Thẩm Việt Trạch liếc qua, “Nói với cô , chỉ cần đến, sẽ kiếm 3000, mà cần hàng tiếng đồng hồ cho một đám đàn ông vây xem.”
Sau đó, cầm lấy điện thoại của , chuyển khoản 3000 cho Đới An Ninh. Anh WeChat của Ôn Dĩ Ninh.
“Chuyện thế em gặp nhỉ.”
Cô ngưỡng mộ chuyển nguyên vẹn tiền đó cho Ôn Dĩ Ninh.
“Trần Gia Bạch đối xử với cô quả thật .”
Đới An Ninh nghĩ rằng chuyện từ đầu đến cuối đều là ý của Trần Gia Bạch, nên cô ngừng nhận xét, dùng những từ như dịu dàng, chu đáo.
Thẩm Việt Trạch chỉ "ừm" một tiếng nhàn nhạt, giải thích, rõ, cũng phản bác, cứ để mặc cho cô hiểu lầm.
Bộ phim tài liệu chiếu xong, thờ ơ cầm điều khiển, chuyển sang xem "Hành tinh Trái đất". Tư thế của lười biếng, tùy tiện, vẻ mặt lạnh nhạt, chút cảm xúc.
Ôn Dĩ Ninh đồ và chuẩn ngoài thì nhận 3000 tiền chuyển khoản. Phía là lời giải thích của Đới An Ninh, [Bạn trai gửi cho đấy, sợ tám tiếng đồng hồ sẽ mệt chăng? Ý là cho , bảo đến chơi.]
Ôn Dĩ Ninh khỏi thấy cảm động. Hôm qua xe, cô nhắc với Trần Gia Bạch chuyện thêm, ngờ nhớ.
Ở bên Trần Gia Bạch quả thực là vì tiền. Anh dễ kiểm soát hơn so với những công t.ử bột khác.
Trong những theo đuổi, cô cố ý chọn tính cách nhất và gia thế vững vàng nhất. cô nghĩ thể thể hiện sự vụ lợi quá nhanh. Tạm thời cô chủ động đòi tiền, đợi mối quan hệ lâu hơn mở lời sẽ hơn.
nếu chủ động cho thì cô sẽ nhận, đó cho một chút giá trị cảm xúc, năng ngọt ngào. Mỗi Trần Gia Bạch tặng cô món quà đắt tiền nào đó, khi cô lời ý , cảm thấy vui nhất ngược là Trần Gia Bạch, kẻ bỏ tiền .
Thế là cô nhận 3000, đó nhắn tin cho Trần Gia Bạch, [Cảm ơn yêu.]
Trần Gia Bạch lúc đang gõ code trong văn phòng thuê, để ý đến tin nhắn của cô. Thay đó, nhắn: [Hôm nay . Em cứ qua đó . Thẩm Việt Trạch và mấy đều , đáng tin cậy, em việc gì thì tìm .]
Ôn Dĩ Ninh bắt taxi đến địa điểm, lập tức cảm thấy hối hận. Trong túi xách vẫn còn bộ đồ bơi cô mang theo. Cô cố tình chọn một bộ quá hở hang nhưng gợi cảm, khoe với .
Cô mặc loại ít vải ngay từ đầu, giống như bóc quà , sẽ mất ý nghĩa. Cô từ từ, một quá trình.
Ở độ tuổi , sức hấp dẫn giới tính là trực tiếp nhất, hữu dụng nhất. Chủ đề chung nội hàm gì đó đều quan trọng. Xung quanh Trần Gia Bạch vô cô gái học vấn cao, gia thế , nhưng chẳng thích ai, chỉ thích cô, nên cô rõ ưu điểm và thế mạnh của .
Các khía cạnh khác hợp thì , nếu ngay cả sức hấp dẫn giới tính còn , thì Trần Gia Bạch ngay từ đầu chẳng tìm đến cô.
Ôn Dĩ Ninh thở dài. Bạn trai đến, cô mặc đồ bơi gì? Tia UV mạnh thế cơ mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-72.html.]
Cô nhíu đôi lông mày , về phía mặt biển. Mùi ẩm ướt mằn mặn phả mặt. Nắng gay gắt, bầu trời âm u, trông như sắp đổ mưa to bất cứ lúc nào.
Bên cạnh đưa đến một quả dừa khoét sẵn. Cô theo bản năng : “Cảm ơn.”
Ngẩng đầu lên, là Thẩm Việt Trạch.
Anh đeo một chiếc kính râm, lộ chiếc mũi cao thẳng, đường quai hàm sắc nét, yết hầu nhô rõ rệt. Vẻ mặt lười nhác, mặc áo sơ mi cộc tay phong cách biển, bên là quần lửng ngang gối.
“Trần Gia Bạch việc, đến nữa.”
Cô thất vọng c.ắ.n ống hút, sang những cô gái bên cạnh. Có khá nhiều , phần lớn cô đều quen.
Tuy nhiên, Trần Mạt đến. Vừa thấy cô liền chạy tới: “Ninh Ninh, cuối cùng cũng rảnh , nửa tháng gặp luôn đấy. Cậu giỏi thật đấy, chẳng thèm nhớ tới tớ.”
Ôn Dĩ Ninh : “Chiều nay tớ còn định mẫu xe cơ, gọi đến đây, kết quả thì đến.”
“Kệ . Không thì vẫn cứ chơi mà. Anh dạo bận thật, đến tin nhắn cũng trả lời tớ, cả tuần đấy. Hiện tại còn ngủ ở văn phòng, cứ yên tâm, từng đến những chỗ lộn xộn, càng gặp gỡ cô gái nào .”
“Ừm, tớ .”
Thẩm Việt Trạch đưa cho cô một chiếc túi, bảo cô mở .
Ôn Dĩ Ninh khó hiểu nhận lấy: “Cái gì ? Tặng ? Anh mua ?”
“Ừm. Không sợ cháy nắng ?”
Ôn Dĩ Ninh nhận thương hiệu lớn , cầm món khác lên: “Còn cái nữa, đưa t.h.u.ố.c cho gì?”
“Thuốc chống say tàu xe.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Ồ, cảm ơn.”
“Trần Gia Bạch nhờ chăm sóc cô.”
Ôn Dĩ Ninh ngẩng đầu . Qua cặp kính râm đen kịt, cô thấy rõ ánh mắt của , chỉ cảm thấy vẻ mặt khá thoải mái và tùy tiện, khác gì phong thái công t.ử bột trong phòng bao hôm nọ.
Trong túi cả xịt chống nắng và kem chống nắng. Cô xé bao bì, trò chuyện với Trần Mạt: “Là hàng của CPB đấy, tớ mua cái , nhưng mà đắt quá.”
Kem chống nắng của hãng đ.á.n.h giá cao, cô mua từ lâu. Bảy tám trăm tệ, đủ ăn bao nhiêu bữa cơm .
Khi tiền, đơn vị quy đổi tiền của cô chính là 'ăn bao nhiêu bữa cơm'. Quy đổi như , cô thể kìm ý định tiêu tiền.