Ôn Diệc Nhiên xung quanh, đoàn phim khác gì đoàn phim ở Hoành Điếm, nhân viên bận rộn. Đã khuya , mệt mỏi rã rời, nhưng vẫn cố gắng việc, thì đang trò chuyện. Người giống đạo diễn nhất, đeo kính, đội mũ lưỡi trai, trông như một sinh viên mới nghiệp, cũng ông già năm sáu mươi tuổi. Không đáng tin ?
“Em đang phim gì ?”
Ôn Dĩ Ninh bất lực: “Có gì với ?”
“Anh đừng lung tung ? Anh cố ý đấy, vì tụi em cãi .”
Ôn Diệc Nhiên bận tâm đến việc họ cãi , chỉ hỏi: “Em đóng phim là vì tiền ?”
“Có lý do đó, chủ yếu là vì em nổi tiếng, hợp đồng ký .”
Cô sang chất vấn Thẩm Việt Trạch với giọng điệu : “Rốt cuộc gì với ? Chắc chắn là thêm dầu thêm mỡ đúng ?”
“Anh, về . Cổ chân em hồi phục lắm, bác sĩ kiểm tra cũng .”
“Người nhà của diễn viên phép đến ? Anh thấy các đoàn phim khác nhà vẫn thể đến thăm?”
Ôn Dĩ Ninh bịa đại một lý do: “Bộ phim của bọn em khá quan trọng, cần giữ bí mật. Mọi ở đây cũng tùy tiện chụp ảnh bằng điện thoại.”
Thẩm Việt Trạch xem diễn suốt nửa buổi, giờ mới lên tiếng: “Anh, ở đây sẽ ảnh hưởng đến em diễn xuất. Em ở xem thử, nếu vấn đề gì nghiêm trọng, em sẽ liên lạc với .”
Ôn Diệc Nhiên do dự một lúc, hai họ, đồng ý và rời .
Ôn Dĩ Ninh nhịn thầm rủa trong lòng, rốt cuộc là ruột của ai ? Là ruột của của ? Sao bảo về thì về, lời chứ?
Vì ngoài ở hiện trường, cô tiện nhiều.
Cùng lúc đó, cô nhớ nội dung xem điện thoại, ngửi thấy mùi nước hoa ám . Mùi hương theo gió đêm thoang thoảng bay tới, xộc mũi, ngọt đến phát ngấy. Cô gái Lê Gia Hòa hoa khôi đó quả thực xinh , còn mặc váy ngắn cúp ngực.
Lòng cô vốn chua xót, tích tụ đầy oán giận chỗ phát tiết. Lúc , cô liền lộ bản chất thật, dùng lực đẩy một cái. Thái độ và giọng điệu đầy lửa giận: “Anh đến phim trường gì? Còn nhất quyết với trai nữa, rõ là cố tình giấu mà!”
Ngược , vẫn bình tĩnh, cô đẩy lùi một bước, tay vẫn đút trong túi quần, trông lười biếng và thư thái, đối lập với trạng thái bồn chồn của cô: “Nếu với , chắc báo cảnh sát .”
“Nhìn là mới từ câu lạc bộ nào đó bước .”
“Hôm nay gặp yêu mới của Trần Gia Bạch , trông cũng khá xinh.”
Cô mặt cảm xúc: “Ồ, gì ? Anh ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-221.html.]
“Ai là nam chính? Người đang đó ? Anh mặc quần ?”
Ánh mắt Thẩm Việt Trạch dừng phía cô, thấy đàn ông đó để trần hai chân, bên mặc một chiếc áo khoác. Khuôn mặt bằng Phong Diễm.
Họ thuê một biệt thự phong cách cổ điển từ hai mươi năm , trang trí xa hoa kiểu sân vườn, diện tích hồ bơi ngoài trời nhỏ, đủ chỗ cho nhiều nhân viên đoàn phim.
Ôn Dĩ Ninh lộ vẻ nên lời, nhưng vẫn nhịn giải thích: “Sao mặc quần? Quần lót là quần ?”
Anh dời ánh mắt , chầm chậm quét qua bộ cơ thể cô. Chiếc áo khoác bomber khá rộng, che những đường cong gợi cảm. Bên là vạt váy đồ bơi, đung đưa khi cô di chuyển. Tiếp tục xuống là đôi chân dài trắng đến chói mắt, cô dép lê, cảm giác xương xẩu gợi cảm.
Anh hỏi: “Lát nữa hai sẽ ‘’ ở bên hồ bơi ?”
“…”
“Không .”
“Ừ, xem xem em dùng kỹ thuật giường chiếu dạy để phim thế nào.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tai Ôn Dĩ Ninh nóng bừng, cô vô thức nắm lấy cánh tay , đẩy về phía cổng sân vườn. Đồng thời, cô yên tâm đầu . Thí Vũ Hằng vẫn đang chuyện với Lý Ngô, chú ý đến bên . “Anh cút …”
cô thể kiểm soát bản khi nghĩ đến và cô gái Lê Gia Hòa , còn chuyển khoản cho ba bốn chục triệu, còn hào phóng hơn đối với cô. Những cảm xúc phức tạp, u uất cuộn trào trong lòng, nghẹn thở, sống mũi cay xè, kích thích dây thần kinh.
“Anh đừng lên cơn nữa ? Anh uống rượu say , về mà chơi với khác . rảnh để bám theo .”
Anh giật tay cô , đẩy lùi vài bước nhưng chỗ cũ. Anh nắm chặt hai cổ tay mảnh khảnh như thể gãy của cô. Cô thể thoát . Nhiệt độ cơ thể nóng rực, thể cũng cọ , cô luôn là động.
Anh hề ý định rời , bằng giọng điệu đểu cáng nghiêm túc: “Mỗi nghĩ đến công phu giường chiếu dạy em em dùng cho đàn ông khác, thấy đáng. Cây trồng còn kịp hưởng bóng mát .”
Cô bao giờ gặp một nào vô liêm sỉ và bẩn thỉu như . Trồng cây... hưởng bóng mát... Cô hỏi một cách khó hiểu: “Anh dạy cái gì?”
Anh chậm rãi : “Khi nào nên kẹp, tư thế nào chạm điểm nhạy cảm, thế nào để đàn ông sung sướng nhất.”
“Không , ai dạy em?”
“…………”
Lời tác giả:
Về tính cách của Thẩm Việt Trạch, cần giải thích thêm
Cha là Thẩm Tông Quân, một nhân vật lớn, quản lý cả nhà, bao gồm ông bà nội, thậm chí cả ông bà ngoại, đều lời ông .