Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 675
Cập nhật lúc: 2025-12-21 03:49:12
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ác Chi Hoa giật , tỉnh táo ngay lập tức. Hắn Lê Dạng đầy cảnh giác: "Cô định đào cái hố gì cho nhảy thế?"
Lê Dạng: "..."
Mọi : "..."
Ác Chi Hoa ho nhẹ một tiếng, vội vàng phân bua: "Ta bây giờ là lương dân ! Dù đây chút chuyện , nhưng cũng là do bọn chúng đắc tội , gieo gió gặt bão mà thôi! Cái đó... tuy từng ý định tay với Hoa Hạ Thiên Cung, cũng từng nghĩ đến chuyện ăn thịt cô... nhưng đó chỉ là suy nghĩ thôi... Chưa gì cả mà!"
Ác Chi Hoa lải nhải ngừng, nóng lòng biện minh cho bản .
Hắn ngốc! Hiện tại chiến sự kết thúc, Hoa Hạ đại thắng, việc Lê Dạng xưng vương chỉ còn là vấn đề thời gian. Trong tình huống bình thường, đây chính là lúc để thanh trừng.
Ác Chi Hoa vốn tưởng lấy công chuộc tội, dù cũng thực sự tổn hại Hoa Hạ, còn nhiều liều c·hết bảo vệ Hoa Hạ. câu của Lê Dạng khiến lạnh toát sống lưng.
"Không gài bẫy , mà là cần giúp." Lê Dạng giải thích, "Việc mở rộng Đạo Thanh Tu quá mức sẽ gây tâm lý phản kháng, ngược , cấm đoán Đạo Thôn Phệ cũng sẽ kích thích sự chống đối. Dĩ nhiên, chúng thể tuyên truyền Đạo Thôn Phệ, nhưng thể lấy hình mẫu để dẫn dắt những tu hành Đạo Thôn Phệ khuôn khổ, trật tự và quy tắc."
Cô chậm rãi trình bày ý tưởng của , đồng thời nhờ những tiền bối dày dặn kinh nghiệm ở đây góp ý chỉnh sửa chi tiết.
Ác Chi Hoa thực sự là ứng cử viên sáng giá nhất.
Thứ nhất, bản tu hành dựa ác ý, thể nắm bắt những ác niệm sâu thẳm nhất trong lòng . Mà một khi Đạo Thôn Phệ rơi điên loạn, ác ý sinh là vô cùng đáng sợ.
Thứ hai, cả Tinh Giới đều mối quan hệ mật thiết giữa Ác Chi Hoa và Lê Minh Chi Quang. Việc để chủ trì quản lý Đạo Thôn Phệ cũng thể hiện rõ thái độ của Hoa Hạ Thiên Cung: Chấp nhận và Dẫn dắt.
Ác Chi Hoa nhíu mày: "Cô sợ nuôi dưỡng một đám điên ?"
Lê Dạng đáp: "Chắc chắn sẽ rủi ro, nhưng..."
Cô ví von: "Giống như một v·ết th·ương hoại tử, dù lờ thì nó cũng tự lành, thậm chí còn âm thầm thối rữa nhanh hơn. Chi bằng phơi bày nó ánh mặt trời, luôn theo dõi tình trạng của nó để tìm cách chữa trị dần dần."
Ác Chi Hoa vẫn yên tâm: "Ta bây giờ thực sự là lương dân , cô đừng thử thách !"
"Không thử thách, mà là tin tưởng ." Lê Dạng thẳng mắt .
Ác Chi Hoa: "!"
Thư Sách
Tim bỗng đập thình thịch. Hắn cố nén sự kích động, giả vờ quan tâm: "Dù cũng chỉ là cái danh hão, cô đừng mong quản nhiều chuyện đấy!"
Lê Dạng gật đầu: "Ừ, chỉ cần để ý đến ác ý của bọn họ. Một khi vượt ngưỡng... báo cho là ."
Ác Chi Hoa tặc lưỡi: "Được , dù cũng lên thuyền giặc !"
Mọi ở đây đều quá quen với kiểu chuyện "khẩu xà tâm phật" của đóa hoa . Bảo chuyện t.ử tế là điều thể. dù mồm miệng khó đến , việc cần bao giờ bỏ bê, còn thành .
Tư Quỳ nãy giờ vẫn im lặng một lời.
Lê Dạng nhận điều đó, bèn hỏi: "Sư tôn, lo ngại gì ?"
Tư Quỳ ngước mắt cô, đột ngột hỏi: "Thế nào là 'Bao hàm diện'?"
Lê Dạng: "!"
