Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 376

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:06:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những tình huống dự liệu đều xảy , Ôn Dĩ Ninh tạm thời định tâm trạng. Phim chiếu một nửa, cô bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, điện thoại đột nhiên rung lên. Thẩm Việt Trạch gửi tin nhắn:

【Lát nữa về tới nhà.】

【Cởi hết quần áo chờ giường.】

Ôn Dĩ Ninh nghiêng đầu Cố Ngữ Trừng. Chị đang tập trung xem phim, chú ý đến tin nhắn điện thoại của cô.

Cô nhắn : 【Anh đưa đến đây, thuần túy là để ngủ với thôi ? Anh chỉ thiếu một công cụ để giải tỏa thôi đúng .】

Cô hỏi thêm: 【Chú cũng sắp về ạ? nên thế nào? Chú sẽ hỏi .】

Thực hỏi hơn là liệu cha phản đối , bởi vì đó chuyện đồn cảnh sát, đ.á.n.h với Trần Gia Bạch, chuyện đều bắt nguồn từ cô. Dù gặp mặt, chắc chắn ông cũng về sự tồn tại của cô.

nhận tin nhắn nào nữa. Khoảng mười phút , cô giúp việc đến gọi cô ngoài.

Cô vội chỉnh tóc tai và lớp trang điểm, kiểm tra xem trang phục lịch sự . Cô chiếc váy dài do Cố Ngữ Trừng chọn, tóc buộc thấp bằng dây chun, trông dịu dàng và thuần khiết.

Cố Ngữ Trừng trấn an: “Ninh Ninh, cần căng thẳng . Cha thú vị, chẳng hề vẻ gì cả. Em đừng nghĩ chuyện đáng sợ như thế. Thực , chị thấy cha chồng chị hơn chồng chị nhiều, quá can thiệp quyết định của tụi trẻ .”

“Vâng, chị ngoài cùng em nhé.”

Ôn Dĩ Ninh lo sợ gã khốn những lời lẽ thẳng thừng khó .

Vừa đến phòng khách, cô định mở miệng chào “chú” thì khi rõ khuôn mặt đối phương, cô sững sờ trong giây lát, cơ thể cứng . Người đàn ông quen, cô từng gặp ông ở sân golf—

Thẩm Việt Trạch giới thiệu hai : “Ôn Dĩ Ninh.”

Thẩm Tông Quân vẻ bất ngờ, chỉ bình tĩnh cô, chờ cô mở lời .

Cổ họng cô nghẹn , cô một câu mấy tự tin: “Chào chú.”

“Chào cháu.”

Thẩm Tông Quân hỏi về tình hình: “Hai đứa quen bao lâu ?”

Thẩm Việt Trạch đáp: “Chưa lâu.”

Anh sắc mặt cô, hỏi: “Sao thế, gặp đây ? Căng thẳng gì, cha ăn thịt .”

Ôn Dĩ Ninh im lặng, chỉ lẳng lặng uống .

Thẩm Tông Quân lên tiếng giúp cô: “Uống buổi tối dễ mất ngủ.”

Lúc cô mới đặt cốc xuống. Cô nên gì, ngước mắt đàn ông điềm tĩnh và thong dong . Trong bộ vest thường ngày, khuôn mặt ông vẫn trẻ trung và nho nhã, hề giống một đàn ông trung niên con trai ngoài hai mươi. Cô cứ nghĩ con ông cùng lắm chỉ mười mấy tuổi, trông ông hề mệt mỏi dấu vết của thời gian.

“Cũng muộn , lên lầu nghỉ ngơi .”

Có lẽ ông con trai chỉ là chơi bời, nên cũng lười hỏi nhiều.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-376.html.]

Thấy ông ý định vạch trần cô, Ôn Dĩ Ninh thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu chuyện cô từng kèm ở sân golf mà lọt tai Thẩm Việt Trạch, sẽ nghĩ gì.

Cô chỉ đến câu lạc bộ hai , trùng hợp gặp cha .

Thẩm Tông Quân sống một ở tầng một, tầng hai là phòng của Thẩm Kỳ Ngôn và phòng của Thẩm Việt Trạch. Cô giúp việc dọn dẹp phòng , thiếu quần áo ngủ và đồ dùng cá nhân.

Ôn Dĩ Ninh về phòng, nhịp tim vẫn định, trạng thái căng thẳng lộ rõ, đến mức Thẩm Việt Trạch nhận . “Em gặp cha gì mà lo lắng thế.”

Anh hỏi: “Sợ ông ép chúng chia tay ?”

“Không .”

Nước tắm xả đầy bồn. Ôn Dĩ Ninh ngửi thấy mùi rượu quần áo , hôm nay uống ít trong buổi xã giao. “Trước đây dẫn bạn gái về nhà ?”

Anh cố tình đáp: “Có.”

“Chị dâu .”

Anh dùng một tay cởi cúc áo, cởi đồ lệnh cho cô: “Vào tắm cùng .”

tắm , , tự tắm .”

thích chuyện đó trong phòng tắm, sẽ mệt, hơn nữa trong nhà còn lớn, cô thể thoải mái .

Thẩm Việt Trạch cũng ép buộc, trực tiếp bước phòng tắm.

Lời tác giả: 1 đến từ mạng

Các bé cưng ơi, sắp đến đoạn hậu hôn nhân , truyện sẽ kết thúc trong tháng tới nhé. Không còn nhiều .

Tất cả các truyện của đều kết thúc ngay khi hai nhân vật lành, thích ngoại truyện, cũng đoạn sinh con.

--- Chương 121 ---

Quy tắc Vùng Cấm: Phản ứng Cai nghiện

Vài ngày trôi qua nhanh, cô gần như đếm từng ngày.

Ban ngày thường xuyên nhà, Cố Ngữ Trừng sẽ dẫn cô chơi, hoặc rủ vài cô bạn xã giao lạ mặt , tóc, mua sắm, uống chiều. Cuộc sống cũng coi như phong phú, chỉ là giữa hai hàng lông mày cô luôn mang một nỗi buồn vương vấn, là vui là buồn.

Hôm đó đang dùng bữa, Thẩm Việt Trạch một cuộc điện thoại gọi , trong nhà chỉ còn cha .

Ngồi cùng bàn, khí lập tức khiến cô cảm thấy yên. Động tác gắp thức ăn cũng trở nên chậm rãi hơn, vô thức hạ thấp, cảm nhận áp lực vô hình. Người như cha , chỉ cần bất động thanh sắc cũng đủ khiến bồn chồn lo lắng.

Thẩm Tông Quân mở lời: “Thẩm Việt Trạch cháu từng việc ở nơi như ?”

Cô khựng , ngước mắt đàn ông đối diện, cúi xuống bát cơm, “Không ạ. Lúc đó chúng cháu chia tay , đó chỉ là công việc bán thời gian. Anh họ giới thiệu cho cháu.”

Sau đó cô bổ sung: “Cháu chỉ hai , và cháu hề chú là cha của . Bình thường ở bên cháu, bao giờ nhắc đến nhà.”

Loading...