Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:45:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô gọi cho cả, nhờ đưa chị họ Kỷ Dao đến.

Thẩm Việt Trạch rót hai cốc nước, đó xuống ghế bên cạnh giường bệnh: “Tìm chị họ em việc gì?”

Cô giải thích: “Lát nữa cô gái (Lư Kính) sẽ , còn việc nữa. Chị họ em đến chăm sóc em là . Anh trai em tiện, là đàn ông, quần áo gì đó tiện.”

Giọng nghiêm túc: “Để cho em thì ?”

Anh xách bộ quần áo bệnh nhân gấp ở bên cạnh lên.

--- Chương 60 ---

Các quan hệ gì?

Nếu là Trần Gia Bạch đòi đồ cho cô, cô sẽ nghĩ đó là lòng thuần túy. Thẩm Việt Trạch là kẻ hạ lưu, bản chất luôn phóng túng d.ụ.c vọng, bao giờ kiềm chế bản năng. Anh thấy bộ phận nào của cô, dùng tư thế gì, ở địa điểm kích thích nào, đều tùy tiện.

Mặc dù lúc chút khí lãng mạn nào, cô vẫn từ chối: “Không cần , chị họ em lát nữa sẽ đến. Chị ở ngay trong thành phố, và đối xử với em .”

Kỷ Dao với cô hơn cả Ôn Diệc Nhiên.

Thẩm Việt Trạch thong thả dạo một vòng. Phòng bệnh lớn, nhưng là phòng đơn. Cơ sở vật chất còn khá mới. Anh dạo đ.á.n.h giá, cuối cùng còn xem xét nhà vệ sinh. Anh cảm thấy điều kiện ở đây lắm.

“Đổi bệnh viện khác.”

“Tại ?”

Thẩm Việt Trạch xuống trở , xem tình hình truyền dịch, đổi ý: “Vài ngày nữa hãy đổi, cứ tĩnh dưỡng . Phòng bệnh , sẽ đổi cho em sang một bệnh viện tư nhân.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Đây là bệnh viện nhất gần đây . Ê-kíp chương trình cũng sợ gặp rắc rối lớn nên dặn dò em đăng chuyện thương lên mạng. Vốn dĩ là của em, liên quan gì đến họ, nên em đồng ý sẽ đăng.”

Năm ngoái một nam idol gặp chuyện, hình như là ngất xỉu vì áp lực quá lớn, nhưng ém xuống. Thông thường, họ cho phép tiết lộ tin tức lên mạng.

Thẩm Việt Trạch khóa cửa, hất cằm về phía cô: “Cởi quần áo .”

Ôn Dĩ Ninh do dự. Cô thẳng dậy, trong lòng vẫn tràn ngập những nội dung phù hợp về chuyện giường chiếu. Cô cởi áo ngay.

Trong gian chỉ hai , cần gì, cần gì, cũng cảm thấy bầu khí dần trở nên dính dớp, đặc quánh.

Anh vẻ mặt suy tính kỹ lưỡng của cô, rõ ràng là trong đầu cô là mớ "phế liệu vàng vọt".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-181.html.]

Giọng điệu thong dong và bất chính: “Ôn Dĩ Ninh, đến lúc mà em còn rảnh rỗi tính toán xem chiếm tiện nghi của em ? Chân em còn đang bó bột đấy. Yên tâm , đợi em khỏe mới em .”

lời thẳng thừng cho tai nóng bừng. Cô chỉ là quen mà thôi, mặc dù cô cũng từng nghĩ đến, nhưng ít: “Thế lúc nãy khóa cửa gì.”

Thẩm Việt Trạch chịu nổi việc cô cứ dềnh dàng nửa ngày vẫn cởi xong áo. Anh trực tiếp tự tay, nắm lấy gấu áo phông, vén lên , đầy hai giây xong. Anh quan sát một lượt: “Khuỷu tay cũng bầm tím . Đã chụp X-quang ?”

“Chắc chắn là chụp .”

Ôn Dĩ Ninh cũng theo. Lúc còn đau nữa. Bầm tím là chuyện quá bình thường. Suốt một tuần huấn luyện, các động tác vũ đạo nhóm nhạc nữ khó tránh khỏi việc chống tay xuống đất. Đầu gối cô cũng ít vết trầy xước.

Cô đẩy một chút, kéo chiếc áo bệnh nhân , tự mặc. Mặc dù cô thấy trần truồng nhiều , nhưng địa điểm thì khác. Ở nhà trong phòng ngủ, hoặc trong phòng khách, ngay cả Thiên Lang cũng đuổi ngoài. Hôm nay ở trong phòng bệnh thì khác, cảm giác trái luân thường đạo lý nặng nề.

“Anh kiềm chế chút , lát nữa còn ngoài nữa đấy.”

Thẩm Việt Trạch cô đẩy nhẹ một cái, nhưng chẳng hề bận tâm. Anh tiếp tục áp sát hơn, thẳng xuống mép giường bệnh, chằm chằm cô, giọng điệu đầy khiếm nhã: “Giữa chúng , rốt cuộc ai mới là bất chính hơn? Trong phòng bệnh mà em cũng hứng thú ? Còn bảo kiềm chế, .”

Ánh mắt dịch xuống, dừng thẳng khe n.g.ự.c cô: “Buổi tối em còn mặc áo n.g.ự.c ngủ ? Cởi nốt .”

Động tác của Ôn Dĩ Ninh chậm , cô , tim đập nhanh hơn.

Anh cố tình : “Đừng cử động loạn. Nếu em ngoan ngoãn, sẽ em ngay trong phòng bệnh .”

Sau đó, dùng một tay cởi khóa áo n.g.ự.c cho cô, mặc áo bệnh nhân , thong thả cài cúc.

Phía cô vẫn còn mặc váy, nhưng vì bó bột nên tạm thời tiện mặc quần dài. Cô : “Không cần quần .”

“Anh cũng định .”

Anh hỏi: “Em bảo chị họ mang quần áo đến cho em ?”

“Quên mất , chỉ lo chuyện điện thoại thôi.”

“Mua ở gần đây là .”

Rất nhiều quần áo mùa hè của cô đều để trong căn hộ áp mái ở Chiếu Sơn . Mặc dù là khóa mật mã, nhưng cô tạm thời nhà cô sống ở nhà bạn trai. Nếu , họ chắc chắn sẽ hỏi hết chuyện đến chuyện khác, khó giải thích, vì cô và Thẩm Việt Trạch là mối quan hệ yêu đương nghiêm túc.

Anh hỏi: “Thế còn quần lót, cũng cái để ? Anh ngoài mua cho em vài cái.”

“Không cần , để mai tính. Chị em chắc chắn sẽ xin nghỉ để đến chăm em.”

Cô ngừng một chút, vẻ do dự: “Thật về là . Ở đây cần nhiều thế , buổi tối cũng chỗ để ngủ.”

Loading...