Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:31:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiên Hiên: “Chị đếm nhanh quá, nhanh thế, đếm .”

Mọi trốn cùng mà tản chạy. Cả cửa và cửa đều sân, nhưng bên ngoài miền Bắc quá lạnh, Ôn Dĩ Ninh tính đến cái sân, cô chạy thẳng lên lầu. Trên lầu mấy phòng ngủ, cô thẳng đến phòng của Thẩm Việt Trạch. Cô cảm thấy chỗ đó khó bắt nhất, vì cô nhớ mấy đứa trẻ họ đang ngủ nên thường dám đến phiền.

Thẩm Tùng Nguyệt nhịn : “Chị chui thẳng chăn của Thẩm Việt Trạch , chắc sẽ ai tìm thấy .”

Sau khi đóng cửa, trong phòng ngủ tối om. Dép lê giẫm tấm t.h.ả.m mềm mại giá mười mấy vạn một mét vuông hề phát tiếng động, âm thanh bên ngoài cách ly đủ. Có mùi hương nhàn nhạt dễ chịu cơ thể , cùng với mùi hương trầm. Mùi hương quen thuộc mang cảm giác an tâm.

Thẩm Việt Trạch động tĩnh đóng mở cửa tỉnh giấc, trở , giọng lười biếng khàn: “Chậc, ngoài chơi , tối chơi với các chú .” Anh nhầm cô là Hiên Hiên và mấy đứa trẻ .

Ôn Dĩ Ninh chui từ phía bên giường , chăn của chiếc giường đôi. Động tác nhẹ nhàng và chậm rãi, nhưng vẫn phát hiện . Anh dùng chân đạp em họ lời ngoài, “Chú mà còn ồn ngủ nữa, ngày mai lì xì cho chú đấy.”

Ôn Dĩ Ninh thầm, dùng chăn che kín cả , tránh né sự đụng chạm của .

Thẩm Việt Trạch thò tay chăn sờ loạn xạ, lâu chạm tới vị trí của cô, ác ý dùng chút sức.

“A…”

Chỗ nhạy cảm như khiến cô tự chủ mà thốt lên tiếng kinh ngạc, cô lùi , chiếm hết tiện nghi. Cô khỏi nghi ngờ: “Anh là giả vờ đấy chứ, sớm nhận ?”

Anh giữ chặt cổ tay cô, “Đây là món quà bất ngờ đầu năm mới ? Tự dâng lên giường?”

Tác giả lời :

Chương cũng 50 bao lì xì, hôn hít. Ngày mai sẽ gửi cùng .

--- Chương 15 --- 15 Chơi trò chơi

“Chúng em đang chơi trốn tìm, phòng họ bọn nó dám .”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Ừ, em trốn kỹ , giường càng khó phát hiện hơn.”

Lớp áo trong nhanh chóng lột bỏ dễ dàng.

“Em cứ nghĩ đang ngủ cơ, ai ngờ tỉnh .”

Lúc mới , cô còn quan sát vài , xác nhận đang ngủ say, thở đều đặn.

“Người khác , chắc tỉnh.”

Bộ quần áo cô cố tình phối hợp hôm nay ném xuống gầm giường.

Ôn Dĩ Ninh cố gắng chống cự, “Anh buông tay , đau em …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-47.html.]

chiếc chăn mùa đông đè nặng, cô khó cử động, một lát là thiếu dưỡng khí.

Cái tên khốn quá thành thạo trong việc cởi quần áo cô.

Giọng tỉnh giấc mang theo sự lười biếng gợi cảm, “Đừng nhúc nhích, để hôn em một lát.”

Đó là hôn , rõ ràng là đang cắn.

Anh hỏi: “Sao mặc nội y mua cho em?”

“Quá hở hang.”

Nó là loại dây buộc, ở eo chỉ một sợi dây mỏng, kéo nhẹ là đứt.

“Mặc bên trong thì sợ gì? Có ai ngoài thấy .”

Cô nghi ngờ: “Anh là để tiện cởi hơn …?”

Anh lười biếng ừ một tiếng, c.ắ.n cô, buồn đáp .

Mấy hôm , đêm chiến tranh lạnh đó, kiềm chế khó khăn, cũng dùng tay tự giải quyết. Hôm nay chạm cô là thể kiểm soát nữa.

Hiên Hiên là đứa trẻ từ nhỏ thích ăn, cân nặng cứ mãi giảm, bố cũng nỡ bắt nó giảm cân. Hôm nay chơi trốn tìm, kéo lê cái hình mập mạp, chỉ riêng việc leo lên lầu hai thôi cũng mệt đến thở dốc. Nó dám phòng họ, sợ đ.á.n.h thức mắng, nên chọn căn phòng bên cạnh. Vừa trong đó hai chiếc vali du lịch của Ôn Dĩ Ninh, loại thể đựng nhiều quần áo khi công tác, đủ gian chứa hình của Hiên Hiên.

Nó còn đóng cửa phòng, chui vali trốn kỹ, đóng nắp . ai giúp nó kéo khóa, cứ thế trốn vài phút. Không khí lưu thông, nóng ngột ngạt. Phòng ốc ở miền Bắc đều hệ thống sưởi sàn, nhiệt độ trong nhà thường hơn hai mươi độ.

Người sợ nóng như Thẩm Việt Trạch thì ở nhà mặc áo phông và quần đùi mỏng. Hiên Hiên mặc áo len và quần nỉ bố chọn cho, ủ trong vali năm phút là bắt đầu đổ mồ hôi. Nó chịu nổi, nhịn ngoài hít thở. Vừa lúc đó, Tiểu Trình Tử, đứa chịu trách nhiệm tìm, lên lầu.

Người đầu tiên tóm chính là nó. Tiểu Trình T.ử còn ngạc nhiên : “Tớ cứ tưởng các sẽ trốn ở những chỗ đặc biệt khó tìm, ngờ nhanh thế. Sao ngốc , lên lầu trốn , tớ chắc chắn là tìm từng tầng một mà.”

Hiên Hiên hối hận dùng tay áo lau mồ hôi trán, “Trong cái vali nóng quá, tớ định đổi chỗ, ngờ đến nhanh .”

“Chúng cùng tìm khác .”

Tiểu Trình T.ử theo bản năng mở cửa phòng bên cạnh. Hiên Hiên nhắc nhở: “Chị đợi chút, đây là phòng của Việt Trạch, thích chúng chơi .”

“Em cảm thấy trốn trong .”

“Sáng nay em phòng chơi máy tính một lát, đồ trong game của đắt kinh khủng. Em chơi thử tài khoản của một lúc, đỉnh của chóp luôn. Anh bảo ngày mai sẽ cho em chơi tiếp.”

Tiểu Trình T.ử đặt ngón tay lên môi, "Suỵt" một tiếng, “Nói nhỏ thôi, chị mở cửa nhẹ một chút.”

Sau đó, cô bé cẩn thận xoay tay nắm cửa. Ôn Dĩ Ninh khóa, nên cửa mở ngay.

Loading...