Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 674:---------
Cập nhật lúc: 2025-12-21 03:36:44
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Dạng giấu giếm, cô dùng hình thức hồi tưởng thời gian để tái hiện ký ức của vị Nhân Hoàng đời đầu cho xem. Cách rõ ràng hơn bất kỳ lời nào và lẫn lộn bởi cảm xúc chủ quan.
Tất nhiên, ký ức đến từ Nhân Hoàng, kể góc của bà nên nhiều chỗ vẫn khá phiến diện. Đặc biệt là trạng thái của Nhân Hoàng lúc đó, sự dằn vặt của tội bao năm, bà quên sự vĩ đại của mà chỉ khắc sâu sự yếu đuối và những điều chịu nổi. Có lẽ nếu từ góc độ khác, quá khứ sẽ khác biệt. Đáng tiếc thời gian trôi qua quá lâu, sự thật khách quan năm xưa thế nào còn chỗ để khảo cứu.
Đối với sự phức tạp của nhân tính, hệ Tự Nhiên thể từng nếm trải bằng m.á.u tươi. Vương Qua Tiêu vì tư d.ụ.c mà khiến những sống sót của hệ Tự Nhiên tra tấn suốt hơn ba mươi năm. cũng chính đồng môn Lê Dạng – mà họ từng gặp mặt – liều c.h.ế.t cứu họ khỏi nước sôi lửa bỏng.
Cả phòng chìm sự im lặng kéo dài.
Họ hồi tưởng những thông tin mà Nhân Hoàng đời đầu để ở Hoa Hạ Thiên Cung. Rất ít, ít đến mức gần như thể phát hiện.
Biên giới Hoa Hạ vẫn luôn lấy bà niềm tự hào. Rốt cuộc, bà là sáng lập Hoa Hạ Thiên Cung, mở thời đại huy hoàng của Hoa Hạ, và cũng là thực sự đưa Hoa Hạ lên đỉnh cao của Tinh Giới. Đó là một thời đại rực rỡ vô cùng, tuy chìm dòng sông lịch sử nhưng vẫn luôn là nơi hướng về của con dân Hoa Hạ.
Lý Yêu Hoàn lên tiếng: "Ký ức cá nhân sự sai lệch, nghĩ Nhân Hoàng do dự thiếu quyết đoán như ..."
Phong Đình Hầu tiếp lời: " với thiên phú của Nhân Hoàng, quả thực bà sẽ bỏ qua nhiều tiểu tiết."
Lý Yêu Hoàn phản bác: " dù hiểu nhân tính đến , bao nhiêu năm Nhân Hoàng, bà cũng sớm am hiểu lòng chứ!"
Trường Dạ Hầu nhạo: "Ta tuy dám so sánh với Nhân Hoàng, nhưng cũng dám sẽ đời lừa gạt."
Phong Đình Hầu gật đầu: "Nhân Hoàng quá mạnh. Một khi mạnh đến trình độ như bà , sẽ vô thức mà coi nhẹ nhiều . Ngay cả chúng ... cũng cần thời thời khắc khắc nhắc nhở bản mới bỏ sót những điều nhỏ nhặt..."
Tư Quỳ ngắt lời: "Ta cho rằng chúng tư cách bình phẩm Nhân Hoàng. Bà giao những ký ức cho Tiểu Lê Hoa là hy vọng kinh nghiệm truyền thừa, hy vọng mang cho đến nhiều ý tưởng hơn."
Lời thốt , tim đều rung lên.
. Những gì Nhân Hoàng trải qua, đ.á.n.h đổi, cùng với những vinh quang bà mang cho Hoa Hạ Thiên Cung là đếm xuể. Vì danh tiếng khi mất, bà thể để ký ức của vĩnh viễn phủ bụi trong lịch sử. bà chọn cách m.ổ x.ẻ bản một kế nhiệm xa lạ. Chỉ riêng dũng khí để kể những điều đủ khiến kính nể.
Bà vốn thể mãi là vầng trăng sáng treo cao, nhưng tiếc để bản dính bụi trần chỉ để truyền kinh nghiệm. Bà hề dạy dỗ Lê Dạng điều gì, cũng đưa một đáp án cụ thể. Bà chỉ hy vọng m.á.u và mồ hôi từng đổ xuống thể giúp Lê Dạng loại trừ một đáp án sai. Và điểm , nhiều đây chắc .
Lê Dạng Tư Quỳ với ánh mắt sùng bái.
Tư Quỳ: "..." May mà cách một cái bàn, thì cái đồ "cuồng ma nũng" lao tới lắc tay bà . mà, bà cũng thích điều đó.
