Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:30:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả cô từ xuống đều là đồ Thẩm Việt Trạch mua, tất cả đều nhắc nhở cô giữ lý trí.

Trần Gia Bạch giữ chặt vai cô, ngăn cô tiếp tục mặc áo khoác.

“Anh ? kết hôn , thế hợp lý ?”

Ôn Dĩ Ninh cố gắng kiềm chế cảm xúc, bằng giọng bình thản nhất thể.

“Thế thì đây khi em hẹn hò với , em phân rõ giới hạn với ?”

“…”

“Em giữ cách với như thế ?”

Trần Gia Bạch luôn cho rằng cô ngoại tình.

Ôn Dĩ Ninh nghẹn ở cổ họng, lập tức thể lời nào. Cô im lặng vài giây, ngàn vạn lời cuối cùng chỉ hóa thành một câu: “Em xin .”

Trần Gia Bạch cảm nhận một tia bất lực trong lời của cô, chằm chằm mắt cô, chậm rãi hỏi: “Thẩm Việt Trạch đối xử với em ?”

Cô thành thật đáp: “Anh đối xử với .”

rời : “Chúng nên gặp mặt nữa.”

“Không ai thấy thì sợ gì?”

Trần Gia Bạch kéo tay cô .

Căn phòng yên tĩnh đến mức chỉ thấy tiếng bong bóng nước yếu ớt trong bể cá.

Bà giúp việc ngủ trong phòng riêng, còn Tạ Vũ Thần và những khác vẫn tiếp tục tiệc tùng ngoài sân. Thỉnh thoảng vài tiếng la hét, lớn vọng , nhưng đều tiếng tim cô đập thình thịch che lấp.

Trần Gia Bạch tiếp tục : “Cái loại công t.ử bột như , thể nghiêm túc với em?”

“Nhìn em vẻ sợ , bình thường đều lời ?”

“Quan hệ vợ chồng của hai coi là lành mạnh , rõ ràng chỉ là bao nuôi,”

“Một món đồ chơi Thái t.ử gia bao nuôi,”

quen lâu như , thể hiểu thế nào?”

“Tại em chọn , khi nào đối xử với em đủ …?”

Anh vẻ vội vã, lộn xộn, mang theo chút mùi rượu nhàn nhạt, ánh mắt đau khổ và khó hiểu.

Ôn Dĩ Ninh né tránh, mặt . Người khác những điều thì , một vạn câu cũng vấn đề gì, nhưng cô .

Cô cố gắng hít thở đều: “Anh sai, coi là đồ chơi, nhưng thể cho thứ , cuộc sống mong ước. Chúng chia tay, , mà là ở quá tham lam.”

giải thích chỉ một , nhưng Trần Gia Bạch dường như say, trở nên bướng bỉnh.

Trần Gia Bạch tiêu hóa lời cô , vẫn bỏ cuộc: “Nghe kiểm soát em chặt?”

trả lời.

“Cái gì cũng quản, ngay cả điện thoại cũng lục soát? Còn thuê giám sát em, giống như đối xử với thú cưng?”

“…”

“Lúc đó thấy hai sẽ kết quả .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-37.html.]

“Em sợ ?”

Lúc ăn cơm, Thẩm Việt Trạch ở đó, cô còn thèm với một câu, là bộ dạng ngoan ngoãn cúi đầu.

Sao khác xa với cô gái hồi đại học lén lút lưng , lăn lộn với Thẩm Việt Trạch giường như ?

Cô im lặng vài giây: “Anh giống như kim chủ, là ông chủ của , nên sợ .”

Sợ ông chủ là chuyện bình thường, cô so với những khác trong giới may mắn hơn nhiều .

Hơn nữa, cô thực sự sợ , chỉ là cô biểu hiện vẻ lời mà thôi.

Trần Gia Bạch nghiêm túc : “Anh tôn trọng em, gia đình càng tôn trọng em.”

, nhưng ngoài tại …”

Trần Gia Bạch ngắt lời cô: “Bố và bố từng giao thiệp ít , Thẩm Việt Trạch là một tâm cơ sâu sắc. tin cuộc sống hôn nhân của em thể hạnh phúc.”

“…”

“Em dối mặt ngoài thì , tại đến cả em cũng chịu thật?”

Ôn Dĩ Ninh vô cùng cạn lời: “ sống là do tự chọn, bao giờ hối hận.”

tin.”

Anh cố chấp .

“Anh giàu hơn , nhiều mối quan hệ trong giới giải trí. Nhiều phú nhị đại nghề vẫn chỉ đóng vai phụ, thậm chí ba mươi tuổi mới nổi tiếng, nhưng giờ đóng vai nữ chính .”

“Em đây là cô gái quá coi trọng danh lợi như .”

Anh cô đầy xa lạ.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Ôn Dĩ Ninh bàn luận về chủ đề nữa, cô chuyển hướng: “Có nhiều cô gái theo đuổi , họ ưu tú hơn , xinh hơn , chung thủy hơn , trong giới của chẳng thiếu gì. Nếu nhanh chóng bắt đầu một mối quan hệ mới, sẽ còn nhớ đến nữa.”

Trần Gia Bạch bất chấp tất cả, ôm chặt cô lòng, cảm xúc kìm nén vỡ òa: “Em thật cũng , nhớ em, nhớ em…”

“Anh buông tay ?? hề nhớ …”

“Anh tin em chút tình cảm nào với …”

“…”

“Nếu em hối hận, bất cứ lúc nào cũng thể về tìm . bao giờ nghĩ Thẩm Việt Trạch nghiêm túc với em , cứ coi như tất cả những chuyện từng xảy ?”

Ôn Dĩ Ninh cố gắng thoát : “Anh đừng như , buông , nhỡ họ thấy thì …”

Một câu trọn vẹn còn kịp xong, cô một lực mạnh tách .

Trần Gia Bạch Thẩm Việt Trạch đ.ấ.m thẳng một cú trời giáng.

Cô theo bản năng hét lên một tiếng, âm thanh thu hút nhóm bạn đang đ.á.n.h bài ngoài sân, họ đồng loạt dậy chạy phòng khách: “Rốt cuộc là chuyện gì??”

“C.h.ế.t tiệt, đ.á.n.h !”

“Thẩm Việt Trạch…”

Cô ôm chặt lấy eo từ phía , cố gắng ngăn cản.

Thẩm Việt Trạch dễ dàng giật tay cô , mặt mày âm trầm: “Cô mà nhúc nhích nữa, cũng tha cho cô .”

Loading...