Làm Chỗ Dựa Cho Mẹ, Xé Nát Mặt Tiểu Tam - Chương 1.

Cập nhật lúc: 2025-12-19 08:16:33
Lượt xem: 73

Hôm nay là sinh nhật , mang theo chiếc bánh kem đặt từ về nhà.

Mẹ thấy liền kinh ngạc:

“Con chẳng đang ở trường ?”

:

“Con xin nghỉ , về ăn mừng sinh nhật với .”

Bà mắng yêu:

“Lại tiêu tiền bậy bạ! Mẹ già đầu , còn sinh với nhật gì chứ.”

đặt bánh xuống bàn, bếp lấy đĩa, thì thấy bếp chỉ còn nửa đĩa đậu xào lạnh ngắt.

hỏi:

“Mẹ ở nhà ăn mấy món thôi hả?”

gượng:

“Một ngại nấu nướng. Với ... hồi nhỏ ăn đậu cũng chẳng mà ăn, giờ thấy thế là đủ .”

rút điện thoại định đặt đồ ăn, vội ngăn :

“Lỡ ông về thấy ăn ngon cho tiền nữa thì .”

“Ông ” Chính là ba .

Ngày xưa họ cùng lập nghiệp từ hai bàn tay trắng.

Sau khi gây dựng chút tài sản, đổ bệnh, ở nhà tĩnh dưỡng nửa năm.

Trong thời gian đó, ba ngoài cặp bồ, gạt sang một bên, loại luôn cả mấy cô chú từng giúp gây dựng cơ nghiệp.

Giờ thể về công ty, cũng chẳng trong nhà còn bao nhiêu tiền.

Bà sợ nếu để ba thấy ăn uống t.ử tế, ông sẽ cắt luôn tiền sinh hoạt.

bảo:

“Ông ba tháng mới ló mặt một , lo gì.”

Mẹ chỉ thở dài.

lúc đó, chuông cửa reo.

tưởng ba về, còn định khen ông lương tâm.

Ai ngờ… là một cô ả mặt trát son trát phấn, bụng lùm lùm.

hỏi:

“Chị tìm ai?”

phớt lờ , tự tiện bước nhà, quanh, còn bịt mũi như thể ngửi thấy mùi gì khủng khiếp lắm:

“Cái mùi gì thế ? Bảo Chu chẳng thèm bước chân về.”

Ba họ Chu. nhận ngay cô là ai.

Mặt sa sầm , nhỏ với :

“Trần Trần, con phòng .”

nhúc nhích.

lục túi xách, lấy một cái hộp nhỏ, mở , là một cái đồng hồ.

“Biết hôm nay sinh nhật chị cả, cũng chuẩn quà nè, chị xem thích ?”

Đồng hồ, là thứ chỉ tặng cho... c.h.ế.t.

Mẹ một tay ôm ngực, một tay chỉ cửa:

“Cô ngoài ! Đây là nhà !”

xuống ghế, tỉnh bơ:

với chị bao nhiêu , lòng đàn ông còn ở đây nữa, chị bám lấy gì.

Chị soi gương xem thành cái dạng gì ? Có đàn ông nào còn dám đụng tới chị ?

khuyên thật lòng, nên buông sớm . Tút tát một chút, kiếm ông già nào đó mà nương tựa, còn chút hi vọng sống cho nửa đời !”

liếc bánh kem bàn, giọng mỉa mai:

“Ăn ít mấy thứ thôi, dễ béo lắm. Dáng chẳng gì, còn tự giác, hết t.h.u.ố.c chữa .”

dậy, khoác túi, dằn mặt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lam-cho-dua-cho-me-xe-nat-mat-tieu-tam/chuong-1.html.]

“Đây là cuối chuyện t.ử tế. Nếu chị điều, sẽ thuê vứt hết đồ của chị ngoài. Đến lúc đó, cũng chẳng chỗ mà !”

Rồi cô sang , ngẩng đầu lên, vỗ vỗ má :

“Cháu là Trần Trần đúng ? Giống ba cháu lắm, tí nào giống cái vẻ nghèo hèn của cháu cả.

Ba cháu tự hào về cháu lắm đấy, cháu học giỏi, hiểu chuyện, tính cách ngoan... Sau chúng một nhà , cần gọi cô là 'dì nhỏ', cứ gọi là chị Hàn là , chị lớn hơn em vài tuổi thôi~”

Nói xong, cô vênh mặt, lắc m.ô.n.g bước .

:

“Này, khoan .”

đầu , cợt:

“Sao? Không nỡ xa chị ?”

Chát!

tặng cô một cái bạt tai, đ.á.n.h cho cô lăn đất.

Rồi lao tới, nhắm ngay đầu mà tung cước.

lúc mới hồn, gào lên the thé:

“Có g.i.ế.c ! Cứu mạng! Có g.i.ế.c !”

vô ích thôi. Đây ngoài đường lớn, ai mà quan tâm?

đ.á.n.h cả hai bên má, tát tới tấp.

đưa tay lên che mặt, cố rúc mặt sát bụng.

yếu như con thỏ, địch nổi sức .

Có che cũng vô ích, đ.á.n.h luôn cả tay cô !

Rất nhanh, m.á.u mũi chảy đầy mặt.

gào:

“Mày c.h.ế.t chắc ! Tai sẽ bảo ba mày g.i.ế.c mày!”

Có lẽ sợ đ.á.n.h tới mức gây chuyện lớn, nên vội tới kéo .

túm chặt tóc con đàn bà đó:

“Quỳ xuống! Xin !”

đau quá gào rú, vẫn chịu im mồm:

“Không đời nào! Đồ đàn bà độc ác cướp chồng khác, c.h.ế.t t.ử tế !”

Thấy cái miệng còn cứng, vung tay, tặng thêm hai cái bạt tai.

Lần gào nữa, chỉ hu hu, phát phiền.

đá thẳng khớp đầu gối, khiến cô quỵ xuống.

Rồi ấn mạnh đầu cô xuống, “bốp” một cái đập nền nhà.

tìm cô nửa năm trời, ai ngờ cô tự mò đến tận cửa!

“Người tiểu tam còn chui rúc, cô thì đường đường chính chính?

“Dám bắt nạt , tưởng c.h.ế.t !”

đè đầu cô , bắt cúi đầu liên tục, tới khi sàn in đầy máu.

Sau đó, tung một cú đá eo cô , khiến cô trượt hơn một mét.

“Biến! Cút về với Chu Sơn cắt đứt ngay với cô! Nếu , gặp một đ.á.n.h một !”

mặt mũi bê bết máu, lớp phấn đen mắt lem nhem như quỷ:

“Hu hu hu… mày đối xử với tao như … tao… tao sẽ với ba mày…”

định lấy điện thoại, nhưng cái túi rơi ngay chân .

định cúi xuống lấy, nhưng dám, chỉ ngẩng đầu đầy sợ hãi.

cúi xuống, moi điện thoại từ túi , đưa thẳng tới mặt cô :

“Nè, gọi . Gọi cho ông , chính đ.á.n.h cô. Bảo ông tới báo thù cho cô!”

giật lấy, bấm máy, gào:

“Anh mau về ! Nhà g.i.ế.c em!”

 

Loading...