Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:47:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kéo lê cơ thể mệt mỏi nhập mật khẩu, mở cửa, một chú ch.ó con màu trắng hưng phấn lao về phía cô.

Ôn Dĩ Ninh giật , mừng rỡ : “Đây là ch.ó mới mua hả?”

Chú Samoyed bộ lông xù, hình còn nhỏ, chỉ vài tháng tuổi, cực kỳ thiện. Toàn lông xù mềm mại, trông như một cục bông trắng sữa nhỏ. Cảm giác nó vẫy đuôi liên tục, toe toét và cọ chân cô, khiến những cảm xúc u uất tích tụ bấy lâu dường như chữa lành ngay lập tức.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Dễ thương quá.”

vuốt ve chú chó, khóe môi cong lên.

Thẩm Việt Trạch đút tay túi quần, chậm rãi tới từ phía nhà ăn.

“Chó của nhà , họ nuôi nữa, gửi qua chỗ . Nếu em thì cứ nuôi.”

Ôn Dĩ Ninh: “Người của thật sự nó nữa ?”

Cô nhẩm tính khoản sinh hoạt phí cấp cho cô mỗi tháng, đủ để nuôi một chú ch.ó nhỏ.

Trước đây cô nuôi thú cưng, một phần vì chỗ ở, một phần là đủ tiền.

Chó cưng mỗi tháng chỉ riêng tiền ăn mất vài trăm, mà đây là giống ch.ó lớn, khẩu phần ăn sẽ nhiều. Cô thấy những thứ mua cho Thiên Lang ăn thì mỗi tháng ít nhất cũng chục triệu.

Cô còn đủ tiền tiêu cho bản , gì đến việc thêm một con chó. nếu cô dọn khỏi căn hộ lớn , cô thể mang ch.ó về ký túc xá … Chó khác với mèo.

, cô lập tức đồng ý.

xổm xuống chơi đùa với chú chó. Nó cứ l.i.ế.m tay cô, nhưng cắn, tính cách hiền lành. “Thật sự đáng yêu, chắc mới chỉ vài tháng tuổi.”

Thẩm Việt Trạch cũng xổm xuống theo, vuốt ve Samoyed vài cái, cảm nhận sự do dự của cô, lười biếng : “Nếu em thời gian, cứ để nó ở chỗ . Mỗi em đến thì chơi với nó.”

Ôn Dĩ Ninh vẫn còn chút lưỡng lự. Cô lúc nào cũng đến, mà mỗi đến, chắc chắn sẽ lên giường với

Để gặp chú chó, cô chiều

nếu tự nuôi, cô thật sự thời gian dắt nó dạo mỗi ngày.

Tuy nhiên, Samoyed đúng là giống ch.ó mà cô yêu thích nhất. Cô nhịn hỏi: “À, nó tên là gì?”

Vì là ch.ó của , chắc chắn nó tên.

Thẩm Việt Trạch: “Pipi.” (Bì Bì)

Dừng một giây, tiếp: “Nếu em đổi tên cũng .”

“Không cần đổi.”

Ôn Dĩ Ninh thấy Pipi cứ cọ sát , cô hỏi : “Anh cho nó ăn ?”

“Cho nó ăn .”

Chú ch.ó ăn vội vàng, sợ Thiên Lang sẽ tranh giành, nhưng nó giữ thức ăn với con .

Cô lấy điện thoại chụp vài tấm ảnh. Trong lúc chụp, cô tránh khỏi việc nhớ đến đống nội y và đồ chơi t.ì.n.h d.ụ.c gợi cảm mà cô phát hiện trong phòng ngủ.

Cô liếc vẻ mặt lơ đãng của , do dự một lúc, nhưng vẫn mở lời hỏi.

Cô cũng đến căn hộ vài , đồ đạc gì của phụ nữ, thứ dọn dẹp sạch sẽ, chỉ đồ chơi của chó, vài chiếc áo khoác của vứt ghế sofa, ngay cả dép trong nhà cũng chỉ kiểu dáng nam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-207.html.]

Mùi hương đặc biệt, rõ là mùi nước hoa mùi gì khác. Cô từng rằng, đàn ông sẽ một mùi pheromone độc đáo, và mỗi một khác. Nếu cảm thấy mùi đó dễ chịu, thì đó là do gen lựa chọn.

Không là thật giả.

Trong bữa ăn, điện thoại liên tục đổ chuông. Đó là tin nhắn trong nhóm chat, do Diệp Khinh Trì gửi.

Anh tùy ý nhấn mở tin nhắn thoại: “Mẹ kiếp thằng Thẩm Việt Trạch, để mày kiếm , kiếm ít .”

Kèm theo đó là vài bức ảnh chụp ở trường đua xe.

Họ cá cược nhiều thứ: cá độ bóng đá, đua xe, golf. Ôn Dĩ Ninh thấy tiền lớn, mười vạn tệ.

Trong tin nhắn thoại thứ hai, Diệp Khinh Trì nửa chừng thì xen lẫn giọng của Lý Hạ Di –

“Nữ tay đua từng theo đuổi Thẩm Việt Trạch ?? Cô giỏi quá, lúc đầu còn tưởng là tiểu minh tinh nào đến chơi bời…”

Ôn Dĩ Ninh im lặng ăn uống, thấy âm thanh quen thuộc, cô ngước mắt màn hình điện thoại đối diện. Trang đang dừng ở bức ảnh phóng to của , bên cạnh là một cô gái mặc đồ đua xe, ôm mũ bảo hiểm, rõ mặt, nhưng Lý Hạ Di nhắc đến từ "minh tinh" thì chắc chắn là xinh .

Vòng xã giao của Thẩm Việt Trạch rộng, còn ít từng gặp. Trong đó nhiều phụ nữ.

Cô cũng từng gặp những đàn ông duyên với phụ nữ . Nếu là bạn trai, thì khi tiếp xúc sẽ thoải mái.

Đợi xong, cô mới mở lời: “Em đóng bộ phim của Thi Vũ Hằng.”

Thẩm Việt Trạch khóa màn hình điện thoại, nhớ hai giây: “Bộ phim nghệ thuật đó ?”

“Đã với Trình Vũ Châu ?”

“Rồi.”

Trình Vũ Châu hiểu rõ giới giải trí hơn . Chỉ cần hỏi thăm một chút, hẳn là sẽ hiểu ngay đó là dòng phim gì.

Tối hôm đó, Ôn Dĩ Ninh rời , giường cô ngoan ngoãn hơn .

Cô nghĩ rằng, ngay cả khi một ngày nào đó phát hiện , ít nhất cũng sẽ niệm tình cũ.

Anh hứng thú cao, thấy cô đầu tiên hợp tác đến thế, bảo đổi tư thế nào cô cũng theo.

Anh còn chút bất ngờ : “Uống nhầm t.h.u.ố.c ?”

Tuổi sinh lực dồi dào, cô cảm thấy qua lâu vẫn , mệt mỏi vô cùng.

Sau khi kết thúc, cô thậm chí tắm.

Lúc tỉnh dậy, ngoài. Cô do dự lâu, vẫn đề cập đến thể loại phim Thi Vũ Hằng .

Sớm muộn gì Thẩm Việt Trạch cũng sẽ , cứ giấu bao lâu thì giấu bấy lâu.

/

Loading...