Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:41:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Việt Trạch tiếp tục đưa cái giá: "Sau cắt đứt sạch sẽ với ."

"..."

Cô im lặng, sắc mặt trắng bệch, còn chút khí sắc.

Mục đích cô đến đây đêm qua chỉ là để Trần Gia Bạch bao giờ phát hiện những đoạn tin nhắn .

Anh vẫn giữ lời, dùng chuyện để uy h.i.ế.p cô nữa.

bây giờ, chuyện chệch hướng.

Trình Dư Châu "sùy" một tiếng, đưa tay đồng hồ đeo tay. Hết giờ , thôi, về còn việc.

Cảm giác hai họ thể đưa kết luận ngay . Anh liếc vẻ mặt của Thẩm Việt Trạch, vẫn là bộ dạng công t.ử an nhàn, ung dung.

Tuy ánh mắt trao đổi gì, nhưng ngốc, em họ thích ngủ với cô gái .

Trình Dư Châu hắng giọng, cuối cùng nhắc nhở vài điều khách quan.

"Ôn Dĩ Ninh, ý là, lăn lộn trong giới thì chống lưng cứng cáp nâng đỡ."

"Mà là vấn đề thời gian. Dựa bản , thôi, năm năm, mười năm, hoặc lâu hơn."

"Thời kỳ đỉnh cao của nữ nghệ sĩ ngắn, cực kỳ ngắn, chỉ vài năm thôi, khó khăn hơn nhiều so với nam nghệ sĩ."

"Người , 25 tuổi mà tạo tiếng vang thì coi như hết hy vọng."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

" thì nghĩ thường là đến ba mươi tuổi. Lớn hơn nữa, mà đóng phim thần tượng, phim tiên hiệp nữa. Sẽ chuyển hướng, nhưng mấy ai chuyển thành công?"

"Mỗi năm cả một đống thanh thiếu niên đổ giới , nhưng tài nguyên thì chỉ , đủ chia chác. Những ngôi lưu lượng đó, để giữ vững vị trí của , họ sẵn sàng đ.á.n.h đổi tất cả."

"Không gì đáng sợ hơn việc lu mờ, đào thải."

Những 35 tuổi thì tương đối định, dù năm xưa họ cũng bò lên từ vô , loại bỏ hết đồng nghiệp cùng lứa, thể coi là 'Vua cung đấu'.

"Những tin tức đen đủi của nghệ sĩ mà cô thấy, đều do đối thủ tung ."

"Ví dụ như nam minh tinh hạng A gặp chuyện gần đây, phía hai ê-kíp cùng cuộc hùa theo."

"Theo , bên ngoài cũng bốn năm công ty nữa, tất cả đều nhân cơ hội hạ bệ , bại danh liệt, bao giờ ngóc đầu lên nữa."

"Vì quá nổi tiếng, các hợp đồng đại diện và miếng bánh ngon đều là mục tiêu của . Lần nếu sụp đổ , nghệ sĩ công ty sẽ giành một hợp đồng quảng cáo trị giá hàng chục triệu. Quảng cáo chỉ là bước khởi đầu, tất cả tài nguyên khác đều sẽ chia chác."

" đây, Thẩm Việt Trạch."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-149.html.]

Thẩm Việt Trạch đáp 'ừm' nhàn nhạt, vẻ mặt bất động, ánh mắt vẫn dán chặt Ôn Dĩ Ninh.

Thiên Lang tới cọ cọ quần Trình Dư Châu, đó ngoan ngoãn xổm ở cửa đợi chủ cũ rời .

Bề ngoài Ôn Dĩ Ninh tỏ bình tĩnh, nhưng trong lòng hoảng loạn vô cùng. Cô học trường nghệ thuật nên xa lạ gì với những chuyện . Khuôn viên trường chỉ là một vòng tròn nhỏ thành hình, liên quan nhiều đến lợi ích, nhưng những tin đồn và sự đấu đá ngầm thì hề thiếu. Tuy nhiên, nó chỉ dừng ở mức độ tung tin đồn lưng, khác xa với sự độc ác của giới giải trí.

Hơn nữa, và chứng kiến là hai chuyện khác . Con giới hạn chịu đựng của bản là gì.

Thẩm Việt Trạch : "Thật thực tế. Không chỉ giới giải trí là như , nơi nào lợi ích càng lớn, nơi đó càng hỗn loạn."

"Em thử nghĩ xem, ở vị trí cao, nếu tàn nhẫn một chút thì đấu khác? Theo lý mà , họ thông minh hơn kẻ , và thậm chí độc ác hơn kẻ , nếu sẽ thắng đối phương."

Thế giới trong mắt bọn họ bao giờ là trắng đen rõ ràng, cũng sự phân biệt giữa và kẻ .

"..."

Ôn Dĩ Ninh hiểu rõ ý tứ ngầm của , nhưng nghĩ đến việc một lúc nhiều như sẽ chỉ khiến cô thêm rối bời? Cô thích môi trường đấu đá ngầm đó, nó khiến nghẹt thở.

Nếu hôm nay cô chọn , thì sự mới mẻ của đàn ông thể duy trì bao lâu...?

Anh tiếp tục: "Giới giải trí tệ lắm thì cũng chỉ là bại danh liệt, cấm sóng thôi. Trong nước ít nhất đến mức động một chút là c.h.ế.t . Mạng vẫn là mạng , hơn Hàn Quốc nhiều."

"Còn giới tài chính, giới chính trị, kẻ thua cuộc mới thực sự là mất hết tất cả, tan cửa nát nhà."

Ôn Dĩ Ninh gì, cầm lấy điện thoại của , chuẩn rời . Vì ép cô đưa lựa chọn, cô quyết định giả vờ hiểu gì.

Khi cô dậy, Thẩm Việt Trạch kéo cổ tay cô : "Chưa quần áo mà."

Ôn Dĩ Ninh cúi đầu. Bộ đồ cô đang mặc vẫn là của . Cô quên nhắc nhở: "Tin nhắn..."

Anh tiếp lời: "Trần Gia Bạch sẽ ."

Hai giây , thong thả : "Tuy nhiên, em nên xem điện thoại của ."

"Cái gì?"

Cô nhanh chóng mở khóa điện thoại. Vô cuộc gọi nhỡ, cùng với hơn mười chấm đỏ tin nhắn . Tim cô đột nhiên đập nhanh hơn, cảm xúc khống chế, lồng n.g.ự.c phập phồng, các khớp ngón tay trắng bệch, cả một dự cảm lành.

Cô trừng mắt tên khốn bằng ánh mắt đầy oán hận, nhưng thong thả đổi tư thế , ăn một quả cà chua bi, điềm tĩnh liếc cô, toát vẻ ung dung, tự tại và nhàn nhã.

Trông cứ như đang chờ xem phản ứng của cô, chờ xem kịch .

"Rốt cuộc gì? Không lẽ chụp ảnh gì ...?"

nhịn mắng: "Đồ thần kinh nhà !"

Loading...