Bị Thẩm Thủ Nhân đẩy , Thẩm Lý thị tức đến mặt mày cũng tái nhưng nghĩ đến ngày mai là thể lấy phương pháp kiếm tiền thì tâm trạng lập túc khá hơn nhiều, bà chỉ bất mãn lẩm bẩm mấy câu cũng ngủ mất.
Sang ngày hôm , Thẩm Bích Thấm vẫn theo Thẩm Đại Võ lên trấn bán nước ô mai buổi trưa, việc buôn bán vô cùng , cung đủ cầu, còn nhiều đến mua đều hỏi Thẩm Bích Thấm rằng bao giờ đến bán nữa.
Nàng đều rằng ngày mai thời gian sẽ bán, lúc mới thể về thôn cùng với Thẩm Đại Võ, nàng nhanh chóng nấu nước ô mai cho việc buôn bán tối nay.
"Tứ , bà gọi sang nhà chính."
Thẩm Bích Thấm mới tính tiền bán nước ô mai buổi trưa hôm nay xong thì thấy giọng của Thẩm Bích Ngọc vang lên ngoài cửa.
"Đại đường tỷ, tỷ là chuyện gì ?" Sau khi cất kỹ tiền, Thẩm Bích Thấm mới tò mò Thẩm Bích Ngọc hỏi
"Tỷ cũng rõ tình hình nhưng nhị thúc, nhị lang và nhị thúc mẫu đều sang bên đó cả " Thẩm Bích Ngọc nhỏ giọng .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Ừm. , đại đường tỷ, đây là hoa lụa mua trấn, thật sự kém hơn hoa lụa đông gia tặng đó, hy vọng tỷ ghét bỏ." Thẩm Bích Thấm lấy một đóa hoa lụa màu hồng cho Thẩm Bích Ngọc.
Nàng mua hai đóa hoa lụa thế , một cái khác thì quà tặng cảm ơn Thẩm Chỉ Nhi.
Trước đó thấy đóa hoa lụa trong tay Thẩm Kim Mai, Thẩm Bích Thấm đoán chắc chắn Thẩm Bích Ngọc khó chịu nên mới mua một cái nữa cho nàng , đương nhiên hoa lụa chỉ là hoa lụa bình thường.
Nàng mua nổi loại hoa lụa một lượng bạc một đóa như đó , đó khi cầm hoa lụa đến tay nàng cũng hoa lụa đắt như . "Tứ , cảm ơn ." Nhận lấy đóa hoa lụa, trong nháy mắt hốc mắt của Thẩm Bích Ngọc đỏ lên.
Hoa lụa của nàng tiểu cô cô cướp , trong nhà ai chuyện nàng , ai nàng chịu uất ức thế nào, Thẩm Bích Ngọc cho dù cũng vô dụng nên gì nữa.
nghĩ đến tứ để ý, quan tâm nàng , hoa lụa của nàng cướp thì lập tức mua một cái khác cho nàng .
"Được , đại đường tỷ, mua hoa lụa vì khiến tỷ vui vẻ, nếu tỷ thì gây trở ngại mà giúp đỗ gì ."
Thẩm Bích Thấm nhón chân, lau nước mắt ở khóe mắt cho nàng , đó tay nàng , khẽ : "Đại đường tỷ, chúng mau thôi!" Dưới ánh mặt trời, lúm đồng tiền rạng rỡ như ánh mặt trời, lộng lẫy và rực rỡ.
"Ừm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/131.html.]
Lòng bàn tay ấm áp, chậm chạp truyền đến trái tim, nụ xán lạn , Thẩm Bích Ngọc tránh khỏi cũng trở nên ngây dại.
Từ nay về , tứ chính là ruột của nàng , nàng sẽ bảo vệ , để nụ xinh như mãi mãi lưu gương mặt của .
Nụ như thế xinh bao!
"“Hừ, chỉ mấy bước lâu đến như !" Thấy Thẩm Bích Thấm đến, Thẩm lão thái bất mãn, lạnh lùng hừ một tiếng.
"Cháu gái còn nhỏ tuổi, bước chân ngắn, đương nhiên là chậm." Thẩm Bích 'Thấm hờ hững .
"Không nương bảo chúng con về đây chuyện gì" Thẩm Thủ Nghĩa cau mày hỏi, trong lòng ông luôn cảm thấy bất an. "Không việc gì lão nương mới rảnh gặp ngươi. Xúi quẩy!"
Thẩm lão thái bất mãn liếc Thẩm Thủ Nghĩa : 'Chuyện hôm nay liên quan đến tứ nha đầu, ngươi là phụ của nó nên do ngươi chủ. Hiện tại đại ca ngươi việc , nước ô mai bán tệ, tứ nha đầu cần bán nữa, đưa công việc buôn bán đó cho đại bá của ngươi !"
Lúc Thẩm lão thái những lời , vẻ mặt bà vô cùng tự nhiên, hề chút hổ nào.
Nghe đến đó Thẩm Bích Thấm còn cho rằng lầm, suýt nữa tiếng. Những kẻ đúng là cực phẩm trong các cực phẩm. Đến cùng bao nhiêu vô sỉ mới thể những lời ?
"Nương, lời ý gì? Chuyện ăn là của Thấm Nhi, khi bán chúng con cũng chuyện với , sẽ nhúng tay .
Thẩm Thủ Nghĩa tức giận .
Đại ca ông lười biếng tìm việc , bây giờ thấy khuê nữ nhà ông buôn bán nên cướp đoạt. Lại còn cướp đoạt việc ăn của cháu gái , đại bá như ?
Vì ông phát hiện họ đều là những kẻ ích kỷ, vô sỉ như thế?
"A, nhị , cũng giấy cam đoan , nương chỉ cam đoan chạm tiền tứ nha đầu kiếm về nhưng về phương pháp nấu thì nương mà từng sẽ động đến." Thẩm Thủ Nhân bên cạnh, đặt chén trong tay xuống, lười biếng .
"Đại ca, nên quá đáng như !" Nghe Thẩm Thủ Nhân trong nháy mắt trái tim của Thẩm Thủ Nghĩa đông cứng thành băng. Thẩm Thủ Nhân dùng mánh khóe, giở âm mưu với cả của .