Anh : “Thuốc nên uống thường xuyên.”
“ , chỉ là thử thôi, mới mua tháng , sẽ dùng nữa.”
Một lát .
“Không dùng nó như t.h.u.ố.c tránh thai?”
“Ừ.”
“Hai thường dùng bao ?”
Ôn Dĩ Ninh: “…” Cô là chuyện thẳng thắn, dường như đối với ai cũng , dù thì những cô gái theo đuổi đều gửi ảnh khỏa cho một cách trực tiếp.
Đây mới chỉ là một mặt của , riêng tư thì còn hạ lưu và vô liêm sỉ đến mức nào. Ôn Dĩ Ninh định hình là kiểu như : tính cách phóng túng nhưng thẳng thắn, hào sảng nhưng phong lưu. Chắc vì từ nhỏ gặp quá nhiều cô gái chủ động nên cần kiềm chế che giấu bản chất, khác vẫn cứ thuận theo .
Thẩm Việt Trạch thấy cô đáp lời, cũng truy hỏi thêm, mà thản nhiên đổi chủ đề: “Nếu chỉ để điều chỉnh kinh nguyệt, uống t.h.u.ố.c Bắc?”
“Uống , nhưng kiên trì .” Mùi vị quá kinh khủng, cố nuốt. Vốn dĩ cũng bệnh nan y gì, kinh nguyệt chậm một thời gian cũng ảnh hưởng đến sức khỏe. Rất nhiều như , bác sĩ cũng , thực kệ cũng . Vả , cô cũng yên tâm lắm với loại t.h.u.ố.c uống ngắn hạn , về nhà là ngừng ngay. Nó còn đắt nữa chứ, 150 tệ một hộp.
Cô uống một ngụm Coca lạnh, kìm lấy điện thoại xem giờ. Mới trôi qua năm phút, đầy mười phút.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nhiệt độ thì , rạp chiếu phim vì chỉ hai mà bật điều hòa cho họ. Thực , ở đây thoải mái hơn trong ký túc xá nhiều, nhưng ở cạnh Thẩm Việt Trạch, cô một cảm giác ngột ngạt khó tả.
Cô hỏi: “Mấy giờ phim bắt đầu?”
Thẩm Việt Trạch giờ cụ thể, chỉ đáp là sắp .
Cuối cùng cũng yên tĩnh một lúc, cô thở phào nhẹ nhõm, từ từ ăn đồ ăn vặt, thầm mong cứ im lặng mãi. đời như là mơ.
“Hai chơi bao giờ ?”
“Cô là .”
“Du lịch .”
“Chưa, thời gian. Anh thời gian, còn thì tiền.”
Đi chơi, tốn kém nhất là chi phí và chỗ ở, còn vé tham quan và đồ ăn địa phương quá đắt.
Thẩm Việt Trạch nhớ Trần Gia Bạch là khá phóng khoáng, ít nhất là keo kiệt với đám bạn. Quan hệ xã giao cũng , cả nam lẫn nữ đều thích .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-96.html.]
“Anh còn để bạn gái tự trả tiền ư?”
Trong quan niệm tiêu dùng của , việc đàn ông mua đồ và trả tiền cho bạn gái là chuyện hiển nhiên.
Ôn Dĩ Ninh: “Cái đó thì , nhưng cũng thể để trả hết thứ . Anh kiếm tiền cũng dễ dàng gì. ” Cô từng đến nơi khởi nghiệp, chuyện thời gian ngủ là bình thường. Đã chọn con đường thì thể nào thuận buồm xuôi gió.
Thẩm Việt Trạch gật đầu, nhớ . Trần Gia Bạch từng khoe khoang với họ rằng: Ôn Dĩ Ninh tiết kiệm tiền cho , nhận tiền chuyển khoản, thẻ phụ cũng thấy tiêu, thẻ tín dụng thì miễn bàn, chỉ nhận quà vặt, trái cây và đồ ăn nhẹ. Những thứ đối với các công t.ử như họ thì chẳng đáng là bao.
Họ keo kiệt, thường thì tiền ăn uống và đồ ăn vặt tính chi phí tiêu cho bạn gái; túi xách, trang sức vài chục ngàn tệ mới coi là món quà hồn.
Vì , Ôn Dĩ Ninh thực sự tiêu tốn quá nhiều tiền của Trần Gia Bạch, hầu như chỉ là tiền ăn chung ở nhà hàng.
Thẩm Việt Trạch khẩy một tiếng đầy lạnh nhạt: “Nếu Trần Gia Bạch thấy những lời , chắc cảm động lắm đấy.” Không trách Trần Gia Bạch kết hôn với cô. Nếu một cô bạn gái quan tâm khác như , cũng cưới, việc đó là giả dối chẳng còn quan trọng nữa.
Ôn Dĩ Ninh trả lời. Cô cố tình những điều cho Trần Gia Bạch , và dĩ nhiên là cho Thẩm Việt Trạch luôn. Không đồ vật đắt tiền vì cô , mà vì cảm thấy quá sớm. Trần Gia Bạch là con một, tài sản của bố sẽ thuộc về một . Nếu thể kết hôn, thì hà cớ gì vội vàng lúc ?
Thẩm Việt Trạch: “Nếu thời gian đưa cô du lịch, cô ?”
“Anh hỏi trong nước nước ngoài, nhiều lắm.” Nếu tiền, cô chịu ở yên trong trường đại học .
“Trong nước ?”
“Tây Tạng, Tân Cương, và Shangri-La.”
“Còn nước ngoài?”
“Tanzania và Hokkaido.”
“Muốn xem đại di cư của động vật ?”
“Ừm.” Dĩ nhiên chỉ là nghĩ thôi, vì quá đắt. Ít nhất cũng đợi khi mới tính . Có một câu vẫn truyền tai: Nghèo du lịch Đông Nam Á, khá giả chơi châu Âu, giàu mới châu Phi.
“Anh ?”
“Ừm, cũng . So với những nơi đông đúc , thích những nơi nhiều động vật hơn.”
Ôn Dĩ Ninh gật đầu đồng tình: “ cũng .” Cô từng xem qua trang cá nhân của . Ngay ngày mới kết bạn, cô tò mò lướt xem, thấy cuộc sống của còn thú vị hơn cả Trần Gia Bạch, chính là cuộc đời mà cô hằng mơ ước, với nhiều ảnh du lịch.
Không các món đồ xa xỉ để khoe khoang, đồng hồ đắt tiền, siêu xe giới hạn, biệt thự hồ bơi, càng những bữa tiệc thác loạn, hộp đêm quán bar.
Thật , cô cảm thấy nhiều phú nhị đại đều thuộc kiểu Ôn Diệc Xuyên, bấm trang cá nhân là thấy ngay khí chất của kẻ ăn chơi trác táng, từ ảnh đại diện đến ảnh nền. Họ thường xuyên lui tới quán bar và săn gái, vẻ ngoài bệ rạc vì tiêu hao quá độ, thận yếu, chẳng việc gì hồn, chỉ tiêu xài thẻ tín dụng với hạn mức vài chục ngàn tệ, đúng là loại công t.ử bột vô dụng.