Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

LẠC DI - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-06-30 18:37:28
Lượt xem: 2,887

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng nghĩ kỹ lại, nàng là đại nha hoàn bên cạnh Thẩm Tông Ý, có mặt ở đây cũng là lẽ thường.

 

Ôn Thư Cẩm đứng một bên, từ dáng vẻ hoảng loạn ban đầu, đã chuyển sang đắc ý.

 

Dù sao, nếu Liễu lương đệ thật sự có thai, thì đúng là có thể trèo lên đầu nàng ta rồi. Nay tai họa đến bất ngờ, lại hóa ra dẹp được mối lo.

 

Chỉ là lần này, không chỉ Thế tử tới, mà cả Thẩm phu nhân cũng đến.

 

“Phu nhân, Thế tử gia, xin người làm chủ cho Liễu nhi!”

 

Vừa thấy Thế tử, Liễu nhi liền kích động lao khỏi giường, vết m.á.u đỏ tươi lập tức thấm ướt cả mép giường.

 

Thẩm Tông Ý có phần đau lòng, nhưng như đang e dè mẫu thân ở bên, chỉ sai Vân Anh đỡ người dậy.

 

Ta rõ ràng trông thấy trong mắt Vân Anh loé lên một tia ghét bỏ, trong lòng chợt rùng mình — chẳng lẽ chuyện này là do Vân Anh bày ra?

 

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

 

Thẩm Tông Ý tuy đã biết rõ sự tình, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi Liễu lương đệ. Xem ra hắn với nàng ta vẫn còn chút chân tình.

 

Liễu lương đệ lập tức khóc òa, ngã vào lòng Thẩm Tông Ý.

 

Sau khi rõ ngọn ngành, Thẩm Tông Ý dỗ dành Liễu lương đệ, ánh mắt dời về phía Ôn Thư Cẩm.

 

“Người đâu, đem Thế tử phi xuống, xử lý theo gia pháp!”

 

Ôn Thư Cẩm sững sờ tại chỗ, không thể tin nổi Thẩm Tông Ý lại không nghe nàng ta phân trần nửa câu, đã muốn trừng phạt. Nàng lập tức kêu lên:

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

“Thế tử gia! Thư Cẩm không cố ý! Là Liễu lương đệ vu oan cho thiếp!”

 

Biết Thẩm Tông Ý sẽ không thay đổi quyết định, Ôn Thư Cẩm liền nhìn về phía Thẩm phu nhân — người từ đầu đã không tỏ vẻ gì vui vẻ.

 

“Mẫu thân! Xin người làm chủ cho con! Liễu lương đệ cố tình vu vạ cho con!”

 

Thẩm phu nhân thản nhiên mở miệng:

 

“Người đâu, điều tra cho ta.”

 

Chỉ một câu của Thẩm phu nhân, Thẩm Tông Ý không hề phản đối nữa, Liễu lương đệ cũng không dám khóc lóc thêm nửa câu.

 

Ta từng nghe mấy ma ma trong phủ nói, Thế tử gia tuy từ nhỏ được nuông chiều, nhưng lại rất nghe lời phu nhân — ngoại trừ việc năm đó nhất định đòi cưới Liễu lương đệ vào phủ.

 

Liễu lương đệ từng là người mà Thế tử bất chấp mọi cách để đưa vào phủ, cũng từng có một đoạn tình duyên như trong thoại bản.

 

Khi được sủng ái nhất, nàng ta từng đánh c.h.ế.t không ít nha hoàn trong viện chỉ vì họ liếc nhìn Thế tử, vậy mà cũng không bị trách phạt lấy một câu.

 

Chỉ mấy năm gần đây có thêm người mới vào phủ, nàng ta mới thu liễm lại một chút.

 

Thẩm phu nhân cho người tra xét hồi lâu, cuối cùng cũng chỉ tra ra được là hai người xảy ra tranh chấp vì y phục.

 

Nhưng vốn dĩ bà đã không ưa gì Liễu lương đệ, còn Ôn Thư Cẩm lại là đích nữ nhà Thượng thư, mấy hôm trước còn dâng bản thêu lên cho lão phu nhân và được bà ấy yêu thích, vì vậy đương nhiên bà thiên vị Ôn Thư Cẩm hơn vài phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lac-di/chuong-7.html.]