Những Chấp Tinh Giả hệ Tự Nhiên mặt tại đó đều cảm thấy tim rung lên. Trong cơ thể họ, dòng chảy của "Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh" chậm rãi vận hành, Vạn Vật Nguyên Hồn cũng tỏa sáng rực rỡ khoảnh khắc .
Thế nào là bao hàm diện?
Chính là khoảnh khắc Lê Dạng quyết định chấp nhận Đạo Thôn Phệ, đó mới thực sự là bao hàm diện!
Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu (Trời đất lòng nhân, coi vạn vật như cỏ rác).
Trước mặt Tự Nhiên chân chính, Thiện và Ác luôn song hành tồn tại. "Vạn vật" cũng bao gồm cả cái ác!
Chẳng lẽ hệ Tự Nhiên đại diện cho "Thiện" ?
Họ ngay từ đầu chọn con đường "Lấy chiến phá cảnh". Thế nào là lấy chiến phá cảnh? Là đ.á.n.h cược tính mạng, chiến đấu vượt cấp với những sinh vật Tinh Giới linh thức!
Đó là Thiện ? Đối với những sinh vật Tinh Giới g·iết c·hết, đó chẳng là Ác !
Câu hỏi của Tư Quỳ như một đòn cảnh tỉnh.
Không chỉ hệ Tự Nhiên sự giác ngộ, những còn cũng mơ hồ chạm đến cái "Đạo" huyền bí khó lường .
Mọi trầm mặc hồi lâu, dần dần thoát khỏi trạng thái "khai ngộ". Dù cảnh giới tăng lên thực chất, nhưng ai nấy đều thu hoạch những điều khó diễn tả bằng lời.
Lê Dạng cũng thầm cảm thán. Nói về ngộ tính, sư tôn quả nhiên là độc nhất vô nhị!
Lê Dạng trình bày hết những phương án suy nghĩ.
Họ thúc đẩy Đạo Thanh Tu, nhưng thể ép buộc khác tu hành như . Họ cần những "ngọn hải đăng", và chỉ một .
Họ ngăn chặn sự lan tràn của Đạo Thôn Phệ, nhưng bằng cách cấm đoán cực đoan, mà là kiểm soát trong phạm vi phát triển bền vững.
Chung quy , chỉ gói gọn trong hai chữ: Cân bằng.
Để duy trì Liên Vực lâu dài, họ ngừng tìm kiếm sự cân bằng !
Lê Dạng tiếp: "Phương án chắc hảo. Rốt cuộc đây một bài toán đáp án chính xác duy nhất, chúng chỉ thể điều chỉnh."
Ký ức của Nhân Hoàng mang tính chủ quan và phiến diện. Trong cuộc đời dài đằng đẵng của bà, chắc bà từng thử những điều Lê Dạng đang . Chỉ là những phương án ban đầu lẽ biến dạng qua sự bào mòn của thời gian.
Mọi đều hiểu ý Lê Dạng, họ gật đầu tán thành: "Phương hướng định, quan trọng nhất là hành động ngay! Chúng phần việc của , đồng thời cũng tin tưởng những kế nhiệm!"
Lê Dạng hít sâu một , giọng nghiêm trọng hơn: " đó, cho Liên Vực phục hồi về trạng thái tương đối định ."
Khó khăn lớn nhất hiện tại là họ cần thời gian để từng bước thực hiện kế hoạch. Không thể vội vàng. Một khi nóng vội, thứ sẽ biến chất. Vết xe đổ của quá khứ vẫn còn sờ sờ ngay mắt.
trạng thái hiện tại của Liên Vực cho họ nhiều thời gian như .
Mọi nhao nhao về phía Lê Dạng, vẻ mặt lo lắng: "Trạng thái của Liên Vực tệ lắm ?"
Họ từng đến Liên Vực nên rõ tình hình.
Lê Dạng ngập ngừng một chút : "Con còn cảm nhận tiếng của Liên Vực nữa. Có lẽ nó sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào, hoặc cũng thể cầm cự thêm vài vạn năm... Rốt cuộc khái niệm thời gian của Liên Vực và chúng khác biệt."
Thần sắc Tư Quỳ nghiêm : "So với con đến thì ?"
Hàng mi Lê Dạng khẽ run: "Xấu gấp mấy chục ."
Mọi đồng loạt hít sâu một . Đây là tín hiệu ! Liên Vực e rằng cầm cự nổi mấy vạn năm nữa , mà thể sẽ sụp đổ trong chớp mắt.
Lê Dạng tiếp tục: "Cho nên việc cấp bách bây giờ là lấy bộ Quy luật Thiên địa mà Đạo Vô cất giấu ở Đệ Nhất Biên Giới, ném hết Liên Vực để cân bằng sự ô nhiễm bên đó."
Phong Đình Hầu nhạy bén hỏi: "Việc nguy hiểm ?"
