Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:33:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Dĩ Ninh cô gái ăn mặc hở hang quyến rũ , trông cô yêu mị, cô nghĩ hai là một cặp. Cô trông quen mắt, nhưng nhớ là hot girl mạng nào.

Chẳng mấy chốc, cô cùng Tạ Vũ Thần và những khác rời .

Cô thấy Thẩm Việt Trạch vẫn đang dùng ngón tay chỉ Thiên Lang để dạy bảo, liền : “Không , đừng mắng nó nữa, nó cũng c.ắ.n em.”

Trần Gia Bạch thanh toán, tiện thể mua cho cô sữa chua và kem. Mọi trong phòng bao gần hết, gian lập tức trở nên trống trải.

Máy lạnh vẫn đang bật, căn phòng trở nên tĩnh lặng hơn nhiều.

Thẩm Việt Trạch hỏi cô: “Đến kỳ kinh nguyệt ?”

Ôn Dĩ Ninh khựng một giây, tim đập nhanh, cô cau mày khó hiểu nhưng vẫn “ừ” một tiếng.

Sau đó cô lấy điện thoại , gửi tin nhắn cho Trần Gia Bạch, hỏi khi nào về, nhà hàng tầng một bán sữa chua .

Cô cảm thấy sự hiện diện của gã công t.ử khiến khí trong phòng bao trở nên loãng một cách khó hiểu, mang theo cảm giác áp lực.

Khí chất của đàn ông mang tính xâm lược.

Thẩm Việt Trạch lười biếng xổm mặt Thiên Lang, cách cô hai mét, cánh tay đặt đầu gối, chậm rãi đút đồ ăn vặt cho Thiên Lang.

Anh ngước mắt cô, ánh mắt rơi cặp đùi trắng nõn của cô, và cả vị trí con ch.ó liếm.

Anh tiếp lời: “Nó khá nhạy cảm với mùi tanh của máu, nó nghĩ cô thương, giúp cô chữa lành. Trong thế giới của chúng, l.i.ế.m vết thương sẽ giúp nó mau lành hơn.”

Ôn Dĩ Ninh lúc mới bừng tỉnh, “À,” một tiếng, “Em cứ tưởng nó dạy dỗ đàng hoàng, hóa là hiểu lầm nó .”

Thật lúc đó trong lòng cô nghĩ là con ch.ó thật thiếu tư cách, y hệt chủ nhân nó.

Một thì cứ chằm chằm chân cô một cách trần trụi, khiến cô khó chịu,

Một con thì dùng lưỡi l.i.ế.m đùi cô.

Điện thoại rung hai , tin nhắn ,

Trần Gia Bạch trả lời cô trong WeChat: 【Sắp về , tầng một loại sữa chua em thích.】

dùng điện thoại nữa, xổm xuống, xoa xoa hình đầy lông lá của con chó.

Thiên Lang lập tức xuống, lăn lộn nũng với cô. Con ch.ó lớn bên trong cũng là một em bé nhỏ, thích con chạm , ngày nào cũng đòi xoa đầu, đòi bế, vô cùng bám .

Ôn Dĩ Ninh , tự nhiên với nó: “Xin nha, hiểu lầm mày .”

Thẩm Việt Trạch dậy, lấy một chiếc khăn ướt sạch bàn đưa cho cô: “Lau .”

Ôn Dĩ Ninh nhận lấy, cúi lau qua loa vài cái lên da đùi, dính chút nước bọt của chó, về nhà cô tắm rửa mới .

Thẩm Việt Trạch cô lau xong, đó đeo dây xích cho con chó.

Ôn Dĩ Ninh tò mò hỏi: “Nhà hàng đồng ý cho ch.ó ?”

Ngay cả trung tâm thương mại còn cho , đừng đến nơi ăn uống.

“Ông chủ của quán là họ hàng với họ.”

“Thảo nào.”

Trần Gia Bạch đẩy cửa phòng bao bước , xách theo một túi mua sắm. Thấy chỉ còn hai , tiện miệng hỏi: “Hai chuyện gì thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-67.html.]

Ôn Dĩ Ninh rằng con ch.ó l.i.ế.m cô là vì mùi m.á.u kinh nguyệt, nhưng cô luôn cảm thấy khí khi ở riêng với Thẩm Việt Trạch kỳ lạ, nên cô quyết định im lặng.

Trần Gia Bạch: “Họ hết ? Nhanh thế.”

Thẩm Việt Trạch kéo dây xích: “Về còn quẩy đêm.”

Ai nấy đều bạn gái ngủ cùng, Trần Gia Bạch hiểu ý khẽ: “Ừ, đời sống về đêm đều khá sôi động.”

Sau đó lấy một hộp sữa chua vị dâu tây từ túi mua sắm, đưa cho Ôn Dĩ Ninh: “Anh mua ở cửa hàng tiện lợi đối diện, .”

Ôn Dĩ Ninh mở nắp, uống một ngụm. Nó lấy từ tủ lạnh, vẫn còn lạnh nhưng dễ chịu.

Đồ ăn hôm nay khá nhiều dầu mỡ, ăn nhiều ăn thứ gì đó khác, như kem chẳng hạn.

Khi ngước mắt lên, cô chạm ánh mắt của Thẩm Việt Trạch.

Anh vẫn đang cô.

?

Đây là thứ mấy trong ngày

Cô l.i.ế.m nắp sữa chua, lơ đãng dời ánh mắt , trong lòng khỏi khó hiểu. Theo lý mà , một thái t.ử gia ở tầng lớp của , xung quanh bao giờ thiếu gái .

Giống như cô gái quyến rũ yêu mị nãy lời khiếm nhã với , cứ dán , dáng còn hơn cô.

Trần Gia Bạch kéo sự chú ý của cô , cánh tay tự nhiên vòng qua eo cô: “Đi thôi, A Trạch, đúng , uống rượu chứ, lái xe ?”

“Gọi tài xế .”

Thẩm Việt Trạch nhận cuộc gọi hối thúc của tài xế riêng, với đối phương sẽ trả thêm tiền, đối phương hài lòng thúc giục nữa.

Trần Gia Bạch: “Tài xế dám nhận đơn của ?”

Nếu xe quá đắt, tài xế thường dám nhận vì sợ va chạm, chi phí sửa chữa cực kỳ cao.

Anh thản nhiên : “Hôm nay xe thể thao.”

“Đã đến , là để đưa về.”

“Không cần, đừng phiền hai nữa.”

Anh đút một tay túi quần, lười biếng xuống cầu thang, Thiên Lang theo bên cạnh.

Ôn Dĩ Ninh thấy câu , cô nhạy cảm cảm thấy nó ẩn ý.

Làm phiền cái gì?

Cô và Trần Gia Bạch qua đêm, từng ngủ với . Anh luôn đưa cô về ký túc xá.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Nếu quá muộn, họ sẽ thuê khách sạn bên ngoài, nhưng là hai phòng riêng biệt.

Tác giả lời :

Thẩm Việt Trạch chút 'tôn thờ' đôi chân , chân của Ninh Ninh .

Đó là ham nảy sinh từ vẻ ngoài.

, lúc vẫn còn lý trí ha! Mới chỉ gặp mặt đầu thôi mà.

Anh hôm nay thực sự nghĩ đến chuyện cướp cô về.

Loading...