Thấy Thẩm Lý thị dám phản đối mệnh lệnh của , Thẩm lão thái lập tức nổi điên lên, bà bước lên vặn chặt lỗ tai Thẩm Lý thị kéo ngoài: "Lý thị, lão nương cho ngươi , hôm nay ngươi kéo đại nha đầu về đây cho lão nương, nếu ngươi cũng đừng đây. Một ả đàn bà lười biếng, ăn , lão nương cần ngươi tác dụng gì?"
"Thế nhưng nương, chắc Ngọc Nhi chịu trở về."
Thẩm Lý thị Thẩm lão thái dọa cho sợ mà dám bất kỳ lời từ chối nào. nhưng bà vẫn vùng vẫy. "Có liên quan gì đến lão nương? Cho dù ngươi cầu xin cũng câu đại nha đầu về đây cho lão nương, lão nương chỉ cần đại nha đầu, còn lão nương đều mặc kệ." Thẩm lão thái xong đóng cửa cái rầm, nhốt Thẩm Lý thị ngoài sân.
"Nương, nếu Ngọc Nhi trở thì ? Các định thế nào? Vẫn một mực ở chỗ ? Trong nhà nuôi nhiều gia súc như , cũng thể mặc kệ."
Thẩm Thủ Lễ cau mày : "Nếu Ngọc nha đầu chịu , con sẽ lập tức về học quán, con sẽ ở nơi ."
Cho dù trong nhà là một mảnh hỗn độn nhưng Thẩm Thủ Lễ chỉ biểu hiện sự bất mãn và tỏ ghét bỏ mà bao giờ tay hỗ trợ xử lý.
"Thủ Lễ , con mới về ? Suốt ngày con đều ở trong trường học, quanh năm suốt tháng nương cũng chỉ gặp con vài , nương nhớ con."
Nghe Thẩm Thủ Lễ rời , Thẩm lão thái lập tức nắm lấy ống tay áo buông, : "Nhị ca con cách lòng với nương, đại ca con thì mấy ngày nay, cũng gì, ngoại trừ về nhà lấy tiền thì thấy bóng dáng nữa, nếu còn tiểu của con ở nhà ở bên cạnh nương, nương cũng sắp tức c.h.ế.t , con ở trò chuyện với nương nhé!"
"Nương, nhà tranh nhỏ như , hơn nữa còn dột nước, nếu nửa đêm trời mưa ? Ba tháng nữa thi viện , nếu lúc con nhiễm phong hàn trễ nải khoa thi thì ?”
Trong đầu Thẩm Thủ Lễ chỉ thi cử nên hề lay động khi Thẩm lão thái cầu xin , huống hồ từ tận đáy lòng hẳn bài xích với sự ngu dốt của Thẩm lão thái.
Huống hồ mỗi mềm lòng trò chuyện với Thẩm lão thái thì bà chỉ dùng đến mấy câu thô tục chịu nổi để nh.ụ.c m.ạ , bới móc khuyết điểm , Thẩm Thủ Lễ tự nhận là một quân tử, phản cảm với những hành vi lưng khác, từ đó càng cảm thấy và Thẩm lão thái tiếng chung.
Chương 265: Chuyện Mờ Ám
Chương 265: Chuyện Mờ Ám
Thẩm Thủ Lễ đưa quyết định, nếu hôm nay Thẩm Bích Ngọc còn trở đây, thể nào ở trong ngôi nhà , sẽ lập tức về học quán.
" đúng, con cũng đúng. Vậy chúng cứ theo lời con !"
Nghe Thẩm Thủ Lễ như , trong nháy mắt ánh mắt của Thẩm lão thái trở nên ảm đạm, đồng thời trong lòng cảm giác vắng vẻ. Bà cảm thấy dường như tất cả đang dần cách xa bà †a.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/181.html.]
Sau núi, trong phòng bếp của một mái nhà tranh.
"Ồ, mì thật !" Nhìn mì trường thọ mắt, ba tỷ Thẩm Bích Thấm đều vây mà cảm thán thôi.
Thẩm Lâm thị mì theo cách kéo dài sợi mì, cách tốn công sức và thời gian, hơn nữa còn cần kỹ năng cực kỳ cao, cộng thêm kinh nghiệm phong phú mới thể , nhưng cũng nhờ cách kéo sợi mì thế mà khi ăn mì sẽ độ dai hơn.
Lúc những sợi mì trường thọ xong, chúng khoanh từng vòng đặt bàn, cọng mì ngay ngắn, mỏng dài, đường kính đến 0. 6 mi li mét, mỗi sợi đêu bóng loáng, vô cùng mắt.
"Nương, mì trường thọ thật là dài, cái dài bao nhiêu ạ?”
Thẩm Bích Thấm ngạc nhiên hỏi, kiếp nàng sống trong thời đại cơ giới hóa nên hiếm thấy những kiểu mì thủ công thế .
"Dài hai trượng, khả năng của nương còn đủ nên chỉ như thế, nếu là một lão sư phụ, họ thể kéo đến ba trượng, đó mới thật sự tài giỏi." Được chính hài t.ử của khen ngợi, Thẩm Lâm thị cũng cảm giác thành công, mặt bà nở nụ nhẹ nhàng, trong lời thì vẫn giữ khiêm tốn.
"Dài hai trượng? Nương quá tài giỏi!"
Thẩm Bích Thấm âm thầm tính toán thử, hai trượng cũng sáu mét sáu, sắp dài đến bảy mét . Người mẫu của nàng thật sự đúng là cao thủ trong giới mì trường thọ.
"Nương, chờ đến sinh nhật con, nương cũng mì trường thọ cho con nhé!”
Trước gia đình vẫn một mực Thẩm lão thái áp bức, tuy Thẩm Lâm thị mì trường thọ giỏi nhưng thể nếm tay nghề nấu nướng của bà cũng chỉ của nhà chính mà trong nhà bà từng nếm qua.
"Được! Sau đến sinh nhật hàng năm của các con, nương đều cho các con ăn." Thẩm Lâm thị xoa đầu Thẩm Bích 'Thấm, nở nụ vô cùng dịu dàng.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Cốc cốc cốc.
Ngay lúc bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
"Ai nhỉ?"
Mấy trong nhà , Thẩm Bích Tuyết lập tức mở cửa nhưng thấy đến nàng vội nghiêng sang một bên mời ống trong: "Thôn trưởng, ông đến đây? Mau trong ạ."