng riêng dùng cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/225.html.]
Sau khi dùng cơm xong, tạm nghỉ ngơi trong phòng riêng, chờ nghỉ ngơi một lúc về.
"Vị tiểu thí chủ , bân tăng mấy câu chuyện với thí chủ, tiện ?" Thẩm Bích Thấm cũng theo nhưng ngờ Dung Phác Thực thiền sư lên tiếng gọi nàng.
"Phụ , nương, , con sẽ theo ."
Nhìn thấy nụ ẩn ý mặt Dung Phác Thực thiền sư, trong lòng Thẩm Bích 'Thấm chợt cảm thấy thư thái.
Dường như nàng đoán Dung Phác Thực thiền sư gì với , lúc nàng chợt hiểu thảo nào hôm nay Dung Phác Thực thiền sư rảnh rỗi đưa họ tham quan sơn thủy, chỉ sợ rằng chuyện liên quan đến nàng.
"Tiểu thí chủ, mời !" Sau khi mấy Thẩm Thủ Nghĩa rời , Dung Phác Thực thiền sư mỉm , đưa tay mời Thẩm Bích Thấm xuống.
“Đại sư tìm chuyện gì?" Tuy Thẩm Bích Thấm đoán nhưng nàng thể đ.á.n.h khai nên vẫn tỏ hiểu gì, mặt vẫn là nụ ngây thơ vô hại như .
"Thí chủ từ đến đây, sẽ như thế nào cũng đều là tạo hóa của thí chủ, bần tăng đều hỏi đến."
Dung Phác Thực thiền sư khẽ : "Chỉ là gặp tức là duyên, bần tăng chỉ khuyên thí chủ vài câu."
"Đại sư, mời ngài !"
Thẩm Bích Thấm đoán đúng. Quả nhiên Dung Phác Thực thiền sư nàng là xuyên việt đến đây.
"Trong lòng nghĩ điều thiện, cân nhắc kỹ mới hành động." Dung Phác Thực thiền sư khẽ .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Đại sư cảm thấy là ác?"
Nghe đến câu , Thẩm Bích Thấm thể gật đầu bừa bãi, mặc dù nàng cảm thấy là nhưng nàng cũng từng ý hại nào.
"Cũng . Bần tăng trong lòng thí chủ ý đồ hại nào."
Dung Phác Thực thiền sư khẽ lắc đầu, vẽ mặt thản nhiên : "Có câu 'nhất niệm thành ma, nhất niệm thành phật, bần tăng chỉ hy vọng tiểu thí chủ chuyện gì cũng nên nhớ kỹ câu , trong lòng nghĩ điều thiện, cân nhắc kỹ mới hành động."
"Được. Đại sư, hiểu ý ngài."
Thẩm Bích Thấm mang tâm trí của một trưởng thành, thành thục nên nàng hiểu Dung Phác Thực thiền sư sẽ vô duyên vô cớ những lời với nàng, ông lòng giúp nàng, vì Thẩm Bích Thấm tiếp nhận lời khuyên của ông cũng thành tâm.