 

Cuối cùng, chỉ là cấm túc Ôn Thư Cẩm và phạt bớt tiền tiêu hằng tháng mà thôi.

 

Liễu lương đệ dĩ nhiên không phục, đợi mọi người rời đi rồi lại làm ầm lên với Thế tử.

 

Thế tử vừa xót xa cho những gì nàng ta đã chịu đựng, lại thêm việc Ôn Thư Cẩm đang bị cấm túc, nên thỉnh thoảng có đến viện ta vài lần, còn lại phần lớn thời gian đều ở chỗ Liễu lương đệ.

 

Thấy Thẩm Tông Ý vừa rời đi, ta mới khẽ cất tiếng với người phía sau:

 

“Vân Anh tỷ tỷ, Thế tử gia đi xa rồi, tỷ còn không ra sao?”

 

Vân Anh quả nhiên không bất ngờ chút nào, thản nhiên ngồi xuống đối diện ta.

 

“Quả nhiên muội chính là người ta đang chờ đợi!”

 

Ánh mắt nàng ta sáng rực, như thể vừa tìm được cứu tinh.

 

“Liễu lương đệ sảy thai… là do tỷ làm?”

 

Ta hỏi thẳng, đối phương cũng chẳng úp mở, liền gật đầu.

 

“Ả tiện nhân đó sớm nên c.h.ế.t rồi. Còn sống đến giờ, lại còn mang thai, cũng coi như số mạng dai dẳng.”

 

Vân Anh đáp không kiêng dè, nói năng dứt khoát.

 

Tựa như để thể hiện thành ý khi liên thủ, nàng ta chủ động nói ra nguyên nhân căm hận với Liễu lương đệ.

 

Thì ra trong số những nha hoàn từng bị Liễu lương đệ đánh c.h.ế.t năm đó, có một người là muội muội mà Vân Anh nhận làm người thân.

 

Bao năm qua, Vân Anh luôn cố gắng lấy được lòng tin của Thế tử, cũng từng nghĩ đến việc vào hậu viện, nhưng cuối cùng đều vì nhiều lý do mà từ bỏ. Nàng nói, bản thân không muốn bị giam hãm.

 

Sau đó trong phủ có thêm người mới, Vân Anh từng thử liên minh với họ, nhưng chẳng ai có thể đối đầu nổi với Liễu lương đệ — bởi vì ả ta luôn khiến Thế tử phải nhìn bằng ánh mắt khác.

 

Dù có người được Thế tử sủng ái nhất thời, Liễu lương đệ đều không ngại dùng đứa trẻ để lôi kéo, lâu dần, việc mang thai lại càng khó khăn hơn.

 

Lần này nàng ta có thể nhanh chóng mang thai rồi lại mất con bất ngờ như vậy, nguyên nhân chính là hai bộ y phục ta đưa đến.

 

“Muội không biết đâu, ta thật ra là nữ y từng theo hầu bên lão phu nhân đấy.”

 

Vân Anh có vẻ đắc ý, nói rằng bản thân cố tình ẩn mình, nhiều năm âm thầm điều chế thuốc, cuối cùng mới tạo ra được loại như vậy.

 

Nàng ta lén bỏ thuốc dễ thụ thai vào canh dưỡng nhan mà Liễu lương đệ dùng hằng ngày, lại còn rắc phấn nghệ tây lên hai bộ xiêm y.

 

Vì không biết bộ nào là gửi cho Liễu lương đệ, bộ nào là đưa cho Ôn Thư Cẩm, nên nàng ta dứt khoát hạ độc cả hai — một mũi tên trúng hai đích.

 

Cũng chính là thành ý khi muốn bắt tay với ta.

 

Trong lúc Liễu lương đệ và Ôn Thư Cẩm vẫn còn mải mê đấu đá, chẳng ai phát hiện ra số lần Thế tử gia nghỉ lại ở viện ta ngày một nhiều lên.

 

Dù Ôn Thư Cẩm bị cấm túc không thể ra ngoài, nàng ta vẫn có cách gây khó dễ cho Liễu lương đệ.

 

Giờ đây, Liễu lương đệ đang bệnh liệt giường, mỗi ngày chỉ có thể khóc lóc kể khổ với Thẩm Tông Ý mỗi lần hắn đến thăm.

Loading...