"Hai quen bao lâu, ngủ với em mà tốn một đồng nào đúng ? Em quả thực quá dễ dãi, còn lừa là trinh nữ. Chắc là ngủ với từ hồi cấp ba ."
"..."
Cô tiếp tục thảo luận về vấn đề nữa. Một trai để tâm chuyện đó. Ngày , cô còn nhỏ, mới mười mấy tuổi, cảm thấy hầu hết xung quanh đều là trinh nữ. Trần Gia Bạch hỏi, cô thật, đương nhiên cũng mục đích là nâng cao giá trị bản .
khi bước giới giải trí, tiếp xúc với nhiều hơn, cô nhận chẳng mấy ai bận tâm về điều nữa. Đã hơn hai mươi tuổi, quan hệ khác giới , vô theo đuổi, trong một môi trường dồi dào tài nguyên tình dục, chuyện phát sinh quan hệ là quá đỗi bình thường.
Trần Gia Bạch cô một lúc, nghiêm túc : "Nếu Thẩm Việt Trạch chơi chán em , sẽ tuyệt tình hơn nhiều. Anh chỉ thích thú với cảm giác chiếm hữu thứ đồ của khác, chứ bản đó."
Cô nắm chặt cánh tay , nét mặt bình thản đáp: "Em ."
Trần Gia Bạch thấy cô đang chìm đắm trong cảm xúc, chú ý đến . Anh cầm điện thoại bàn lên, gọi cho Thẩm Việt Trạch. Căn phòng im lặng đến lạ thường, tivi tắt từ lâu.
Chưa hai tiếng chuông, đầu dây bên bắt máy. Trần Gia Bạch chờ lên tiếng .
Trần Gia Bạch dùng thái độ bình thường : " đồ. Trong cái túi ở ghế sofa , em lấy đại một cái áo cho ."
Ôn Dĩ Ninh hồn, theo bản năng tới, giúp lấy áo thun ngắn tay, nghĩ rằng chuyện lật sang trang, hoặc còn tính toán chi li nữa.
Nếu , cô thực sự chẳng cách nào bồi thường. Về mặt tình cảm, cả hai nợ , nhưng tổng đồ tặng cô năm trăm ngàn. Lỡ như cô nổi tiếng, tung tin lên mạng thì ...
Mười năm , đàn ông chi tiền cho phụ nữ dường như là chuyện đương nhiên, nhưng gần đây rộ lên trào lưu "chia đôi chi phí".
Cô thể tưởng tượng nổi kiểu yêu đương đó là như thế nào, cần thiết yêu , tìm một bạn ăn uống, mua sắm cùng chẳng vẫn .
nghĩ , trai nào cũng là phú nhị đại.
Cô miên man suy nghĩ, tiện tay chọn một chiếc áo thun trắng trong những bộ đồ mà nhà mang đến, bước gần.
Trần Gia Bạch nhận, thấy cô lơ đãng, đặt điện thoại bật loa ngoài lên cạnh , khóa màn hình. Môi trường bên phía Thẩm Việt Trạch khá yên tĩnh. Anh dường như hiểu rõ mục đích của Trần Gia Bạch, kiên nhẫn lắng từ từ.
Trần Gia Bạch cố ý dùng âm lượng đủ lớn để đối phương thấy: "Tay trật khớp, bác sĩ cho cử động mạnh. Mẹ nó, cái tên khốn Thẩm Việt Trạch đó như phát điên , nếu né tránh và đ.á.n.h trả, còn định đ.á.n.h đến mức dậy nổi nữa cơ."
Cô im lặng Trần Gia Bạch cởi cúc áo bệnh nhân. Trên nhiều vết bầm tím xanh đỏ: "Nghe gãy xương sườn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-276.html.]
"Ừ, nhưng xương sườn khác những chỗ khác, dễ hồi phục, tự lành ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Ôn Dĩ Ninh ném chiếc áo thun cho : "Không là ."
Anh : "Em mặc giúp , cử động tay là đau."
Cô thở dài một tiếng, bất lực . Cô theo lời dặn, nhanh chóng giúp mặc áo .
Trực tiếp những vết thương đậm nhạt , cô chợt nhận rằng Thẩm Việt Trạch cũng luôn nhẫn nhịn, cũng đang chờ đợi ngày . Đồng thời, cũng nương tay với cô. Cho dù tức giận đến mức năng mất kiểm soát, cũng từng động tay chân với cô.
Trần Gia Bạch chỉnh áo, cố tình : "Quần cũng ."
Ôn Dĩ Ninh thực sự tâm trạng ve vãn , giọng điệu lạnh nhạt: "Anh tự , em đây."
Việc giúp mặc áo chỉ là vì một chút cảm giác áy náy và chột . Tiền cô vẫn đủ để trả , còn tiền của Thẩm Việt Trạch thì cô thể trả, nhận đồ xa xỉ cũng thấy thanh thản. Trần Gia Bạch mà nổi điên, chừng sẽ lên mạng bôi nhọ cô.
Anh cũng khó cô, đưa cho cô một chai nước khoáng mở.
Thái độ nghiêm túc: "Nếu em sớm muộn gì cũng chia tay với , chi bằng sớm . Anh quá đẳng cấp, em là đối thủ."
"Hơn nữa, từng thấy kiểu con gái như em . Cứ tưởng rằng là đặc biệt đối với , cứ nghĩ sẽ khiến một công t.ử bột đổi ý định, an phận lập gia đình. như . Anh thích tự do, là lăng nhăng, đa tình, nhưng thích quản thúc. Hôn nhân chẳng đại diện cho một loại ràng buộc ?"
"Anh cần nữa, đạo lý em đều hiểu. Anh hãy dưỡng thương cho . Lừa dối thực sự ý của em."
Cô thấy thái độ của Trần Gia Bạch đổi nhanh. Lúc mới , còn lời tức giận, giờ như đang vì cô mà lo lắng. đầu óc cô đang rối loạn và tê liệt, kịp nghĩ kỹ. Vấn đề nan giải nhất vẫn giải quyết, khiến cô tâm thần bất an.
"Hai khi nào chia tay?"
"Em đề cập đến chuyện đó với , chắc là trong hai ngày tới thôi."
Thẩm Việt Trạch ở biệt thự xem là thật, phần lớn cho rằng đó là lời trong cơn giận.
"Tháng với em, thiếu tiền cứ tìm . Lúc đó chúng chia tay . Bây giờ vẫn giữ lời đó."
Giây tiếp theo : "Sau khi chia tay với , với ."