Phong Đình Hầu là đầu óc nhanh nhạy nhất. Sau khi hiểu rõ chuyện, bà liền hiểu tại Lê Dạng tuyên bố chiến thắng và chấp nhận khiêu chiến một cách phô trương như ở bên ngoài Ác Vực.
"Cho nên..." Phong Đình Hầu Lê Dạng, hỏi, "Con vẫn trở thành một cột mốc ?" Ý ngoài lời của bà là: Liệu Lê Dạng trở thành Nhân Hoàng thứ hai ?
"Bản cột mốc , chỉ là cần thao tác cẩn thận và điều chỉnh tùy thời điểm." Lê Dạng lên suy tính của , "Thông tin cuối cùng Nhân Hoàng để cho con mấu chốt... Thanh Tu Chi Đạo nhất định mở rộng, nhưng đây chuyện một sớm một chiều, cũng nên bẻ miệng để nhét cơm ..."
Lý Yêu Hoàn bừng tỉnh: "Có lý! Cơm dù ngon đến mấy mà ép ăn thì cũng nhạt như nước ốc."
Phong Đình Hầu suy ngẫm: "Ý con là chúng sẽ hạn chế Thanh Tu Chi Đạo, thậm chí là giấu , đó chờ họ chủ động đến tu hành?"
"Cũng hẳn là giấu, chỉ là thể cưỡng cầu." Lê Dạng giải thích, "Nhân Hoàng chứng minh cho chúng thấy, dù ép tất cả tu hành Thanh Tu Chi Đạo, cuối cùng họ vẫn sẽ vì d.ụ.c vọng trong lòng mà trượt dài về phía Thôn Phệ Chi Đạo đơn giản hơn. Vậy, nếu chúng ngược thì ?"
Không nghi ngờ gì nữa, Thanh Tu là chính đạo và là con đường dài lâu. Dù đối với Tinh Giới từng cá nhân Chấp Tinh Giả, lựa chọn Thanh Tu luôn là nhất. thứ nhất thể nhét tay bất kỳ ai. Bọn họ chỉ thể bày lợi và hại, chờ tự khai phá. Như mới thuận theo nhân tính.
Mức độ cần cân nhắc kỹ lưỡng, nên Lê Dạng chỉ thể đưa khung sườn, cần những giàu kinh nghiệm như Phong Đình Hầu lên phương án chi tiết.
Lý Yêu Hoàn vỗ đùi: "Hiện giờ Lê Minh Chi Quang chiến thắng Thượng Tam Giới – kẻ đầu Tinh Giới bằng Thôn Phệ Chi Đạo. Điều đủ để chứng minh sự cường hãn của Thanh Tu Chi Đạo và hệ Tự Nhiên!"
Thư Sách
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-674.html.]
Đó chính là điểm khác biệt về bối cảnh giữa Lê Dạng và Nhân Hoàng. Nhân Hoàng năm xưa lật đổ một con quái vật khổng lồ như Thượng Tam Giới, cũng sự đối lập rõ ràng giữa hai con đường tu luyện. Tinh Giới hiện tại sớm thấm thía tệ nạn và sự tàn khốc của Thôn Phệ Chi Đạo. Việc Lê Dạng dùng Thanh Tu Chi Đạo để giành chiến thắng tuyệt đối... cần lời cũng đủ để thấy rõ sự chênh lệch.
Lý do Lê Dạng phô trương chấp nhận khiêu chiến cũng là để mở một con đường thăng tiến rõ ràng. Thay vì giải thích bằng lời lẽ phức tạp, cô trực tiếp gieo lòng mỗi một hạt giống. Dù cô , vẫn sẽ khiêu chiến. Chi bằng hợp thức hóa sự khiêu chiến đó, biến những dã tâm đen tối thành động lực đổi quang minh chính đại.
Chỉ cần tu hành Thanh Tu Chi Đạo là thể khiêu chiến Lê Dạng. Thắng nàng sẽ đoạt Thần Chi Quyền Bính quý giá. Điều vô cùng rõ ràng và sòng phẳng. Đây là con đường họ chủ động bước lên, chứ ép buộc dụ dỗ. Như , dù con đường gian nan trắc trở thế nào, họ cũng ai để oán trách. Hơn nữa, ở đích đến luôn một Thần Chi Quyền Bính treo lơ lửng.
Lê Dạng cũng sẽ lợi từ việc . Cô đang tránh cho bản trong tương lai trượt sự ngạo mạn và lười biếng. Thời gian là thứ đáng sợ nhất, nó thể biến thiếu niên trong sáng thành kẻ trung niên dầu mỡ, biến diệt rồng thành ác long.
Vì , Lê Dạng chủ động đặt hạn chế cho chính . Cô chấp nhận khiêu chiến để luôn giữ cảnh giác chiến đấu, cũng là để đốc thúc bản ngừng tiến bộ. Nếu một ngày cô mệt mỏi, chiến thắng cô sẽ tiếp nhận Quyền Bính, trở thành cột mốc mới.
