Lạc vào vai Nữ Phụ Độc Ác, ta chỉ muốn sống đời Vô Vi - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:40:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn hộ tổng cộng bốn phòng ngủ, ba phòng vệ sinh, cộng thêm ban công ngoài trời. Trần Gia Bạch là hơn bảy trăm mét vuông, nhưng cô thấy còn hơn thế nữa, lẽ ít nhất là ngàn mét vuông.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

từng phòng đồ. Vừa mở cửa, cô ngửi thấy mùi nước hoa nam quen thuộc: Creed Aventus (mùi Nước của Napoléon). Mùi hương độ nhận diện cao. Cô nhíu mày, ôm quần áo trong tay, nhớ : cô chỉ từng ngửi thấy mùi Thẩm Việt Trạch. Anh thường xuyên dùng nước hoa, vì là mùa hè, mỗi ngày một bộ quần áo. Chiếc áo khoác tặng cô cũng mùi .

Quần áo treo ở đây nhiều, chủ yếu là đồ hiệu phong cách đường phố (streetwear), giá cả khác , nhưng kiểu logo phủ đầy . Ở giữa vài tủ trưng bày kiểu quầy hàng, bên trong sắp xếp gọn gàng vòng cổ nam, đồng hồ đeo tay, là những thương hiệu cô . Cái đắt nhất lên tới hàng chục triệu, cái rẻ cũng mười mấy vạn.

Cô liếc , thở dài, sợ ngoài đến trộm ? Cô là bạn gái chính thức thì , nhưng dì giúp việc dọn dẹp thường lúc ai ở nhà. Cầm bừa một món chuyển đến thành phố khác, nửa đời cần việc nữa.

treo quần áo của lên, mà xếp đống ngay bàn. Không áo sơ mi áo khoác đắt tiền, nên lo vấn đề giữ phom dáng.

Đang sắp xếp một nửa, cô càng thấy điều gì đó . Phong cách quần áo, phong cách đồng hồ , giống Trần Gia Bạch. Anh cũng mặc đồ hiệu, nhưng nhiều quần jeans rách như , và sẽ mua chiếc quần Chrome Hearts giá chục vạn. Anh từng chê , rằng: Bệnh hoạn , mua cái quần đắt thế gì.

Tiền tiêu vặt của Trần Gia Bạch hồi nhỏ hạn chế, giống Thẩm Việt Trạch – bố mặc kệ. Quan điểm tiêu dùng của hai khác . Trần Gia Bạch thể nạp hàng triệu tệ game, nhưng quá kén chọn về trang phục.

cảm giác, Thẩm Việt Trạch từng sống trong căn hộ penthouse một thời gian. Khắp nơi đều dấu vết sinh hoạt của .

Cô bước khỏi phòng đồ, phòng ngủ chính, kéo ngăn kéo . Đồ vật nhiều: thẻ, đồng hồ, điện thoại di động đời cũ, và cả bao cao su, nhãn hiệu từng thấy bao giờ, loại lớn, ghi chữ “Hyaluronic Acid” (Axit Hyaluronic).

Lần , Ôn Dĩ Ninh tìm điện thoại , gọi cho Thẩm Việt Trạch. Cô vẫn rõ căn nhà là của ai, nếu an tâm khi sống ở đây. Lỡ chủ nhà nửa đêm về thì .

Điện thoại đổ vài hồi mới nhấc máy. Phía bên tiếng ồn, hơn chín giờ tối, chắc là đang ở nhà. Anh , dường như đang chờ cô lên tiếng.

Tay Ôn Dĩ Ninh nắm chặt điện thoại hơn một chút, tim đập nhanh vô cớ: “Thẩm Việt Trạch.”

Anh thong thả : “Nghĩ kỹ , định cho ngủ với cô bao lâu?”

nghẹn lời: “Căn hộ diện tích lớn mà Trần Gia Bạch bảo đến ở, là nhà của ?”

“Ừ.”

“Vậy cho ?” Nếu cô , cô đến . Với tính cách của , khi từ chối, đáng lẽ cắt đứt liên lạc chứ.

“Có khác gì , lấy tiền của cô .”

“Chỉ vì chuyện thôi ? cúp máy đây.”

“Cô đừng cúp vội.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-vao-vai-nu-phu-doc-ac-ta-chi-muon-song-doi-vo-vi/chuong-137.html.]

Ôn Dĩ Ninh ngắt lời , dậy khỏi ghế sofa, về phía phòng ngủ chính: “Cái phòng tắm vòi sen của , vách kính giống khách sạn thế, trong suốt ?”

Anh bằng giọng điệu khá đắn: “Như thế cảm giác tù túng, khiến gian vẻ lớn hơn. Cửa sổ kính cảnh ở phòng khách chẳng cũng vì hiệu ứng đó .”

Cô do dự một chút. là như thật, thị giác sẽ mở rộng hơn, nếu tường quá nhiều sẽ cảm giác gò bó.

lúc tắm tí riêng tư nào cả. Nếu bước phòng ngủ, chẳng sẽ thấy hết ?”

“Cô sống một , Trần Gia Bạch ở cùng cô .”

Cô hỏi câu hỏi cô nhất: “Trong phòng của , camera giám sát chứ?” Cổng thì , còn bên trong cô thấy, nhưng hầu hết những nuôi ch.ó đều lắp đặt.

Anh bật khẩy, ý vị khó đoán: “Cô đúng là nhắc mới nhớ.”

“Anh nghiêm túc chút .”

“Hiện tại thì lắp , cứ yên tâm ở .” Tuy nhiên lắp một cái, để thể thấy cơ thể trần trụi của cô khi tắm.

Cô vẫn yên tâm. Vừa trong phòng sách hai chiếc máy tính, một máy bàn và một máy xách tay.

“Mật khẩu máy tính của là gì? mượn dùng chút, xem một bộ phim.”

“Không máy chiếu .” Sau đó một dãy .

Ôn Dĩ Ninh nhập mật khẩu và mở khóa. Thật xem thử dấu hiệu của camera giám sát . Cô bật loa ngoài điện thoại, đặt lên bàn sách.

Giọng lười nhác: “À , cô thích xem phim cấp ba , lưu trữ kha khá trong đó đấy, cô mở xem .”

Cô quả thực xem ít, nhưng vì mục đích tình dục. Cô lười giải thích chi tiết như với : “Anh tải ? Loại gì thế.”

“Mở xem chẳng ngay .”

Cô mở , thấy choáng váng vì quá nhiều, hơn nữa còn phân loại rõ ràng. Một cái tên vẻ nghệ thuật nhất thu hút sự chú ý của cô. Cô nghĩ nhiều, nhấp đúp chuột mở .

Mất một lúc để tải. Bên phía tiếng động lách tách của chó. Giọng mơ hồ, đang chuyện với Thiên Lang: “Xuống , t.h.ả.m , đừng lên ghế sofa.”

Loading...