Làm giàu: cuộc sống điền viên của nông nữ - 102

Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:48:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe cung cấp cơm trưa thì Thẩm lão thái vui, từ đến nay đều là nhà họ cấp cơm trưa, dựa cái gì bây giờ bắt bà cấp cơm trưa.

"Nương, ý của Thấm Nhi cũng là ý của con, nếu ngài nhận lời thì con xin về ruộng việc tiếp đây." Nghe thấy Thẩm lão thái mắng Thẩm Bích Thấm giáo d.ụ.c thì sắc mặt Thẩm Thủ Nghĩa sa sầm.

Thấm Nhi là cô nương thông minh những nhân vật lớn như Trần đại phu và Quý công t.ử khen ngợi dứt lời, nương của ông dựa cái gì thể mắng c.h.ử.i viên ngọc quý tay ông ?

Từ đề nghị tách nhà riêng, Thẩm Thủ Nghĩa còn ôm bất kỳ mong đợi gì với Thẩm lão thái nữa, thái độ cũng đổi, ông trở nên cứng rắn hơn.

"Ngươi!"

Thẩm lão thái quả thực sắp Thẩm Thủ Nghĩa cho tức c.h.ế.t nhưng Thẩm Thủ Nghĩa của bây giờ còn là Thẩm Thủ Nghĩa của nữa, ông còn để bà thể tùy tiện nắm trong lòng bàn tay nên dù tức giận cũng dám tùy tiện tay đ.á.n.h như nữa.

"Nương, cũng chỉ là mấy bữa ăn mà thôi, cũng tốn bao nhiêu tiền bạc, nhận lời !" Nghe Thẩm Thủ Nghĩa Thẩm Kiều Mai trở nên sốt ruột hơn, trong nháy mắt nước mắt to bằng hạt đậu ào ào rơi xuống.

Gặp chuyện thế nếu ai trong nhà đẻ chịu mặt đòi công đạo cho nàng thì nàng sống thế nào, chắc chắn nàng sẽ khắp mười dặm tám thôn chê đến chất.

"Được , nương nhận lời, con chớ !" Thẩm Kiều Mai Thẩm lão thái lập tức còn tức giận nữa, chờ đến khi dỗ Thẩm Kiều Mai ngừng , bà mới sang với Thẩm Bích Thấm bằng thái độ tức giận, vẫn tình nguyện lắm: "Lão nương đồng ý với ngươi, thể ?"

là tiểu tiện nhân ăn cây táo rào cây sung! Dù cũng chỉ hai ba ngày, chắc cũng vấn đề gì lớn .

"Bà nhận lời thì . Vậy thì chuyện trong nhà bếp ở nhà chính trong mấy ngày đều sẽ do cháu quản lý, chắc ai ý kiến chứ?" Thẩm Bích Thấm xong liếc Thẩm Lý thị.

Thẩm Lý thị mở miệng phản bác thì Thẩm lão thái hung dữ trừng mắt , Thẩm Lý thị cam lòng nhưng vẫn im lặng, trong lòng bà ngừng than khổ. Nếu để tứ nha đầu nuôi cơm trong mấy ngày thì họ tuyệt đối đừng nghĩ đến chuyện len lén mở lò nhỏ.

Thẩm Lý thị rằng cục diện bà sắp đối mặt còn khiến bà sụp đổ hơn bà tưởng tượng gấp trăm ngàn .

Trưa hôm đó, mấy Thẩm Thủ Nghĩa lập tức xuất phát.

Chờ khi Thẩm Thủ Nghĩa , Thẩm Bích Thấm mới trở về đưa cơm cho mấy Thẩm Đại Võ, đưa cơm xong thì dẫn Thẩm Kỳ Viễn đến tìm Phùng lão.

"Ông Phùng, đây là tam ca của cháu, Thẩm Kỳ Viễn." Nhìn thấy Phùng lão, Thẩm Bích Thấm lập tức giới thiệu với ông .

"Cháu chào ông Phùng." Thẩm Bích Thấm xong, Thẩm Kỳ Viễn nhanh chóng lễ phép chào hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-giau-cuoc-song-dien-vien-cua-nong-nu/102.html.]

"Ngoan! Nhanh xuống!"

Phùng lão ha ha, ông bảo hai họ xuống mới tiếp: "Nha đầu, hôm nay cháu đến tìm ông chuyện gì?

"Cháu đến trả sách."

Thẩm Bích Thấm trả lời. Nàng bảo Thẩm Kỳ Viễn đưa ba quyển sách sang: "Tam ca của cháu đều xong ba quyển sách , trong nhà chỉ còn một quyển, đến mượn của ông Phùng thêm mấy quyển."

"Ồ? Học xong ?" Thẩm Bích Thấm khiến Phùng lão thấy mà cảm thấy ngạc nhiên, ông Thẩm Kỳ Viễn, hỏi.

"Vâng ạ." Thẩm Kỳ Viễn nhanh chóng trả lời.

"Ừm, cháu hãy tam tự kinh một từ đầu đến cuối ." Phùng lão nhấp một ngụm , đó mới chậm rãi mở miệng . "Vâng."

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Biết Phùng lão kiểm tra , trong thoáng chốc sắc mặt của Thẩm Kỳ Viễn trở nên nghiêm túc hơn, ngẩng đầu, ưỡn ngực, lốn tiếng miệng.

Giọng nhanh chậm, từng chữ rõ ràng, giọng như dòng nước róc rách, trong trẻo mà lưu loát, khiến thấy như tắm gió xuân.

Toàn bộ tam tự kinh một nghìn một trăm bốn mươi lăm chữ, Thẩm Kỳ Viễn tất khi hết thời gian một nửa chén , trong lúc hề vấp, cứ một mạch như từ đầu đến cuối.

Sau đó Thẩm Bích Thấm phát hiện khi Thẩm Kỳ Viễn xong, Phùng lão hẳn với ánh mắt như phát sáng, mà còn là ánh sáng xanh biếc.

"Kỳ Viễn đúng ? Cháu cũng hết thiên tự văn ?" Tuy hai mắt Phùng lão như phát sáng lên nhưng thần thái vẫn thản nhiên và ôn hòa như , ông đưa lời đ.á.n.h giá nào với sự biểu hiện của Thẩm Kỳ Viễn mà chỉ đổi đề tài.

" ."

Không lấy lời đ.á.n.h giá nào, trong lòng Thẩm Kỳ Viễn căng thẳng nhưng Phùng lão hỏi thì vẫn cung kính trả lời.

"Được! Vậy cháu thử giải thích hai câu xem!" Phùng lão khế gật đầu .

"Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang."

Tuy Phùng lão gì nhưng Thẩm Kỳ Viễn vẫn thành thật trả lời ông : "Bầu trời màu xanh và đen, đất đai khắp nơi màu vàng, vũ trụ hình thành từ trong trạng thái hỗn độn và tối tăm."

Loading...