Anh dừng , tiếp tục quan sát biểu cảm của cô, giọng điệu nhẹ như : "Sở dĩ để cô là vì bên trong đang Thời Ứng Mộng. Nếu cô thăm , cô vẫn thể ."
"..."
Sắc mặt cô đổi hết đến khác, cảm giác bất lực ngày càng mạnh. Cô từng gặp Thời Ứng Mộng ngoài đời, nhưng qua lời khác kể thì cô hề xa lạ.
Tốt nghiệp trường danh tiếng, học bá, cao 1m68, n.g.ự.c nở eo thon chân dài, còn từng gửi ảnh nóng cho , tặng vô món đồ xa xỉ. À, đúng , học phí và sinh hoạt phí của cô còn do bố chi trả.
Ở trong biệt thự, cô ngày sớm muộn gì cũng tới. ít nhất cũng là đối mặt để dứt khoát, chứ hời hợt để thông tin mơ hồ khiến khác đoán. Cô sẽ , cũng . Rồi thì đường ai nấy , ai quấy rầy ai.
Anh mang đến cho cô một mối quan hệ thể gọi là đau khổ, nhưng cô cam tâm tình nguyện chấp nhận. Dừng ở đây cũng , sẽ khiến cô quên , càng để cô nảy sinh oán hận.
Không lý do gì để oán hận, lẽ nào trách yêu ?
Quan tâm là thật, ngủ với cô là thật, từng rung động là thật, nhưng sẽ cưới cô cũng là thật.
/
Ôn Dĩ Ninh còn chút huyết sắc nào mặt, cũng thêm cảm xúc dư thừa. Phản ứng của cô nhạt, như đang suy nghĩ, như đang do dự. Cô dùng giọng điềm đạm đáp: "Vậy để Thời Ứng Mộng em sẽ tìm . Em vài lời cần trực tiếp với ."
Thẩm Kỳ Ngôn lẳng lặng liếc cô, bất ngờ, khẽ nhướn mày: "Không định xem thái độ của ? Đây chẳng là thời điểm nhất ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cô vén mái tóc dài lên nữa, lồng n.g.ự.c cảm thấy ngột ngạt. Cô hít sâu một , ngoài cửa sổ thấy trời đang đổ cơn mưa lất phất. Hơi lạnh từ hành lang bệnh viện phả qua khe cửa. Ban ngày cô đổ mồ hôi nhiều, vội vàng mặc váy dài của ngoài, cả đầy vẻ lôi thôi, vội vã.
Cô chỉ đáp: "Để hôm khác ạ."
Cô Thẩm Việt Trạch gì lúc , ngoài sự thỏa hiệp, cúi đầu, và lời tỏ tình. Hơn nữa, ngoài ở đây tiện, mà cô tới trong bộ dạng kịp sửa soạn.
Thẩm Kỳ Ngôn thấy cô định bỏ thì dập tắt điếu t.h.u.ố.c đang hút tay, lên tiếng: "Trần Gia Bạch cũng ở tầng , định ghé thăm ?"
"Anh thương nặng lắm ?"
"Cũng ngang ngửa hai họ thôi."
Cô nắm chặt dây xích túi xách, lòng bàn tay lấm tấm mồ hôi. Giao tiếp với đàn ông khiến cô cảm giác chột khó tả. Nếu vì Thẩm Việt Trạch, lẽ cả đời cô cũng cơ hội tiếp xúc với gia đình .
Thẩm Kỳ Ngôn: "Dù thì chuyện cũng bắt nguồn từ cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-274.html.]
"Lỡ ở đây, gặp em thì ."
Anh cũng khuyên nhủ thêm.
Bước khỏi cầu thang bộ, cô trở hành lang, qua phía đối diện để bắt thang máy xuống .
Tại quầy trực của y tá, một bóng dáng quen thuộc đang đó, mặc bộ đồ bệnh nhân bên trong.
Trần Gia Bạch đang chuyện với y tá: "Ngày mai xuất viện thành vấn đề. Về nhà sẽ vận động mạnh, nghỉ ngơi ở đây , thoải mái bằng ở nhà. Không là vội công việc, giường vẫn thể gõ bàn phím mà."
Cô y tá khuyên nhủ: "Mẹ cho xuất viện , bà dặn dò kỹ lưỡng . Tốt nhất là nên ở tĩnh dưỡng thêm vài ngày."
Anh hết, đầu sang. Ánh mắt lạnh như băng. Hai im lặng đối diện một lát, ai mở lời.
Ôn Dĩ Ninh đặt tay lên túi xách, bước chân khựng , căng cứng, cô cũng một cách vô cảm, thoáng qua một chút bối rối.
Thẩm Kỳ Ngôn lưng cô, vẻ mặt thích thú lướt qua cả hai . Anh ngang qua cô, mang theo một luồng gió lạnh nhẹ. Anh xem kịch mà thẳng phòng bệnh, dứt khoát đóng cửa .
Ôn Dĩ Ninh rũ mắt xuống, lời nào, định vòng qua Trần Gia Bạch.
Hành lang nhỏ hẹp như . Cô cúi đầu về phía bên , cách nửa mét, thể chạm , nhưng cũng nhích sang . Cô ngẩng đầu, , bắt đầu sang bên trái, tiếp tục chắn đường, cố tình cho cô rời suôn sẻ.
Cô chút cạn lời, đành mở lời: "Trần Gia Bạch..."
Trần Gia Bạch nhân cơ hội nắm lấy cánh tay cô. Da thịt cô lạnh buốt, gầy gò đến đáng sợ. "Dù chúng cũng yêu một thời gian. Cậu đ.á.n.h nông nỗi mà em thèm đến bệnh viện thăm một nào. thực sự tò mò, đây kỹ năng diễn xuất của em đến mức nào, tại tin em đến thế, em gì cũng tin."
"Em xin ,"
Cô thỏa hiệp: "Em từng nghĩ đến chuyện lừa . Khoảng thời gian ở bên là thật, em nghiêm túc với , em thực sự nghĩ như , nhưng..."
Cô giải thích chuyện đó như thế nào, cảm thấy bẽ bàng, bối rối, tim đập nặng nhanh, bất lực .
Trần Gia Bạch nhắm mắt . Anh cũng cô mất mặt giữa chốn đông . Anh kéo tay cô phòng bệnh, đóng cửa và khóa trái.
Bên trong bật điều hòa. Đây là phòng bệnh đơn. Cô bước , đ.á.n.h giá các tiện nghi: phòng vệ sinh, ban công, giá treo truyền dịch, bàn là đồ ăn lỏng dùng.
Không ngoài, vẻ vết thương nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng sinh hoạt.