Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:41:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Âm thanh của bộ phim khoa học viễn tưởng ồn ào. Trong lặng yên tĩnh, cô mới thấy tiếng nước chảy, rõ ràng lắm, hình như phát từ phòng tắm của phòng ngủ chính.

Ôn Dĩ Ninh xuống mép ghế sofa, sự căng thẳng vẫn còn đó, vẻ mặt lộ rõ, nhưng nhịp tim rối loạn ngay từ khoảnh khắc cô bước cửa. Một sự hoang mang từng , còn căng thẳng hơn cả khi cô đối mặt với giám khảo trong kỳ thi lớn nhất đời .

Dần dần, cô bắt đầu đ.á.n.h giá phòng khách. Bố cục và diện tích gần như tương đương với căn cô đang ở, chỉ khác vị trí cửa sổ.

Phong cách theo hướng sang trọng kín đáo, nổi bật nhất là chiếc bể cá khổng lồ, chiếm trọn một bức tường, giống hệt một thủy cung mini.

Khi cô đang quan sát các loài cá bơi lội bên trong, cửa phòng tắm mở . Tiếng nước nhỏ giọt lách tách trùng với nhịp tim của cô.

Thẩm Việt Trạch liếc đồng hồ, đúng mười giờ chẵn, sai một phút.

Ôn Dĩ Ninh cũng theo tầm mắt của , cô cố tình đến sớm năm phút. Vì quyết định đến, nên cần đến muộn. Cô cạnh bể cá, tiến gần.

Dây thần kinh trong đầu căng như dây đàn, cô cố hình dung hành vi sắp xảy với một đủ quen sẽ đau đớn như thế nào, cảm giác …?

Thẩm Việt Trạch lười nhác bộ đồ cô mặc hôm nay, váy ngắn, , đúng theo yêu cầu của , ngoan ngoãn.

Ánh mắt dừng khuôn mặt cô, vẻ ngoài cố tỏ bình tĩnh nhưng chứa đựng sự nhẫn nhịn.

Làm trông như một kẻ tồi tệ . Ban đầu, định dùng cách .

Anh thong thả : “Căng thẳng cái gì? Lần nào cô và Trần Gia Bạch chuyện đó cũng căng thẳng thế ?”

Khi đến gần, Ôn Dĩ Ninh ngửi thấy mùi hương gỗ thoang thoảng, mang theo nước. Mái tóc đen rối bời, chỉ quấn một chiếc khăn tắm bước , cơ thể đường nét săn chắc, cơ bắp mỏng nhưng đầy sức mạnh, thậm chí cô còn thấy rõ những đường gân xanh mờ nhạt.

giải thích chuyện : “Anh b.a.o c.a.o s.u ?”

Lỡ như cô là đầu tiên, càng hứng thú hơn thì .

“Có.”

Thẩm Việt Trạch lười biếng xuống ghế sofa, cô đang , định theo, nhưng thuận tay vén chiếc váy ngắn lên.

Ôn Dĩ Ninh bất ngờ, vốn căng thẳng nên theo bản năng phản ứng nhanh, cô gạt tay , tà váy kéo xuống như cũ.

Anh hỏi: “Sao thả rông mà đến?”

“Trên đường .”

“Hai tòa nhà cách mấy bước, giữa đêm khuya thì gặp mấy ?”

Ôn Dĩ Ninh từng thử "thả rông", cô lo lắng sáng hôm lúc về sẽ quen nên lời .

Cô quan sát vẻ mặt , khá lạnh nhạt, hẳn là sẽ vì chuyện nhỏ mà nổi giận chứ?

Ý cô vốn là đối đầu với . Nếu mà tức giận, e là sẽ càng giới hạn, nhất vẫn nên dịu dàng một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-145.html.]

Bộ phim vẫn tắt, Thẩm Việt Trạch đưa cho cô đĩa trái cây, định xem hết bộ phim mới bắt đầu. Ôn Dĩ Ninh bên cạnh , giữ một cách nhất định. Cô ăn vì đ.á.n.h răng rửa mặt , quen ăn thêm gì nữa, ánh mắt cũng dán màn hình, đó là một bộ phim cô từng xem qua.

Mùi dầu gội thoang thoảng bay về phía . Đầu óc Thẩm Việt Trạch còn kiểm soát nữa, còn kiên nhẫn để tiếp tục xem phim.

Chưa ba phút màn dạo đầu, cô chịu nổi, cố gắng chịu đựng, cảm thấy kỳ lạ. Thiên Lang bên cạnh ghế sofa vẫn chằm chằm họ bằng ánh mắt tò mò và dò xét, nhưng nó hề gián đoạn.

: “Chúng phòng ngủ , đuổi Thiên Lang ngoài …?”

“Nó hiểu .”

“Nó thể hiểu đấy.”

Cô lúc mới đối mặt với , dời : “Chó thật sự thể hiểu, nó còn bắt chước hành động của con nữa.”

Khi Thẩm Việt Trạch rút ngón tay , cố ý nhấn mạnh thêm một chút. Sau đó, đuổi Thiên Lang ngoài, đóng cửa ban công , ném cho nó vài món đồ chơi, kéo rèm cửa.

Trong nhà điều hòa trung tâm, ch.ó cũng thích điều hòa mùa hè, nhưng hơn mười giờ, nhiệt độ ngoài trời giảm. Thiên Lang trách , tự chơi.

Ôn Dĩ Ninh cảm thấy ngón tay khá dễ chịu, đau như cô dự đoán, thậm chí thể đau chút nào, nhưng ngón tay thì thể so sánh với 'chỗ đó' .

thêm vài , đột nhiên bất an hỏi: “Không gel bôi trơn hả ?”

Anh thấy cần thiết, bảo là cô nhiều nước thế thì dùng gel bôi trơn gì.

Trong nhận thức hiện tại của , chỉ khi kỹ thuật đàn ông kém, phụ nữ cảm thấy hưng phấn và nước thì mới cần đến thứ đó.

Cô phản kháng, suýt chút nữa bật vì đau.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Thẩm Việt Trạch thực khó hiểu, hỏi: “Em và Trần Gia Bạch bao lâu chuyện đó ?”

trả lời, chỉ bảo chậm . Anh đáp thể chậm , cô hỏng là may .

lúc .

Hai chiếc điện thoại bàn tình cờ bắt đầu reo.

Khoảnh khắc , đúng lúc khuya khoắt cô đơn tìm kiếm sự an ủi, thật trùng hợp, mà cũng chẳng trùng hợp.

Chiếc điện thoại màu trắng nhận cuộc gọi video từ Trần Gia Bạch, đó là âm báo tin nhắn.

【Ninh Ninh, em vẫn đang luyện thanh nhạc đúng , mua cho em chút đồ ăn đêm .】

【Anh chuyện với bố , họ gặp em.】

【Đợi đến khi nghỉ hè, tìm một thời điểm gặp mặt nhé, thực họ cũng sớm lập gia đình.】

Chiếc điện thoại màu đen thì hết cuộc gọi đến cuộc gọi khác, do Thời Ứng Mộng gọi đến.

Loading...