Lê Dạng: "..."
Ở đây là thông minh và hiểu rõ Lê Dạng. Nếu chỉ đơn giản là ném quy luật Liên Vực để thanh lọc, cô ngay mà do dự, chứ về Ác Vực dặn dò nhiều việc hậu sự như thế .
Tư Quỳ chằm chằm cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-675.html.]
" , nguy hiểm." Lê Dạng thở nhẹ, thú nhận, "Con thể sẽ ở Liên Vực mãi mãi."
Mọi : "!!!"
Tư Quỳ lập tức phản đối: "Việc thanh lọc cứ giao cho , ..."
Lê Dạng khổ: "Sư tôn, con thì gì khác ?"
"Khác lớn!" Tư Quỳ quả quyết, "Ta sống đủ lâu , những gì cần trải qua đều trải qua, kẹt ở Liên Vực cũng chẳng ."
Nghe câu , Lê Dạng khỏi nhớ lúc ở Liên Vực, cô cũng từng với Đạo Vô ba chữ - "Sống đủ ." Tuổi thọ của cô thể dài, nhưng cô thực sự sống một cuộc đời trọn vẹn, còn gì hối tiếc.
khi Tư Quỳ , cô mới nhận , hóa vẫn còn tiếc nuối, nhiều tiếc nuối.
Lê Dạng nghẹn ngào: "Cái gì gọi là sống đủ chứ? Con còn cùng nhiều việc nữa mà!"
Tư Quỳ: "..."
Tứ Nguyệt ho nhẹ: "Ta chắc cũng thể thanh lọc..."
Lê Dạng vội ngắt lời: "Sư cô của con ơi! Trừ con , ai thể mang theo nhiều Quy luật Thiên địa như . Khả năng đến từ Vạn Vật Nguyên Hồn, mà là từ Vận Linh của Nhân Hoàng."
Mọi : "..."
Lê Dạng trấn an: "Hơn nữa chỉ là nguy cơ thôi, chắc con sẽ thực sự kẹt . Chỉ là phòng hờ bất trắc, con sắp xếp thỏa việc, thể để lãng phí kinh nghiệm xương m.á.u của Nhân Hoàng ."
Phong Đình Hầu bình tĩnh hơn, hỏi: "Có cách nào giảm thiểu rủi ro ?"
Lê Dạng lắc đầu: "Chắc là ."
Tư Quỳ hỏi vặn : "Con chỉ thanh lọc Liên Vực, theo lý thuyết là lợi cho Liên Vực, tại kẹt ở đó?"
Lê Dạng: "..."
Cô ngập ngừng hồi lâu, vẫn thể sự thật là Sức mạnh Hỗn độn, đành lấp liếm: "Chỉ là linh cảm thôi, chắc sẽ xảy thật."
Tư Quỳ nghi ngờ: "Tại linh cảm như ?"
Lê Dạng khẽ: "Con , lẽ do tiếp xúc với Liên Vực quá nhiều , dù bà thể lên tiếng nhưng con vẫn lờ mờ cảm nhận lời nhắc nhở."
Tư Quỳ nhíu mày, chằm chằm Lê Dạng.
Lê Dạng căng thẳng, giọng mềm mỏng: "Sư tôn, thực sự chỉ con thôi. Hơn nữa cũng chắc sẽ nguy hiểm... Chỉ là cẩn tắc vô áy náy, nên con mới một tiếng!"
Tư Quỳ định gì đó thì Phong Đình Hầu đột ngột dậy. Dù đây nhưng bà vẫn luôn giữ liên lạc với mạng lưới tình báo bên ngoài. Những biến cố xảy ở Tinh Giới lập tức truyền đến tinh thần hải của bà.
Phong Đình Hầu nghiêm giọng: "Liên Vực chịu nổi nữa ... Khắp nơi ở Tinh Giới đang xuất hiện một lượng lớn... vật chất màu đen."
Lê Dạng lập tức kết nối tinh thần với bà, tiếp nhận thông tin từ các trạm tình báo Hoa Hạ.
"Sức mạnh Hỗn độn..." Tim Lê Dạng thắt , cô hét lên, "Hoa Hoa, đưa về Liên Vực..."
Tư Quỳ ngăn : "Không cần thiết! Nếu tràn ngoài thì thanh lọc trực tiếp ngay tại Tinh Giới ."
Lê Dạng giật .
Tư Quỳ lạnh lùng : "Đây chẳng cũng là một cái giá ? Hàng triệu năm qua, tất cả những kẻ tu hành Đạo Thôn Phệ đều nên tận mắt chứng kiến cảnh tượng ! Nếu con âm thầm thanh lọc ở Liên Vực, bọn chúng sẽ chẳng gì cả. Ta con quan tâm danh tiếng, nhưng đây là cơ hội để chúng thúc đẩy kế hoạch tiếp theo."
