"Được , , chuyện gì?" Quý Hiên Dật nhẹ nhàng khoát tay, với giọng điệu lạnh nhạt.
"Tiểu nhân là đặc biệt vì Thẩm tiểu thư mà đến."
Lại nữa cung kính hành lễ với Quý Hiên Dật, lúc Quý chưởng quầy mới về phía Thẩm Bích Thấm, vẻ mặt đầy ý mà chà xát đôi tay mới ;Thẩm cô nương, hôm nay cô món ăn hương vị thật sự tuyệt diệu, mạo hỏi một câu, cô thể bán bí phương món cho "Quý Tiên Lầu" chúng ? Giá cả thể thương lượng!"
"Ân, thể." Thẩm Bích Thấm chút do dự gật đầu.
"Thật sự!" Sau khi lấy tỉnh thì Quý chưởng quầy mừng rỡ như điên. Ông ngờ Thẩm Bích Thấm đồng ý nhanh như .
Sau đó, Quý chưởng quầy và Thẩm Bích Thấm thảo luận hiệp ước. Vì món ăn sử dụng đến nguyên liệu là ớt, Thẩm Bích Thấm đưa yêu cầu Quý Tiên Lâu mua ớt bên nàng, Quý chưởng quầy đồng ý, các điều khoản đưa sự thống nhất của hai bên thành hai bản, ký tên lên đó. Mọi việc xong xuôi thì Thẩm Bích Thấm và Thẩm Trí Viễn cáo từ rời khỏi Quý Tiên Lâu.
Mấy ngày tiếp theo việc đều diễn bình thường cho đến khi...
"Nhị lang, tam lang, xảy chuyện gì?”
Nhìn thấy họ đều thương, Thẩm Lâm thị bước nhanh đến mặt họ, bà sốt ruột hỏi.
Buổi sáng ngoài vẫn còn , mới đến trưa trở thành thế ? Nghe Thẩm Lâm thị hỏi, gương mặt hai lộ vẻ hổ, cả hai cúi đầu nhưng câu nào.
"Đấn cùng là xảy chuyện gì, cho rõ ràng!" Thấy dáng vẻ của hai họ, sắc mặt Thẩm Thủ Nghĩa trở nên nghiêm nghị, ông trầm giọng .
Lúc là thời gian ở trường học nhưng hai xuất hiện ở đây, cần nghĩ cũng chắc chắn trong trường xảy chuyện gì đó.
"Phụ , nương, con xin , chúng con phu t.ử đuổi khỏi trường ."
Nghe Thẩm Thủ Nghĩa hỏi, hai lập tức quỳ xuống, đó Thẩm Trí Viễn ngẩng đầu bằng giọng kiên quyết: "Thế nhưng chuyện của chúng con, chúng con cũng hối hận."
"Bị đuổi khỏi trường? Các con lên ! Ngồi xuống đây, kể cặn kẽ từ đầu đến cuối!" Hai cứ tưởng rằng khi Thẩm Thủ Nghĩa thấy họ đuổi khỏi trường sẽ nổi giận nhưng ngờ vẻ mặt ông bình tĩnh như , vẫn hòa nhã với hai họ.
"A, ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/161.html.]
Hiển nhiên hai đều ngờ Thẩm Thủ Nghĩa sẽ phản ứng thế nên cả hai đều ngẩn ngơ, lúc mới mờ mịt xuống.
"Nói !" Đợi cho hai xuống, Thẩm Thủ Nghĩa cau mày mở miệng tiếp.
"Phụ , là do Thẩm Ninh Viễn, mắng tứ là mụ đàn bà đanh đá, chúng con tức giận mới lý luận với , thế nhưng những ngừng, trái còn thêm những lời nặng nề khác, tứ là chổi, là yêu quái."
Thẩm Kỳ Viễn c.ắ.n răng nghiến lợi , gọi thẳng tên Thẩm Ninh Viễn, thể thấy sự tức giận trong lòng hẳn: "Chúng con tức giận tìm phu tử, nhưng họ cản đường cho chúng con , thấy ngăn chúng con nên tay với chúng con ."
Thẩm Bích Thấm cũng chính là vảy ngược của Thẩm Kỳ Viễn, Thẩm Ninh Viễn những lời vê nên đương nhiên thể thờ ơ cho qua.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Tam ca ca, là họ tay ?" Thẩm Bích Thấm cầm cỏ bạch hoa giã nhuyễn đắp lên cho Thẩm Kỳ Viễn, đắp hỏi.
"Ừm." Thẩm Kỳ Viễn gật đầu: "Do họ tay nên bọn mới đ.á.n.h trả."
"Các đuổi khỏi trường học, Thẩm Ninh Viễn thì ?" Đôi mày thanh tú của Thẩm Bích Thấm khế cau , nàng hỏi một nữa.
"Hắn cả." Nói đến đây mặt Thẩm Kỳ Viễn và Thẩm Trí Viễn đều là vẻ cam tâm.
"Có thể rằng mắng c.h.ử.i chính là tam đường ca, tay cũng là tam đường ca, vì đuổi khỏi trường học là hai ?” Thẩm Bích 'Thấm đến đây thì hiểu cả, chẳng nên xử phạt ngược ?
"Phu t.ử bao che cho Thẩm Ninh Viễn nên cho chúng bất kỳ cơ hội nào để giải tính, Thẩm Ninh Viễn là bọn đ.á.n.h thì ông lập tức bảo bọn thu dọn đồ đạc và rời khỏi trường." Thẩm Trí Viễn nắm chặt bàn tay , sắc mặt âm u.
"Sao thể như thế?"
Trên mặt Thẩm Lâm thị cũng mờ mịt hiểu , xử lý như quả thực chính là quá độc đoán và công bằng.
"Chúng con cũng , phu t.ử đuổi chúng con khỏi trường, chúng con lấy học phí nhưng phu t.ử còn chúng con sai nên trả học phí” Lúc , hai mắt Thẩm Kỳ Viễn đầy vẻ tức giận.
"Ừm, cha hiểu . Đil Hai con mau đổi quần áo khác, theo cha đến trường."
Từ đầu đến cuối Thẩm Thủ Nghĩa đều tỏ tức giận là bởi vì ông tin tưởng hai nhỉ t.ử của .
Ông tin hai Thẩm Kỳ Viễn sẽ đ.á.n.h vô cớ, bây giờ đến đây cũng phu t.ử rõ ràng xử lý bất công, thiên vị Thẩm Ninh Viễn: "Bị đuổi khỏi trường là việc nghiêm trọng, thậm chí thể ảnh hưởng đến tương lai của các con, tuyệt đối thể cứ như mà nhận lấy uất ức ."