Thẩm Bích Thấm lạnh lùng một tiếng về phía phòng của Thẩm Lý thị. Bà ngáng chân nàng? Thẩm Lâm thị, ngươi cũng quá đề cao .
"Rầm rầm rầm..."
Giơ tay lên đập cửa, nàng dùng sức đập mạnh cửa.
"Con nó, tên khốn kiếp nào đang gõ cửa đó? Có tin lão t.ử g.i.ế.c ngươi ?" Rất nhanh đó một giọng hung bạo truyền từ bên trong.
"Đại bá, cháu là Bích Thấm, cháu đến tìm đại bá nương."
Giọng của Thẩm Bích Thấm thản nhiên mà gợn chút sóng, tiếng cực kỳ lớn: "Đại bá nương, mau giao chìa khóa hầm ngầm cho cháu, nếu lấy đồ thì hôm nay cũng đừng nghĩ đến chuyện ăn cơm."
"Bà của ngươi giao chìa khóa hầm ngầm cho , trong nhà bếp bã đậu ? Ngươi một bánh bã đậu ăn là ." Thẩm Lý thị cột mớ tóc rối, mặt đầy vẻ tức giận mở cửa phòng.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Tiện nhân , thế mà thật sự can đảm đến gõ cửa phòng bà lúc sáng sớm thế , thật sự khiến bà tức c.h.ế.t.
"Hai Ý của Đại bá nương chính là hôm nay để tất cả trong nhà ăn bánh bã đậu là ?" Thẩm Bích Thấm mở trừng hai mắt .
"A, nếu ngươi cho rằng thế nào? Ta chìa khóa hầm ngâm." Thẩm Lý thị đắc ý .
"Ha! Được , cháu hiểu " Thẩm Bích Thấm xong thì khẽ gật đầu, thêm lời nào mà đầu .
Thấy Thẩm Bích Thấm cứ thế mà chịu thỏa hiệp, Thẩm Lý thị vẫn còn ngây . Nha đầu ti tiện từ bao giờ dễ chuyện như ? Bà luôn cảm thấy chỗ nào đó đúng lắm.
ngay đó bà đắc ý, lạnh lùng lên, mặc kệ là thế nào lão nương cũng đưa chìa khóa hâm ngầm cho ngươi, các ngươi cứ ngoan ngoãn ăn bánh bã đậu , chợ cho đến khi các ngươi , lão nương sẽ nấu cơm.
Nhớ đến trong hầm nhiều thịt khô, nạc mỡ đều cả khiến Thẩm Lý thị nhịn nuốt một ngụm nước bọt. Bình thường lão chồng c.h.ế.t bâm của bà đều nỡ ăn, bây giờ chồng đáng c.h.ế.t ở đây thì bà sẽ ăn thỏa thích đổ cho đầu †¡ tiện là .
Thẩm Lý thị càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy vô cùng đắc ý, giống như bà ăn thịt khô , Thẩm Lý thị l.i.ế.m cánh môi, phòng, chốt cửa , mặt mày đều cực kỳ vui vẻ mà ngủ tiếp, ngày thương còn đến giờ trưa bà cũng thức dậy.
"Thấm Nhi, thế nào ?" Thẩm Lâm thị lo lắng Thẩm Bích Thấm hỏi.
"Đại bá nương mở cửa hầm ngầm nhưng cả. Nương, cứ lấy phần bã đậu bánh cho đại bá và đại bá nương ! Còn phần của chúng thì chờ con vê lấy chút hương liệu và nguyên liệu của chúng đến . Con sẽ bánh bã đậu giống bình thường cho ăn, cam đoan sẽ ngonl" Thẩm Bích Thấm mỉm , với Thẩm Lâm thị.
"Vậy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/104.html.]
Tuy quá tin bánh bã đậu thể ngon đến mức nào nhưng Thẩm Bích Thấm đều như nên Thẩm Lâm thị cũng thêm nhiều lời mà bắt đầu bánh bã đậu theo cách thường ngày.
Sau năm phút Thẩm Bích Thấm thở hồng hộc chạy ngược trở về, trong tay nàng còn cầm theo một cái rổ, trong đó chứa bột mì, trứng gà và một hương liệu, những thứ nàng đều lấy từ trong nhà tranh ở núi.
Hô hấp chậm trở , Thẩm Bích Thấm mới bắt đầu nấu ăn.
Bánh bã đậu Thẩm Lâm thị là thêm một ít nước bã đậu, bóp thành hình dáng cái đĩa tròn áp trực tiếp lên chảo mà cho bất kỳ dầu ăn gì cả.
Bánh bã đậu như thế thể ngon mới là lạ.
Thẩm Bích Thấm tính toán lượng chia cho xong thì xắn tay lên đ.á.n.h sáu quả trứng gà, đó cho bột mì trộn đều.
Sau khi trộn đều, rắc mè , hẹ băm nhỏ, muối, tiêu, chờ cho đến khi nhồi tất cả hòa lẫn một nữa, Thẩm Bích Thấm ép chúng thành hình dáng của những cái đĩa tròn đặt lên mặt bàn lau kỹ.
Khi Thẩm Bích Thấm ép bột xong thì bên Thẩm Lâm thị cũng xong bánh bã đậu.
Rửa nồi sạch sẽ, Thẩm Bích Thấm tiếc rẻ mà tăng thêm một lượng dầu khá nhiều, nàng cho từng cái bánh bã đậu , giữ lửa nhỏ chiên từ từ.
Rất nhanh đó mùi thơm của hẹ và tiêu lan tỏa khắp nơi, trong bếp là một mùi thơm phức quanh quẩn khắp bếp.
Thẩm Lý thị và Thẩm Thủ Nhân ở trong phòng cũng ngửi thấy mùi thơm nay, tất cả đều mùi thơm hấp dẫn mà bụng réo lên ngừng, thế nhưng hai là hai kẻ vô cùng lười biếng, đến trưa thì chịu xuống giường.
Sau cùng Thẩm Thủ Nhân trực tiếp trùm chăn kín đầu mới thể tiếp tục ngủ.
"Làm cái gì mà thơm như ?"
Thẩm Lý thị thì bất mãn cằn nhằn nhưng nhanh đó mặt bà chuyển thành đắc ý: "Chắc chắn là tự bỏ tiền mua đồ về . Hừ, lão nương cho ngươi mở hầm, các ngươi đành ngoan ngoãn cầm đồ đến nấu cơm thôi ?"
Nghĩ đến trưa tỉnh là thể ăn ngon, hơn nữa còn cần dùng tiền của , Thẩm Lý thị thỏa mãn hút một khí lẫn mùi thức ăn thơm lừng miệng , đó học theo Thẩm Thủ Nhân, trùm kín đầu bằng chăn mà tiếp tục ngủ một cách vui vẻ.
"Thơm quát!" Thẩm Lâm thị từ bên ngoài đến, bà ngạc nhiên .
"Nương, mau nếm thử ! Đây là bánh bã đậu trứng gà, đầu tiên con nên ngon ."