Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:45:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

vượt qua mấy tiếng đồng hồ vô vọng và cần bầu bạn nhất. Bây giờ thứ định, chỉ bác sĩ mới giải quyết những vấn đề còn của cô.

Tuy nhiên, khi phòng bệnh, đầu tiên cô thấy nhà mà là , điều vẫn khiến cô bất ngờ và ngạc nhiên.

Ôn Dĩ Ninh xong, ngước lên sắc mặt . Quả nhiên, nó tối sầm một chút. Anh cô bằng ánh mắt lạnh lùng, sắc bén, như thể nếu cô là bệnh nhân thì sẽ chẳng chút lưu tình mà thịt cô ngay lập tức.

Rõ ràng là hài lòng vì cô đuổi .

Cô vốn đổi lời, nhưng nghĩ, với tính khí của , lúc đáng lẽ thèm để ý đóng sầm cửa bỏ .

, cô và Kỷ Dao Ôn Diệc Nhiên chạm mặt, nên cô đổi lời.

, cô vẫn : “Thẩm Việt Trạch, lái xe đường xa tới, nhưng thật sự cần nhiều ở đây chăm sóc .”

Thông thường, mối quan hệ kiểu , chỉ cần đến thăm một , thể hiện chút lòng là đủ .

Anh lạnh nhạt cô: “Nếu là khác đuổi kiểu , ngay .”

Sau đó, bước ngoài, tiếng đóng cửa mạnh cũng nhẹ. Cô cũng thêm gì.

Lư Kính vẫn về, căn phòng chìm yên lặng. Bệnh viện vốn cho phép ồn ào, gần tám giờ tối, hoạt động giải trí nào, một bệnh nhân lớn tuổi ngủ. Sự tĩnh lặng đến rợn khiến cô thấy buồn bực.

Cô tìm remote trong ngăn kéo, mở chế độ tiếng chuyển kênh. Đài thể xem ít, chẳng gì thú vị. Cô khỏi nghĩ đến lời , ý gì, giống như thật, nhưng rõ ràng là đang giận dỗi.

Khoảng năm phút , cửa phòng bệnh mở từ bên ngoài.

Nhìn thấy bước là Lư Kính, chính cô cũng nhận ánh mắt thoáng qua một tia thất vọng nhè nhẹ.

/

Lư Kính mua khá nhiều loại: “Cậu kén ăn, nên tớ cứ thấy hợp là mua.”

Cô kê gối lưng, thẳng hơn một chút, mở hộp đồ ăn: “Cậu cũng ăn đúng ? Ăn cùng luôn .”

Cô bạn hôm nay trách nhiệm, ở với cô vài tiếng, còn ngừng trấn an tinh thần cô, cũng hiểu rõ đối với chuẩn lâu như cô, thương là một đòn giáng mạnh, một sự tiếc nuối hề nhỏ.

“Ừ, bây giờ thấy thế nào , còn chỗ nào thoải mái ?”

Lư Kính chu đáo giúp cô tách đũa dùng một , quan tâm hỏi: “Các xét nghiệm hôm nay vẫn triệt để.”

“Nếu chỗ nào , tớ báo bác sĩ ngay . Tớ cũng rõ mà, .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-182.html.]

“À đúng ,”

Lư Kính chợt nhớ , lấy từ một túi khác hai hộp trái cây cắt sẵn: “Lúc tớ từ hành lang qua, tớ gặp một , cầm theo trái cây và đồ ăn vặt, nhờ tớ mang cho . Bạn ?”

Ôn Dĩ Ninh đang thất thần, lập tức hỏi: “Lúc nào?”

“Ngay nãy, lúc tớ tới.”

“Anh ?”

Cô gần như ngay lập tức nhận là ai, ngoài Thẩm Việt Trạch thì còn ai khác, mặc dù cô miêu tả về ngoại hình.

Lư Kính: “Tớ nữa. Mà, trai quá thôi, cao, một cái là nhớ ngay. Anh còn bảo tớ dối là tớ mua, tớ thấy cũng đồ gì quý giá lắm mà, tự ?”

Ôn Dĩ Ninh thản nhiên đáp: “Chắc là bận việc gì đó.”

Lư Kính liếc mắt nhận điểm đáng ngờ, kiểu cặp đôi trẻ quá dễ đoán. Cô nàng tò mò dò hỏi: “Hai đang giận , đang theo đuổi ? Cứ để .”

Ôn Dĩ Ninh im lặng ăn uống, trả lời: “ cấm .”

Tính thật sự . Cô chỉ hai câu mà mặt khó coi , chắc là hối hận vì đến thăm cô.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Hai tiếng , trai và chị họ cô tới, , phía họ còn thêm một nữa.

Lư Kính đợi nhà cô đến mới rời , khi còn quên nháy mắt với cô, thì thầm: “Chính là trai , tớ gặp ở hành lang đấy.”

Ôn Dĩ Ninh lộ vẻ gì, liếc một cái. Cô còn tưởng .

Vẫn là Ôn Diệc Nhiên chu đáo, quên mang theo vài bộ quần áo và đồ dùng cá nhân. Thẩm Việt Trạch nhận lấy túi, mở , bày từng món đồ . Anh đến gấp, đường kịp nhớ , nhưng ban đầu định ghé siêu thị mua một ít.

Ôn Diệc Nhiên hỏi thăm vài câu: “Để gặp bác sĩ hỏi thăm tình hình xem .”

Thẩm Việt Trạch gọi : “ chuyện với bác sĩ .”

Sau đó, hai trao đổi về tình trạng bệnh của Ôn Dĩ Ninh. Thẩm Việt Trạch nắm rõ chi tiết hơn cả chính cô, phần lớn là do khi rời khỏi phòng, gặp bác sĩ.

Kế đó, lấy điện thoại từ túi quần , mở khóa, màn hình dừng ở đoạn hội thoại giữa với một bác sĩ chỉnh hình. Anh đưa cho Ôn Diệc Nhiên xem lịch sử tin nhắn: “ tham khảo ba bác sĩ chỉnh hình, xem , mỗi lời khuyên khác .”

Thẩm Việt Trạch nghiêm nghị với Ôn Diệc Nhiên: “Giờ đây, cô gãy xương rách (dây chằng), bắt buộc bất động một tháng. Xương cần bốn đến sáu tuần để liền, còn dây chằng cần tới 12 tuần.”

Ánh mắt lướt qua cô chút cảm xúc: “Thi tuyển chọn, kịp nữa .”

ngờ hai tiếng ngoài là để tìm hiểu những chuyện , điều đó khiến cô bất ngờ, nhất thời trả lời câu hỏi của Kỷ Dao, mà dồn hết sự chú ý .

Loading...