Phương án của Lê Dạng phức tạp, cũng chắc sẽ đón nhận kết cục ... kinh nghiệm quý giá nhất mà Hạ Trường Sinh để cho cô chính là —— đích đến, chỉ quá trình.
Một là xong là điều thực tế. Họ cần cả một đời, thậm chí vô kế nhiệm cả đời, ngừng truyền thừa và mở rộng. Nhân Hoàng , Lê Dạng đương nhiên cũng ... từ Nhân Hoàng đến Lê Dạng, từ Lê Dạng đến vô kế nhiệm trong tương lai, sự nỗ lực của tất cả , điều đó sẽ thành hiện thực.
"Làm " là đích đến, bởi thứ họ là sự tồn tại vĩnh hằng của Liên Vực! Vì , thanh lọc Liên Vực là sự tu hành lúc nơi. Sự tu hành nhất thời, mà là một đời!
Trường Dạ Hầu cảm thán: "Nếu Nhân Hoàng trải đường, thì hiện tại."
Lê Dạng gật đầu: " , cho nên đúng sai, tất cả đều là quá trình tất yếu trải qua, và chúng cũng chỉ đang dò dẫm con đường đó thôi."
Lịch sử ngừng hưng vong luân phiên, sự huy hoàng của một triều đại tất yếu kèm với sự sụp đổ cuối cùng. chung cả dòng lịch sử, văn minh Hoa Hạ chung quy vẫn là đang phát triển theo hình xoắn ốc lên!
Phương án hiện tại của Lê Dạng, nếu đặt niên đại của Nhân Hoàng, thực là thể thi hành. Thiếu sự tích lũy, nhiều việc sẽ đạt sự đồng thuận. Mỗi thời đại đều bối cảnh riêng, mỗi thế hệ đều sứ mệnh riêng. Sự huy hoàng của Hoa Hạ hôm nay do một đạt thành, mà là kết quả của sự tích lũy ấp ủ từ vô mới tạo nên khoảnh khắc chói lọi .
Về việc cân nhắc mức độ thi hành Thanh Tu Chi Đạo, Phong Đình Hầu chủ động nhận trách nhiệm lên kế hoạch chi tiết.
Lê Dạng thêm một câu khiến kinh động: "Thôn Phệ Chi Đạo, nên tiêu vong."
Mọi : "!!!"
Lê Dạng giải thích: "Nhân tính chỉ mặt thiện. Mặt ác là thứ thể diệt trừ, điều chúng thể chỉ là chấp nhận và dẫn dắt nó."
Tư Quỳ chuyển mắt Lê Dạng, trong đáy mắt giấu nổi sự tán thưởng.
Lý Yêu Hoàn hít sâu một : "Càng cấm đoán thì càng khao khát. nếu thể quy phạm hóa Thôn Phệ Chi Đạo, thì thực sự hy vọng kìm hãm nó."
Liên Vực là thể chấp nhận ô nhiễm, mà là tiêu hóa nổi quá nhiều ô nhiễm. Điều Lê Dạng từ đầu tiếp xúc với Liên Vực. Một chút ô nhiễm ít ỏi, Liên Vực thể nhẹ nhàng tiêu hóa. Chỉ là ô nhiễm quá nhiều, vượt quá tải trọng, mà nguồn gốc chính là từ Thôn Phệ Chi Đạo.
Nếu chỉ là biên giới Hoa Hạ, thực thể phong tỏa để dân vĩnh viễn đến sự tồn tại của con đường . đối mặt với Tinh Giới rộng lớn, với vô chủng tộc tên, phong tỏa là điều bất khả thi. Nhân Hoàng dùng m.á.u và nước mắt để chứng minh điểm .
Cho nên Lê Dạng nghĩ đến giải pháp: Chấp nhận và dẫn dắt.
Cô đầu về phía Ác Chi Hoa. Hắn sớm mất kiên nhẫn với cuộc họp dài dòng , đang ngáp ngắn ngáp dài. Bất chợt nhận ánh mắt của Lê Dạng, ngái ngủ hỏi: "Làm gì đó?"
Lê Dạng: "Hoa Hoa, giúp trở thành Vua của Thôn Phệ Chi Đạo."
Tác giả lời :
Tiểu kịch trường vô trách nhiệm:
Môn đồ Thôn Phệ Chi Đạo: Bái kiến Ác Chi Thần Vương!
Ác Chi Hoa: Giờ gì còn Thần Vương, các ngươi đừng hòng hại !
Môn đồ: Vậy... gọi ngài là...
Tiểu Lê Hoa: Ác Chi Hoa Vương.