Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:05:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Diễm khá bất ngờ, châm chọc vài câu: “Thiếu gia nhà giàu như thiếu cô chút tiền đó ? Chia tay đòi tiền, thể thống gì , keo kiệt quá ? Hay là cô đắc tội với .”

Cô bật loa ngoài, ăn quả đào : “ bản lĩnh lớn đến thế.”

“Bao nhiêu? Thật sự bắt cô trả ?”

“Ừ.”

“Không thì cho cô mượn .”

vẫn còn tiền. Chẳng chuyển cho một khoản ? Ban đầu định giữ để chạy quan hệ, nhưng đây cũng tiêu ít tiền vì .”

“Tên khốn c.h.ế.t tiệt cố tình trêu tức cô đấy! Cô về với gì? Ngay từ đầu với cô , loại thể dây , dựa siêu xe và cái mặt trai đó, ngủ với bao nhiêu .”

“Hồi đó cô vì thấy trai nên mới thế ?”

Ôn Dĩ Ninh: “…”

Thẩm Việt Trạch cực kỳ khẽ nhướng mày, hiệu cho cô cứ tiếp.

Cô im lặng một giây, động tác ăn đào dừng , thực sự trả lời câu hỏi , đặc biệt là thừa nhận mặt rằng trai.

Nếu , chừng bắt cô ngủ cùng thêm bao nhiêu nữa. Có lẽ thấy đáng, dù thì tốn một đồng, cũng sẵn lòng lên giường với .

Phong Diễm ở đầu dây bên tiếp tục: “Đâu đại gia theo đuổi cô. Chẳng đàn ông xe Bentley đó cũng hào phóng .”

Người đàn ông Bentley mà nhắc đến chính là ông chủ Bành.

Cô trực tiếp cúp máy.

Anh kiên nhẫn sofa, ánh mắt đầy vẻ thích thú chờ cô chuyện xong, từ đầu đến cuối xen , cũng chẳng bận tâm hình ảnh của trong mắt khác .

Cô hỏi: “Anh ?”

Anh đáp: “Thấy cô sống tệ như , thấy thoải mái hơn nhiều.”

“…”

“Phong Diễm bảo cô chuyển đến ở chung ?”

“Cậu thường xuyên về, đều ở khách sạn đoàn phim. Hơn nữa, còn dễ chụp ảnh nữa.”

Còn chuyện m.a.n.g t.h.a.i phá thai, cô thấy cần giải thích nữa, sớm là giả.

Anh vẫn luôn cẩn thận dùng bao, lẽ là sợ t.h.a.i sẽ khó giải quyết.

Thẩm Việt Trạch đáp lời, tay mân mê đồ chơi silicon cô vứt bàn, bóp qua bóp , vặn gọn trong lòng bàn tay.

vài , nảy sinh ý nghĩ mơ hồ: “Anh đừng bóp hỏng của , tay khỏe thế cơ mà.”

Anh chằm chằm cổ áo đồng phục của cô: “Giá mà n.g.ự.c cô to bằng cái thì .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-368.html.]

Cô tiến lên giật : “Đồ lưu manh.”

Rồi cúi đầu xem đồ ăn ngoài đặt còn bao lâu nữa mới tới.

Trong khoảnh khắc im lặng, bầu khí hề trở nên ngượng nghịng. Ôn Dĩ Ninh chợt cảm thấy khác gì lúc chia tay, ngoại trừ việc tên khốn thích những lời mỉa mai, cũng gì quá đáng hơn.

Tim cô ngược trở nên bình tĩnh, cảm giác như đang cùng bạn trai về căn nhà thuê, mặc dù cả đời cũng sẽ bao giờ sống trong một căn nhà rẻ tiền như thế .

Suy nghĩ kéo về bởi một tiếng rên rỉ đầy mê đắm—

“A… chịu nổi nữa… Sâu quá, hức hức… Sướng quá…”

Có thể sự nhập tâm và phóng túng.

Âm thanh vọng từ phòng ngủ, còn lẫn cả tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng, hình như là thứ gì đó va chạm và rơi xuống đất.

Tiếng động rõ mồn một trong phòng khách chỉ vài chục mét vuông, khí lập tức trở nên mờ ám. Căn hộ cũ cách âm , ngay cả khi đóng cửa cũng ăn thua.

dậy khỏi sofa, mở TV, chọn đại một chương trình tạp kỹ và vặn âm lượng lớn, cố gắng át tiếng động bên trong.

Vẻ mặt cô thoáng chút tự nhiên. Cô trải qua chuyện đó ít , nhưng khác rên rỉ như , đặc biệt là quen, ít nhiều cũng chút ngại ngùng. Nếu là lạ thì đành.

Anh liếc sang, ánh mắt chút tà tà, lông mày nhướng lên: “Bạn cùng phòng cô nhà ?”

nhà.”

Tai cô nóng bừng, quá bất ngờ.

Hứa Tứ thỉnh thoảng dẫn bạn trai về, nhưng đều báo cho cô. Cô từng gặp mặt, chỉ thấy đầu mẩu t.h.u.ố.c lá còn sót trong thùng rác và lon bia uống bàn .

Tiền thuê dọn dẹp đều do Hứa Tứ chi trả, nên cô cũng hỏi nhiều.

Cô chợt nhớ hôm nay lúc trưa cô nhận vài cuộc gọi nhỡ. Vì bận đóng phim nên , tan thì đụng Thẩm Việt Trạch.

“Tối nào cô cũng họ ‘hò hét’ thế , ngủ ?”

“Ngủ .”

Ôn Dĩ Ninh gõ cửa phiền, chỉ soạn hai tin nhắn trong khung chat: 【Cậu nhỏ thôi, tớ thấy hết , cứ tưởng ngoài chứ.】

Anh hỏi: “An ninh khu thế nào?”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Cô hờ hững: “Không , nhà đồ đạc gì đáng giá mà sợ trộm.”

Cô vẫn đang nghĩ về phản ứng của Hứa Tứ. Đây là chuyện bình thường của tuổi đôi mươi, giai đoạn nhất để yêu đương. Căn nhà chỉ về ngủ buổi tối, Hứa Tứ cũng cố gắng tránh phiền cô nghỉ ngơi, chỉ là ngờ hôm nay cô tan sớm.

Thẩm Việt Trạch cũng tự gọt cho một miếng đào: “Cô dẫn đàn ông về nhà mà với cô một tiếng ?”

“Trước đây , là trường hợp đặc biệt.”

Ôn Dĩ Ninh cô cũng là đầu tiên thấy thế , thỉnh thoảng trong phim là đủ , cô sở thích lén bạn bè hú hét.

dậy, cũng chuẩn ngoài: “Đi thôi, ăn tối. Nếu lát nữa họ thì sẽ ngại lắm.”

Loading...