Làm giàu: cuộc sống điền viên của nông nữ - 164

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:47:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phu t.ử chỉ Thẩm Kỳ Viễn kiên định: "Nếu ngươi , vụ đ.á.n.h cược xem như ngươi thua."

"Thế nhưng là..."

"Tứ , đừng nữa! Huynh lên là ."

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Thấy ám hiệu trong mắt Thẩm Bích Thấm, Thẩm Kỳ Viễn cũng chịu phối hợp với nàng, ngước lên cắt ngang lời Thẩm Bích Thấm, dù mặt hiện đầy vẻ tự tin nhưng trong mắt vẻ trốn tránh, rõ ràng là biểu hiện của chột .

"Hừ, đúng là nghé con sợ cọp."

Nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Kỳ Viễn, phu t.ử càng đắc ý hơn, thế nhưng ông bản rơi cạm bẫy của hai họ.

"Thôi , tam ca cố gắng hết sức!" Thấy cuối cùng phu t.ử cũng mắc câu một cách ngu ngốc, trong lòng Thẩm Bích Thấm cho Thẩm Kỳ Viễn một trăm điểm kỹ năng diễn xuất, đó nàng mới bày vẻ mặt uất ức Thẩm Kỳ Viễn .

"Tứ yên tâm! Huynh sẽ dốc hết lực ứng phó."

Hai mắt Thẩm Kỳ Viễn khẽ híp , mặt lộ nụ vô cùng chất phát vô hại, hàm răng trắng sáng long lanh, mỹ một tỳ vết nào.

Nhất định sẽ dốc hết sức lực ứng phó phu t.ử để những kẻ nghi ngờ thực lực của và nhị ca, kẻ nh.ụ.c m.ạ tứ sẽ mất hết mặt mũi, mất hết thanh danh.

Thiếu niên luôn ẩn giấu năng lực cao chót vót của nhưng giờ phút hẳn phá kén.

"Hừ, dốc hết lực thì thế nào? Phế vật vẫn chính là phế vật, quả thực điều." Khắp mặt phu t.ử đều lộ vẻ khinh thường.

”Ta nhớ nội dung bài học hôm nay phu t.ử dạy là Tam Tự Kinh, Tiểu Học, Lập Giáo, mời phu t.ử đề!"

Không để ý đến những lời mục mạ của phu tử, Thẩm Kỳ Viễn bình tĩnh .

Hắn thẳng lưng, khẽ nâng cằm, ánh mắt thâm thúy, thái độ ung dung, tự tin. Lúc Thẩm Kỳ Viễn gây nhỏ dường như cao lớn hơn chỉ trong nháy mắt, khiến ghé mắt .

"Nếu như , ngươi cứ hết một , nếu sai một chữ nào vấp một chỗ nào thì xem như ngươi thua."

Phu t.ử nheo mắt Thẩm Kỳ Viễn, tuy trong lòng ông xem thường Thẩm Kỳ Viễn nhưng để an hơn ông vẫn gia tăng độ khó.

"Không thành vấn đề." Thẩm Kỳ Viễn cong khóe môi tạo thành một nụ vô cùng tự tin, trong lòng lạnh lùng phu tử. Hắn học gần xong cả tứ thư, hai quyển nhập môn đơn giản nhất thể khó ?

"Chậm đãi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/164.html.]

lúc , đột nhiên Thẩm Bích Thấm lên tiếng : "Để vụ cá cược càng thêm công bằng, cảm thấy lượng câu hỏi của phu t.ử hạn chế. Dùng ba câu hỏi để quyết định thắng thua, phu t.ử ba câu hỏi, tam ca của đều trả lời đúng cả ba thì xem như phu t.ử thua. Phu t.ử thấy thế nào?"

"Được."

Phu t.ử hề nghĩ ngợi gì, ông lập tức gật đầu đồng ý. Ông cảm thấy cần ba đề bài mà chỉ cần đề đầu tiên cũng đủ khiến Thẩm Kỳ Viễn vượt qua .

"Nói miệng bằng chứng, chúng †a ghi chép chứng cứ!”

Thẩm Bích Thấm xong, nàng nhờ Thẩm Thủ Nghĩa giấy cá cược, nàng tin tưởng nhân phẩm của vị phu t.ử : "Nếu đến lúc đó phu t.ử đổi ý thực hiện theo những gì cá cược thì xin tha thứ cho tiểu nữ vô lễ mạo phạm, sẽ dán cá cược ở bảng thông cáo."

"Ngươi cứ yên tâm, lão phu nuốt lời." Phu t.ử thở phì phò trừng mắt Thẩm Bích Thấm tên của xuống giấy cá cược.

"Được . Tam ca ca, thể bắt đầu !" Cất kỹ giấy cá cược , Thẩm Bích Thấm khẽ mỉm với Thẩm Kỳ Viễn.

'Ừm'

Thẩm Kỳ Viễn nở nụ tự tin, trả lời Thẩm Bích Thấm một tiếng, đó ánh mắt thể tin của phu tử, hẳn thuộc lòng nội dung: "Tam tự kinh, nhân chỉ sơ tính bản thiện..."

Tiểu học, tiểu học tự. Cổ giả tiểu học dạy lấy vẩy nước quét nhà ứng đối đạo tiến thoái, yêu , kính trưởng, long sư, hữu chỉ đạo.

Tiểu học đề từ.

Nguyên hanh lợi trinh thiên đạo chỉ thường, nhân nghĩa lễ trí nhân tính chỉ cương.

Tiểu học nội thiên, lập giáo thứ nhất...

T.ử tư T.ử , thiên mệnh chỉ vị tính, suất tính chỉ vị đạo, tu đạo chỉ vị giáo. Tắc thiên minh tuân thánh pháp, thuật thử thiên, giống như vi sư rõ nên giáo d.ụ.c mà t.ử rõ nên học.

Lập giáo 1. Liệt nữ truyền cổ giả phụ nhân m.a.n.g t.h.a.i lập giáo. Lập giáo 13, T.ử Hạ hiền hiền dị sắc cố như thị chỉ nhân, cho rằng học nó."

Tốc độ nhanh chậm, rõ ràng từng chữ, giọng trong như ngọc thạch, trầm bổng du dương, lúc như Trường Giang cuồn cuộn, một mạch mà trôi chảy hề vấp một chỗ nào.

Giọng thanh trong như nước suối tinh khiết, nhẹ nhàng như cơn gió nhẹ, dư âm vẫn còn văng vắng bên tai khiến thấy, trong lúc còn kịp phát giác sa trong đó, say sưa chìm đắm trong đó.

Lại đến phu tử. Ngay khi Thẩm Kỳ Viễn hết Tam Tự Kinh ông choáng váng, chờ cho đến khi hết nội dung Tiểu Học thì sắc mặt trắng bệch, đó mỗi khi Thẩm Kỳ Viễn hết một phần nội dung nào đó thì mồ hôi trán phu t.ử càng đổ nhiều hơn, đến lúc quần áo của ông ướt đẫm vì mồ hôi, mặt mày đầy vẻ ngạc nhiên, mặt xám như tro.

Loading...