Phong Đình Hầu tán đồng: " ! Có rát cổ họng rằng Liên Vực sụp đổ thì Tinh Giới sẽ diệt vong... cũng bằng cho chúng tận mắt trải nghiệm một ."
Lý Yêu Hoàn cũng giục: "Hơn nữa ô nhiễm tràn , dù con về Liên Vực cũng thanh lọc phần ở Tinh Giới . Chúng ... cứu cấp !"
Ba họ đều lý, nhưng Lê Dạng hiểu... họ cô về Liên Vực, cô gánh chịu rủi ro giam cầm vĩnh viễn ở đó một .
...
Dù Lê Dạng về Liên Vực, khi thanh lọc những Sức mạnh Hỗn độn , khó tránh khỏi việc cô cũng sẽ tự thanh lọc chính .
Ngoại trừ việc giấu giếm phận là Sức mạnh Hỗn độn, những điều còn Lê Dạng đều thật. Cô dối, chỉ là đổi cách diễn đạt.
Đây thực sự là vấn đề xác suất với quá nhiều biến .
Bản Liên Vực thể chứa đựng một lượng Sức mạnh Hỗn độn nhất định, nhưng hình thái của nó rõ ràng, Lê Dạng cũng xác định chiếm tỷ trọng bao nhiêu trong đó.
Nếu tỷ trọng quá lớn thì ? Nếu Liên Vực chứa nổi cô thì ? Đặc biệt là khi cô thăng cấp, mức độ ô nhiễm của Liên Vực cũng tăng theo. Điều càng khiến cô nghi ngờ tỷ trọng của lớn.
Tuy nhiên, tình thế mắt cho phép cô do dự.
Ô nhiễm tràn , cứu vãn tình thế !
Lê Dạng dậy: "Hầu tước, ngài hãy thu thập tọa độ các điểm ô nhiễm khắp Tinh Giới. sẽ Đệ Nhất Biên Giới một chuyến để lấy Quy luật Thiên địa, đó ngài gửi tọa độ cho , sẽ thanh lọc từng nơi một!"
Phong Đình Hầu: "Đã rõ!"
Lê Dạng sang Liên Tâm nãy giờ vẫn im lặng: "Liên Liên, mở cổng truyền tống , chúng đến Đệ Nhất Biên Giới."
Liên Tâm đáp khẽ: "Được." Giọng nhẹ bẫng như thể hồn phách lạc mất.
Tim Lê Dạng hẫng một nhịp, nhưng cô biểu lộ ngoài, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y Liên Tâm, cùng bước cổng truyền tống.
Đến Đệ Nhất Biên Giới, Lê Dạng thu thập Quy luật Thiên địa, với Liên Tâm: "..."
Cô nuốt nước bọt, cuối cùng cũng thốt câu : " đến từ những Sức mạnh Hỗn độn ..."
Điều mà cô thể với Tư Quỳ, cô bắt buộc cho Liên Tâm .
Cô sợ Liên Tâm sẽ trở thành Đạo Vô thứ hai.
Cực thiện đối ứng với cực ác. Liên Tâm là sự tồn tại thuần khiết nhất thế gian , nhưng chính vì sự thuần khiết , một khi vỡ nát sẽ trở thành cái ác vạn kiếp bất phục. Sự sụp đổ của Đạo Vô là lời cảnh tỉnh cho Lê Dạng. Cô tuyệt đối thấy Liên Tâm rơi xuống vực thẳm.
" ," Liên Tâm cô, bình thản , " nhớ ."
Lê Dạng sững sờ, hiểu ý .
Ký ức ùa về? Nhớ lúc cô còn là Sức mạnh Hỗn độn... và những cuộc trò chuyện giữa họ ? đó chỉ là vài câu bâng quơ thôi mà? Chẳng lẽ Liên Tâm nhớ nhiều hơn, còn cô quên nhiều?
Liên Tâm nắm lấy tay cô, chậm rãi : "Cô từng với , cô đến từ một thế giới khác, thế giới của khác biệt với Liên Vực... Cô khao khát trở về, cô nhớ nhà... Tớ cố gắng giúp cô tạo thế giới đó, nhưng..."
Theo từng lời Liên Tâm , vô ký ức ngủ quên trong Lê Dạng bỗng chốc thức tỉnh.
Tác giả lời :
Tiểu kịch trường vô trách nhiệm:
Ác Chi Hoa: Cái tên Liên Tâm , thế mà tư thông với Sức mạnh Hỗn độn!
Liên Tâm: ...
Ác Chi Hoa: Thế thì buông cô !
Liên Tâm: buông!