chỉ tay chị gái đang gần đó, buộc dây giày tới mười phút:
“Chị ơi, chị đang thắt nút Trung Hoa hả?”
Chị gượng.
hỏi tiếp:
“Chị chuyện gà mái dụ dỗ ba , mang cái bụng lên tận nhà đòi vợ, nhà quẳng như rác ?”
Mắt chị sáng rỡ.
Không ngoài dự đoán—mười phút , chuyện của gà mái sẽ lan khắp công ty.
Cô ở đây là thể.
vốn chẳng hy vọng gì ở cái miệng cô ,
Đưa cô thành trò giữa vòng quen , mới là mục đích thực sự của .
Thiếu gia đây đúng là văn võ song !
Ba đang ở trung tâm thương mại—mà ông thì ghét mua sắm—chắc chắn theo con gà mái.
bắt xe đến cửa nhà của cô , gõ cửa, quả nhiên ai.
Thế là gọi một thợ khóa đến, bịa là quên mang chìa.
mặc đồng phục học sinh, đeo balô, tay còn cầm bộ đề thi 《5–3》.
Thợ khóa chẳng nghi ngờ gì, đầy một phút mở cửa cho .
Đây là một căn hộ ba phòng ngủ, nội thất tinh tế, ở khu trung tâm đắt đỏ.
Chỉ riêng phòng khách rộng bảy tám chục mét vuông, còn nguyên một phòng ngủ cải tạo thành phòng đồ.
tra giá—chỉ riêng tiền thuê thôi cũng bảy, tám vạn một tháng.
Nên khi ba kêu tiền, chẳng buồn tin.
Nhìn cái ổ gà xa hoa , đúng là đòi ít quá .
thẳng phòng ngủ, định nhét một cái loa bluetooth mini gầm giường.
Sau chỉ cần ba tới qua đêm, sẽ đến gần đó, chờ lúc họ đang "cháy lửa", bật loa phát phim ma.
Dù dọa c.h.ế.t cũng khiến hai họ nửa tháng dám leo giường.
Ai ngờ, gầm giường bừa bộn, phát hiện một chiếc quần lót nam.
dùng bút gẩy lên xem thử—kiểu dáng thời trang, gu của ông già nhà , cái loại đại gia phèn phèn đó bao giờ mặc thứ .
Cỡ cũng sai—vòng bụng của ba mà mặc cái thì chắc chèn đến nứt trứng.
Xem thói cũ của tiểu tam vẫn khó bỏ.
Một bất ngờ ngoài ý .
vội chụp hình bằng chứng.
Phát hiện giúp đẩy nhanh tiến độ trả thù.
tiếp tục đòi tiền từ ba, đồng thời vẫn dàn trận chặn đầu truy đuôi hai bọn họ—lúc bận, thì thuê hai thằng trẻ trâu thần kinh đầy dọa.
Trải qua một thời gian, tinh thần của hai đó bắt đầu sa sút nghiêm trọng, ba thậm chí còn dọn luôn về công ty ngủ, dám bén mảng về ổ gà nữa.
Hôm nay, như thường lệ, đến công ty đòi nợ.
Kết quả, cô kế toán ba công tác .
thấy nghi nghi, mở điện thoại xem, quả nhiên—xe ba đang chạy vùng ven thành phố.
Ai công tác mà tự lái xe chứ?
Hơn nữa, hướng đó rõ ràng là quê gốc của gà mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-cho-dua-cho-me-xe-nat-mat-tieu-tam/chuong-5.html.]
Cuối cùng cũng đến bước .
Nghĩ thì cũng đúng thôi—ba giờ trong túi chẳng bao nhiêu, đưa gà mái du lịch giải sầu , mà bụng cô cũng sắp lộ , về thăm cha một chuyến thì nổi?
gọi điện cho , nhờ chở một chuyến.
Cậu bảo đừng lo chuyện lớn, lo học hành , còn bận rảnh.
mới kể chuyện gà mái đến nhà đòi vợ, tới chuyện cô tặng đồng hồ cho , gầm lên:
“Chuẩn sẵn hai bộ đồ, xuống nhà, mười phút nữa tới đón!”
Có thể thấy giận tới mức nào—chân đạp ga như hàn c.h.ế.t sàn, xe bay vù vù như tên lửa, đến nơi còn sớm hơn cả ba .
xuống xe mà còn nôn vài phút.
Ở đầu làng mấy bà cụ tán cây buôn chuyện.
nghĩ: rảnh cũng rảnh , chi bằng gia nhập tám chuyện một chút cho vui.
…
sà tới, một lúc.
“Con bé nhà lão Hồ giỏi ghê ha, thành phố mở công ty bà chủ đó!”
“Thiệt hả? Không nó mới học hết cấp hai ?”
“Sao thiệt? Chính lão Hồ với đó, khoe nổ banh tai luôn.
Nghe còn bạn trai là đại gia thành phố.”
nở nụ thần bí:
“Mấy đang tới cặp cẩu nam nữ đúng ? quen.”
Mấy bà thím lập tức phắt .
mời luôn một vốc hạt hướng dương, biểu thị sự chân thành.
Vừa bóc hạt, kể:
“Nó mà cũng đòi bà chủ? Nó mà lái xe chở phân thì chắc còn đổ đầy lên .
Nuôi gà đẻ chắc?
Cái con gà mái già đó mà bỏ thêm hai ký hành với gừng nữa cũng khử nổi cái mùi tanh rình .”
Đang dở, nhân vật chính xuất hiện.
Con gà mái sợ đến rùng , chỉ tay mà "á á á" hét lên ngừng.
Ba thì đang lúi húi ở cốp xe, tiếng hét đầu , quá kích động nên đập đầu vô nắp cốp, đau đến mức cúi gập dậy nổi.
Phản ứng của hai càng khiến mấy bà cụ tin lời hơn, ánh mắt con gà mái dần trở nên mập mờ.
phủi mấy vỏ hạt hướng dương tay, vẫy tay chào mấy :
“Người quen cũ thôi, gì căng ?” , “Có đầu gặp .”
“Cút ! Mày cút !” Gà mái gào lên, mắt đỏ hoe, suýt .
Ba sải ba bước kéo một bên, hạ giọng cảnh cáo:
“Con tới đây gì?!”
:
“Không lẽ con nên đợi ở đám cưới của hai ?”
“Đừng lắm lời, mau về !”
Ông đẩy , nhưng như tượng đá, hề nhúc nhích.