Người trợ lý thật sự dám , khó xử giải thích: “Đạo diễn bắt đầu mất kiên nhẫn , với cái tính nóng nảy của ông thì thể theo cô chứ?”
“Vậy thì xuống. Sáng nay Đào Tinh tát hai cái, còn trả . Mặt sưng thế , chẳng gì cả, cô lớn tuổi như , còn chấp nhặt với một trẻ như .”
Khương San chườm đá lên mặt, nghĩ càng thêm bực bội.
Hai năm nay, tính tình cô ngày càng nóng nảy, từng cãi tiền bối vài , chung việc xảy mâu thuẫn là thể tránh khỏi. Chỉ là Đào Tinh cũng là một đối thủ cứng cựa, chiều chuộng cô . Lúc cảnh võ thuật, cô cố tình NG vài , tát Khương San thêm hai cái.
Ôn Dĩ Ninh tận hưởng làn lạnh khó , tò mò quan sát nội thất bên trong xe dã ngoại.
Cô khuyên Khương San: “Đợi đến lượt thì tát trả , mau xuống . Nếu họ sẽ chuyển cảnh khác mất.”
“Đâu đơn giản như cô .”
Khương San vẫn còn bực bội, nhưng cuối cùng cũng chịu xuống xe, chỉ là thái độ vẫn hợp tác, đạo diễn bảo cô gì, cô cố tình ngược , thực hiện đúng ý đồ.
Đạo diễn cũng nổi nóng, ném bộ đàm xuống, mắng: “Cô lườm nguýt ai đấy? bảo cô nhiều biểu cảm phong phú thế ? Nếu diễn thì diễn cho đàng hoàng , đừng tưởng là ngôi lớn, giỏi hơn cô còn dám ngang ngược như cô !”
Những khác vội vàng đến khuyên can, xoa dịu đôi câu.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Khương San bĩu môi vui, chỉnh sửa trang phục. Khi cảnh bắt đầu , Ôn Dĩ Ninh vững, khi xuống cầu thang trong vườn, cô cạnh Khương San, giày đế chậu. Vì quen loại giày , cơ thể cô vô tình đ.â.m mạnh Khương San.
Khương San đang nghiêm túc lời thoại, kịp phản ứng cô ngã xuống. May mắn là cầu thang cao, chỉ ba bậc, cô ngã ở bậc thứ hai lăn nền đất bằng phẳng nên thương nặng.
Ôn Dĩ Ninh thoáng hoảng hốt, vội vàng đỡ Khương San dậy. Lời xin còn kịp khỏi miệng, đầu cô đ.á.n.h mạnh sang một bên, “Xin … á!”
Khương San khi dậy tát cô một cái. Lửa giận cô dồn nén mấy ngày nay chỗ xả, tiền bối Đào Tinh chèn ép khắp nơi, đạo diễn, quản lý, ông chủ, antifan, tất cả đều hành hạ cô . Cô chỉ thể trút giận lên những địa vị thấp hơn.
Người cấp bậc cao hơn thể giẫm lên đầu cô , theo logic đó, cô cũng thể điều tương tự với khác. Trong giới , đẳng cấp luôn phân chia rõ ràng.
Ôn Dĩ Ninh lúc đ.á.n.h đến ngây , vì đau, mà vì bất ngờ, bối rối và ấm ức. Cô ngây vài giây, phòng , mắt dần đỏ hoe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-305.html.]
Định tát trả thì đạo diễn lớn tiếng ngắt lời: “Đi bộ cũng thể ngã , cái quái gì !”
Khương San cố vẻ bình tĩnh chỉnh mũ miện, khinh khỉnh liếc Ôn Dĩ Ninh một cái.
Bên má đ.á.n.h đầu tiên là tê dại, đó nóng rát đau đớn. Cô thời gian để suy nghĩ, tiếp tục . Nước mắt lưng tròng, nhưng cô cố để rơi xuống.
Những khác trong đoàn quá quen thuộc, họ thấy quá nhiều tình huống tương tự nên mảy may xúc động. Họ thờ ơ Ôn Dĩ Ninh vài , tiếp tục công việc đang , thậm chí thể là họ chai sạn .
Sau khi tan , chỉ trợ lý của Khương San đồng cảm đến an ủi, chằm chằm mặt cô, đầy vẻ xin : “ Khương San xin cô, thật sự xin Ôn Dĩ Ninh. Gần đây xảy quá nhiều chuyện, cô đang chịu áp lực lớn, chỉ đơn thuần là trút giận lên cô thôi.”
Anh đưa cho cô một túi chườm đá: “Cô bảo mang đến, cô dùng cái chườm , chắc ngày mai sẽ sưng.”
Người trợ lý cô thuộc Đông Dương nên dám đăng gì lên mạng, cũng dặn dò gì thêm.
Ôn Dĩ Ninh hiếm khi chịu ấm ức như , “Bình thường cô cũng thế ? Lúc cô ở bên cạnh cô , cô đối xử với cô như ?”
“Thỉnh thoảng thôi, nhưng cô đối xử với khá , son phấn và quần áo mặc hết đều cho . Chắc là những ngày cô ngủ ngon, cộng thêm quá nhiều chuyện phiền phức linh tinh.”
Cô thêm gì nữa. Tối đó, tâm trạng cô xuống dốc tột độ. Ăn cơm nửa chừng, dày cô nóng ran, cảm xúc bình tĩnh . Thỉnh thoảng, những cảnh tượng đêm qua thoáng hiện trong đầu —
Anh lái xe đưa một cô gái về nhà. Khoảng hơn mười giờ đêm, chắc là qua đêm ở đó .
Anh cũng những buổi xã giao. Đôi khi gọi điện, nhắn tin cho cô lúc hai, ba giờ sáng khi tan cuộc rượu, bảo cô đến gặp . Sau khi uống rượu, hành động của hung hãn, còn bắt cô những lời thô tục.
……
Cô đặt đũa xuống, thở dài lo lắng, xoa trán, bất lực nhắm mắt .
Có lẽ vì mối quan hệ đó, cô nhịn mà than phiền với ông chủ, kể rằng Khương San tát một cái, đó chỉ nhận túi chườm đá từ trợ lý.
Trình Vũ Châu đang trong buổi xã giao. Qua ống , là giọng ồn ào của một nhóm đàn ông lớn tuổi. Anh mệt mỏi thở dài: “Cô sớm quen , cái là gì ? Ai mà chẳng trải qua giai đoạn ? Nếu cô chịu nổi điều thì đừng nữa. Thật đấy, thấy nghệ sĩ nào thuận buồm xuôi gió cả.”
“……”