"Lâm thị, thế là thế nào? Vì chỉ bốn cái bánh bã đậu?" Thẩm Lý thị bưng bốn cái bánh bã đậu, nổi giận chạy đến chỗ Thẩm Lâm thị đang cho gà ăn mà chất vấn.
"Đại tẩu, bữa sáng trong nhà vẫn luôn là bánh bã đậu, vấn đề gì ?" Thẩm Lâm thị thản nhiên hỏi.
"Ngươi đ.á.n.h rắm! Mùi vị sáng nay ngửi mùi . Các ngươi dám ăn một !" Thẩm Lý thị chỉ Thẩm Lâm thị mắng.
"Không mùi vị ? Vậy hỏi đại tẩu, tẩu chỉ cấp cho Thấm Nhi một vò bã đậu, tẩu Thấm Nhi bánh bã đậu mùi vị gì?" "Tạ"
Thẩm Lý thị Thẩm Lâm thị cho nghẹn họng, đến nửa ngày mới : "Vậy, đồ ăn trưa ? Bây giờ là giờ ăn trưa , chắc ngươi đồ ăn trưa đưa chứ?"
"Đồ ăn trưa ? Cháu đưa đến chỗ Đại Võ thúc , hơn nữa chỉ xuống ruộng việc mới thể ăn ? Đại bá nương ngủ đến trưa mới thức cảm thấy ngại ăn trưa ?"
Thẩm Bích Thấm đưa đồ ăn trưa xong trở về, khéo thấy Thẩm Lý thị đang khó Thẩm Lâm thị nên lập tức mở miệng .
"Sao ăn? Trước mỗi ngày đều ăn trưa." Thẩm Lý thị hề nghĩ ngợi gì mà phản bác.
"Há, mà cháu nhớ xuống ruộng việc thì ăn trưa. Xin hỏi đại bá nương cơm trưa ăn ở ?" Thẩm Bích Thấm vòng hai tay ngực, nàng nghiêng đầu Thẩm Lý thị .
"Đương nhiên là ăn cùng một chỗ với bà của ngươi." Thẩm Lý thị đương nhiên.
"Há, thì là thế."
Thẩm Bích Thấm giống như bừng tỉnh, nàng gật đầu, đó bằng giọng trào phúng: "Đại bá nương, thế nhưng cháu chỉ cơm trưa cho bà, bà với nên mới cho trong ăn cùng mà còn thật sự tự cho phận giống như bà ?"
"Ngươi, ..."
Bị Thẩm Bích Thấm như , Thẩm Lý thị tức đến mức một câu cũng . Bà thể cái gì? Nói bà phận cao như lão chồng c.h.ế.t bâm của bà ? Nếu như để chồng c.h.ế.t bầm thì bà còn đ.á.n.h c.h.ế.t tươi ?
"Xem đại bá nương cũng hiểu, quá , hiện giờ nãi nãi ở nhà, cho nên đều đồ ăn, chúng cháu như , lúc đại bá nương cũng như , mấy cái bánh bã đậu vặn thể thức ăn trưa."
Thẩm Bích Thấm liếc bánh bá đậu trong tay Thẩm Lý thị xoay ngoài cổng sân/Cháu gái còn việc, cháu ."
Nói xong nàng liền đầu ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/107.html.]
"Bánh bã đậu, bánh bã đậu cái rắm! Bắt lão nương ăn cái loại đồ ăn chỉ cho gà, cho heo cũng thể ăn , cửa !"
Thẩm Lý thị lớn tiếng giận kêu lên một tiếng, đem bốn cái bã đậu bánh đầu ném tất cả ổ gà, đó đùng đùng nổi giận về phòng.
Trong lòng tuy rằng tức giận vì ăn món ăn mùi thơm lúc sáng , nhưng nghĩ bên bản đang cầm chìa khóa hầm thì những tức giận trong lòng đều tiêu tan hết, hừ, những đồ ăn đó, thể so sánh với món thịt thơm ngon .
Mà lời "Chỉ cho gà, heo cũng thể ăn " thì trong lòng của Thẩm Lâm thị vẫn cảm thấy thương tổn như cũ, tuy đối với chủ trạch là bình thường nhưng đối với nhà bọn họ, ăn đồ ăn ngay cả heo cũng ăn , chẳng khác gì nhà bọn họ so còn kém cả một súc vật trong nhà .
Ngẫm thôi thì trái tim cũng đều lạnh giá .
"Đây... Đây là chuyện gì!" Khi Thẩm Lý thị ôm một đống đồ ăn vui vẻ từ hâm đến gian bếp thì lập tức trợn tròn mắt khi thấy cảnh tượng mắt!
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Bà phát hiện cửa gian bếp khóa , ngay cả cửa phụ cũng đều khóal
Không sai, Thẩm Bích Thấm sử dụng biện pháp, gậy ông đập lưng ông, nếu Thẩm Lý thị một ăn đồ ăn trong hầm, , nàng liền khóa phòng bếp , cách nào để nấu nướng, xem bà giữ đống đồ ăn thì sẽ ăn như thế nào!
"Con tiện nha đầu đáng c.h.ế.t !"
Lúc đầu Thẩm Lý thị còn bối rối, nhưng ngay đó, lửa giận lên đến tận trời, cần nghĩ cũng đây chắc chắn là do Thẩm Bích Thấm .
Đem đồ ăn trong tay ném , bà như một kẻ điên chạy đến sân nhà tìm Thẩm Lâm thị gây khó dễ thì phát hiện Thẩm Lâm thị ở trong sân.
Nhìn thấy Thẩm Lâm thị ở đây, Thẩm Lý thị chạy tới nhà bên cạnh tìm Thẩm Bích Thấm, chỉ là cửa nhà Thẩm Bích Thấm cũng đóng chặt, chỉ nàng ở đây mà ngay cả Thẩm Kỳ Viễn cũng ở nhà!
Chuyện khiến cho Thẩm Lý thị vô cùng hoang mang.
"Lý thị, rốt cuộc ngươi cơm , lão t.ử sắp c.h.ế.t đói !" Thẩm Lý thị mới chủ trạch thì trong phòng liền truyền đến tiếng hét phẫn nộ của Thẩm Thủ Nhân.
"Không , nha đầu đáng c.h.ế.t khóa phòng bếp !" Thẩm Lý thị dùng vẻ mặt tức giận .
"Ngươi điên , khóa ngươi bảo nàng mở !" Thẩm Thủ Nhân vô cùng tức giận, mụ bà nương trời sinh lười nhác , hiện giờ ngay cả đầu óc cũng thể dùng !
"Nhà nhị ai ở nhà, nha đầu chạy !" Tuy rằng Thẩm Lý thị hung hãn nhưng sợ Thẩm Thủ Nghĩa, đối với vẻ mặt phẫn nộ của ông thì cũng hề dám cãi .