Lúc , Thẩm Việt Trạch hỏi cô: “Cô mặc size gì?”
Trong lúc , ánh mắt quét qua cô một lượt từ xuống , như đang ước lượng vóc dáng của cô nên mặc size nào.
Ôn Dĩ Ninh: “?”
Không đợi cô trả lời, Thẩm Việt Trạch trực tiếp lấy xuống một bộ hai mảnh kệ, đưa cho cô: “Đi thử .”
Ôn Dĩ Ninh theo bản năng nhận lấy, chằm chằm miếng vải mắt, thôi.
Cái là gì?
Ít vải thế , mặc ?
Bikini tam giác, chỉ vài sợi dây mảnh khảnh, mỏng đến mức chỉ cần kéo nhẹ là tuột .
Miếng vải bé bằng lòng bàn tay, cùng lắm chỉ che một phần ba ngực.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Quần lót kiểu buộc dây phía cũng chỉ che nửa phần mông.
Với hình đầy đặn như cô, chắc chắn lộ hơn một nửa.
Hở hang quá, khác gì nội y tình thú ?
Ngay cả mặt Trần Gia Bạch, cô cũng từng mặc đồ hở hang đến thế.
Hồi trời lạnh, cô và Trần Gia Bạch từng tắm suối nước nóng, nhưng cô mặc kiểu váy ngắn. Ánh mắt Trần Gia Bạch rời khỏi cô, nhưng vì thời gian yêu lâu, hành động quá đáng nào.
Ôn Dĩ Ninh hỏi thẳng gã công t.ử bột phóng đãng , tại chọn cho cô một bộ bikini gợi cảm đến ?
Mặc với mặc thì khác gì .
Lily xong từ phòng đồ bước , cũng là kiểu tam giác, phía gần như là quần lọt khe. Cô vóc dáng bình thường, chân ngắn, n.g.ự.c cũng lép, gầy gò, eo khá thon.
Cô soi gương , đó hỏi Thẩm Việt Trạch một cách thẳng thừng: “Có ?”
Lại cầm thêm một bộ khác kệ: “Anh thấy bộ nào hơn? À, Phù Lãng sẽ thích cái nào?”
Thẩm Việt Trạch lướt mắt qua với vẻ mặt bình thản, nghiêng đầu về phía bên .
Lily rối rắm: “Em cũng thấy thế, nhưng em mặc cái rộng ngực.”
Ôn Dĩ Ninh nhớ cô gái bạn gái , mà là bạn gái của một trong nhóm em của .
Nhìn cách họ đối thoại, tự nhiên, thẳng thắn, hề chút khí mập mờ quyến rũ nào. Chắc là họ quen , hề kiêng dè.
Ôn Dĩ Ninh gì, cảm thấy lẽ nghĩ quá nhiều.
“Không cần thử nữa, lát nữa về biệt thự .”
Có hai về biệt thự hướng biển gần đó để lấy đồ. Biệt thự vốn cho thuê bên ngoài.
là ai mua đó. Tổng cộng hơn mười phòng, phong cách trang trí gần giống khách sạn, bên ngoài còn hồ bơi và suối nước nóng, thể vui chơi bất kể mùa đông mùa hè.
Ôn Dĩ Ninh phòng để đồ, cô tùy tiện bước một phòng. Lily phía cũng theo . Cô dừng tay đang cởi quần áo, định bụng ngoài tìm một phòng .
Chưa chia phòng, ai cũng đại.
Lily thấy cô định , gọi cô : “Cậu đừng ngại chứ, tớ đàn ông. Hồi học chúng còn tắm chung với mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-74.html.]
Ôn Dĩ Ninh nghĩ cũng đúng, nên ở : “Tớ từng như , quen lắm.”
Trong đó một cô bạn cùng phòng quan hệ với ba họ, nên cô thường tránh mặt đó khi quần áo trong ký túc xá.
“Có gì .”
Lily một cách thoải mái.
Sau đó, cô xem Ôn Dĩ Ninh như khí, bắt đầu cởi quần áo, cởi quần lót, tháo áo ngực, hề ngượng ngùng khi phô bày cơ thể.
Ôn Dĩ Ninh ở phía bên giường lớn, cũng cởi váy dài, cầm bộ bikini mà Thẩm Việt Trạch mua lên, kéo kéo miếng vải, ướm thử lên . Cô nhịn , tò mò mặc thử.
Quả nhiên, đúng như cô dự đoán, cảm giác như trần truồng . Cô từng thử qua kiểu đồ ít vải đến thế.
Hơn nữa, phần n.g.ự.c chật, bó chặt gây khó chịu, mua nhỏ mất .
Cô soi gương, dùng tay chỉnh một chút, nhưng tác dụng, nó vẫn siết chặt khiến n.g.ự.c cô thoải mái.
Lúc Thẩm Việt Trạch hỏi cô size, thực là hỏi cỡ cúp n.g.ự.c ...?
Mua nhỏ .
Phần cũng chật, dây buộc còn dễ tuột nữa.
Đặc biệt an .
Lần đầu tiên mặc đồ gợi cảm đến , cô khỏi thêm vài hình ảnh trong gương.
Cô nhịn thử tưởng tượng xem nếu Trần Gia Bạch thấy sẽ phản ứng thế nào. Đáng tiếc là hôm nay đến, thấy .
Cô vẫn quyết định mặc bộ đồ bơi kín đáo mà mang theo.
Lily chằm chằm cô, đột nhiên hỏi: “Sao chút lông nào ? Mới cạo ?”
Cô ngượng ngùng trong chốc lát, cô đang chỉ : “Ừm, tớ mua thẻ , định kỳ. Làm vài thì hình như nó mọc nhiều nữa.”
“Có đau ? Trước đây tớ cũng , nhưng bảo đau lắm, nhất là ở vùng kín. Tay chân thì đỡ hơn đúng ?”
“Vẫn trong phạm vi chịu đựng , hơn nhiều so với tự cạo.”
“Nếu tự cạo thì nó sẽ mọc cực nhanh.”
Ôn Dĩ Ninh búi tóc củ tỏi, lo tóc ướt: “Khi đến kỳ kinh nguyệt là khó chịu nhất. Tẩy lông xong thì mùa hè còn bức bí nữa.”
“Vậy về nhà tớ cũng mua một cái thẻ.”
“Này, mặc bộ ? Bộ mà.” Lily cầm bộ đồ cô vứt giường lên.
“Chật lắm, cảm giác khó thở luôn.”
Không độ co giãn.
“Thế cho tớ mặc nhé.”
“ tớ thử .”
“Không . Trông sạch sẽ mà, cũng mắc bệnh truyền nhiễm gì.”
Lily nhận đồ lót cô còn đựng trong túi, hề vứt lung tung.
“Nếu chê thì cứ mặc .”