Lý Ngô tiếp tục: “ phụ nữ thì khác. Dù lăn lộn nổi danh, họ cũng khó tìm đối tượng phù hợp. Cô nhận thấy , nhiều nữ minh tinh, cuối cùng chọn một đàn ông t.ử tế nhưng xứng với họ.”
“Khi tiền, tất nhiên ít trai sán , cao một mét tám, sáu múi, ngoài đôi mươi, bao nhiêu cũng .”
“Vấn đề là cô chấp nhận loại ăn bám đó ? Chắc là . Vẫn thích quyền lực và địa vị, vì quyền lực chính là liều xuân d.ư.ợ.c nhất của đàn ông.”
Cô trả lời, cảm thấy Lý Ngô đang về Ôn Diệc Xuyên. Hắn miệng lưỡi trơn tru, cách dỗ dành phụ nữ, EQ cũng khá, hài hước, uốn tóc, nhuộm màu nâu hạt dẻ, qua thì khá sành điệu, giống như idol Hàn Quốc, còn xịt loại nước hoa "tra nam" quyến rũ.
Bạn cùng phòng trai hơn cả idol, còn xin liên lạc của . từ nhỏ cô thấy , còn đặc biệt cướp tiền tiêu vặt của cô. Cô thẳng với bạn cùng phòng rằng chỉ hẹn hò với những cô gái nhà giàu và xinh , đồ hiệu mặc đều là do họ mua.
Việc khiến phụ nữ chi tiền là khả năng của , dù cô cũng sẽ tìm loại như . Ngay cả khi thu nhập hàng chục tỷ mỗi năm, cô cũng mua đồ cho một đàn ông như thế.
Lý Ngô đưa đồ nướng cho cô, từ góc độ đàn ông: “Không cần trai, cần cao, mấy thứ như dịu dàng, tính tình đều quan trọng. Chỉ cần năng lực, họ sẽ bao giờ cảm thấy tự ti, thật đấy.”
Lý Ngô bạn trai cô là một công t.ử bột, cũng nhận thấy cô đang vật vã vì thất tình, yên. Anh chỉ cô nhận rõ hiện thực, đừng mơ mộng lưu luyến đó nữa.
Lời tác giả:
30 bao lì xì ~
Ngày mai cập nhật, còn bảng xếp hạng thêm mấy ngàn chữ nữa.
, nếu thích cuốn sách , đừng tiết lộ nội dung bên ngoài nhé, cũng đừng giải thích các thiết lập gì cả.
--- Chương 92 ---
Người thói hư tật là nghiện
Ngồi chuyện hai mươi phút, Lý Ngô uống hai cốc bia, ăn nhiều đồ nướng, cũng hiểu rõ ý đồ "tiềm quy tắc" của đạo diễn nên khôn ngoan rời .
Trong phòng chỉ còn hai , gian bỗng chốc trở nên tĩnh lặng. Thí Vũ Hằng thấy cô thoải mái, hỏi: “Tắm ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ôn Dĩ Ninh khẽ “Ừ”. Chiếc điện thoại đặt bàn mặt. Cô đợi tin nhắn của , chút rối rắm nên tiếp tục .
Mối quan hệ lẽ thực sự đến hồi kết, hoặc lẽ ngay từ đầu cô nên nuôi hy vọng, trách cô quá ngây thơ.
Phòng đang bật điều hòa. Cô mặc quần dài rộng và áo phông ở nhà bước , mái tóc dài buông xõa lưng, mặt mộc , bờ vai mỏng manh, môi còn chút huyết sắc. Có thứ gì đó nặng trĩu trong lòng, tự chất vấn bản tại động lòng.
Cô dùng hai tay ôm mặt, nhắm mắt, im lặng lâu.
Giọng Thí Vũ Hằng nghiêm túc, hề vẻ phù phiếm: “Nếu em ở , sẽ cố gắng hết sức đảm bảo vai diễn của em. Nếu em ở , em nên kết quả đại khái. Anh cần thiết vì một hề liên quan mà đắc tội với những khác. Trong ngành quá nhiều biến , em cũng còn là trẻ con nữa. Đừng nghĩ quá, cũng đừng nghĩ họ tồi tệ quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-285.html.]
Sau đó, bước phòng vệ sinh. Tiếng nước chảy róc rách vọng , bố cục phòng gần giống với phòng cô, chỉ là nội thất nhiều hơn. Anh ở đây lâu hơn nên vẻ như còn đang sáng tác.
Ánh mắt Ôn Dĩ Ninh chùng xuống, ly rượu uống một nửa bàn. Uống nửa ly , nhưng cô vẫn tỉnh táo đến đáng sợ. Cô tại , khi tiếng Thí Vũ Hằng tắm, trong đầu cô tràn ngập hình ảnh Thẩm Việt Trạch.
Anh thì thầm những lời tục tĩu bên tai cô…
Lời đe dọa trắng trợn…
Lời châm chọc lạnh lùng…
Nói một cách công bằng, điều kiện của Thí Vũ Hằng , điểm nào khiến phản cảm, hài hước, dí dỏm, hề tỏ là sếp, tạo cách.
Thực trong đoàn phim, tương đương với vị trí lãnh đạo, diễn viên là cấp , lời .
Anh mắng thì mắng, tức giận thì tát cũng , dù thì lúc nào cũng sẵn sàng diễn, vui thì cứ nghỉ.
Thí Vũ Hằng từng như , trái còn giỏi giao tiếp, cũng khai thác ưu điểm của diễn viên.
Năm phút , cô cầm điện thoại bước ngoài.
Kịch bản phía sẽ sửa đổi lớn, thêm đất diễn cho Phương Nồng.
Cô kiệt sức và dự đoán kết cục. Có lẽ vai diễn của cô sẽ cắt chỉ còn vài phút. Trước đây là từng ví dụ như .
Có những ngôi đến khi phim công chiếu vẫn vai chính của cắt chỉ còn mười phút. Ít nhất Thí Vũ Hằng lừa dối cô khi ngủ với cô.
Không còn nhiều thời gian để cô hối hận. Một cuộc điện thoại gọi đến.
Tim cô gần như đập nhanh ngay lập tức, sự rung động thể kiểm soát, cảm giác như những bối rối, bơ vơ, lo lo mất mà cô từng trải qua trong tuổi thanh xuân đều nếm thử hết một …
Lúc cô từng rung động, càng thích một là cảm giác .
Chuông điện thoại tiếp tục reo, cực kỳ chói tai trong môi trường yên tĩnh. Cô xem ngay tên gọi, đợi đến khi tiếng chuông tắt mới .
Phùng Diễm.
Không .
Cô gọi , đầu dây bên bắt máy ngay lập tức.
“Sao thế?”
Đã khuya , gần đến giờ cô ngủ.