Từ đầu đến cuối, Lê Dạng vẫn giữ sự bình tĩnh tuyệt đối.
Sự bình tĩnh ngoài dự liệu của Đạo Vô.
Cô hề hoang mang khi là sức mạnh hỗn độn, ý chí của cô vẫn kiên định như sắt đá, lời của Đạo Vô lung lay.
Cũng chính nhờ sự kiên định , cô thấu tia mừng rỡ mà Đạo Vô cố gắng che giấu.
Câu của Liên Vực năm xưa đột ngột hiện lên trong đầu Lê Dạng.
—— Đạo Vô vô, thiên địa mai một.
(Đạo Vô còn, trời đất diệt vong.)
Lúc đó Lê Dạng hiểu ý nghĩa của câu .
Chẳng lẽ Đạo Vô c·hết, thì trời đất cũng sẽ tiêu tan theo ?
Hiện tại Lê Dạng vẫn hiểu rõ tường tận, nhưng cô Đạo Vô thực sự gì.
Đạo Vô sợ c·hết, cũng chẳng khao khát đến thế giới mới.
Mục đích duy nhất của là...
Hủy diệt thế giới !
Liên Vực thể nào với Lê Dạng những lời vô nghĩa.
Vậy nên, nếu Lê Dạng tước mạng sống của Đạo Vô, thiên địa cũng sẽ chôn vùi theo ?
Đạo Vô vẻ điên loạn, nhưng thực chất vẫn luôn dẫn dụ Lê Dạng để đạt mục đích của .
Một mặt, đ.á.n.h thức ý thức của Lê Dạng, để cô nguồn gốc từ sức mạnh hỗn độn. Hắn hy vọng với ý chí cầu sinh mãnh liệt, cô sẽ từ bỏ việc thanh lọc Liên Vực.
Mặt khác, cũng đang cố tình chọc giận Lê Dạng. Chỉ cần Lê Dạng tay g·iết ngay lúc , mục đích của sẽ thành hiện thực.
"Đạo Vô vô, thiên địa mai một." Lê Dạng gằn từng chữ, ánh mắt găm chặt Đạo Vô.
Nghe thấy câu , tia mừng rỡ trong mắt Đạo Vô biến mất tăm, đó là sự kinh hãi tột độ.
Thư Sách
Lê Dạng tìm thấy câu trả lời từ biểu cảm của .
Cô hiểu tại như , nhưng rõ ràng vận mệnh của thế giới buộc chặt với Đạo Vô.
Đạo Vô thể c·hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-666.html.]
G.i.ế.c , chỉ tổ toại nguyện.
Lê Dạng chếch mũi kiếm Trầm Nhật, đ.â.m thẳng xác Nhân Hoàng đang trong vòng tay Đạo Vô.
Đạo Vô: "!!!"
Hắn kinh hoàng, cố sức che chở cho Nhân Hoàng, nhưng Lê Dạng lúc , yếu ớt và vô lực chẳng khác nào một đứa trẻ.
Thần thái Lê Dạng chút biến đổi. Cô điều khiển mũi kiếm chuẩn xác đến từng milimet, tránh cơ thể Đạo Vô nhưng truyền thẳng thần lực cái xác còn rõ hình hài .
Thân xác Nhân Hoàng lập tức tan biến, hóa thành tro bụi thể chạm .
"Không! Đừng mà!" Đạo Vô điên cuồng vồ lấy hư , gào thét đến khản giọng, cố gắng trong tuyệt vọng để níu kéo sự tồn tại vĩnh viễn mất .
Lê Dạng lạnh lùng : "Ta sẽ g.i.ế.c ngươi. Ngươi sẽ tồn tại mãi mãi, sống cô độc trong cái gian tù túng , trơ mắt cái thế giới mà ngươi căm hận tiếp tục sinh sôi nảy nở."
Cô vươn tay về phía Đạo Vô, lượt tước đoạt từng Quyền bính Thần linh khỏi cơ thể .
Đạo Vô còn chút sức lực nào để phản kháng.
Mất xác Nhân Hoàng, thể điều khiển Vạn Vật Nguyên Hồn của Tư Quỳ, đồng nghĩa với việc còn tư cách tranh đoạt Quyền bính với Lê Dạng.
Lê Dạng mặt vô biểu tình giao diện của chị Trường Sinh dần sáng lên...
Vô Quyền bính thuộc nhánh "Nhân" mà Đạo Vô dày công thu thập, giờ đây lấp đầy bộ các ô trống cảm xúc.
Chỉ còn Quyền bính Thần linh cuối cùng.
Quyền bính Vận Mệnh đang lơ lửng giữa trung.
Nó mang một màu đen ngũ sắc kỳ ảo. Vừa thần bí khó lường tựa như vũ trụ thâm sâu lấp lánh tinh tú, với vô vàn tia sáng lưu chuyển bên trong, nhưng vĩnh viễn thể thoát khỏi màn đêm đen đặc bao trùm.
Đạo Vô gào lên: "G.i.ế.c ... G.i.ế.c ..."
Lê Dạng mặc kệ , tay nắm lấy Quyền bính Vận Mệnh. Đạo Vô hét lên trong tuyệt vọng: "Ngươi cũng sẽ bọn chúng ăn thịt thôi! Ngươi cũng sẽ tất cả vứt bỏ!"
Khoảnh khắc Lê Dạng chạm Quyền bính Vận Mệnh, từng đoạn ký ức ùa tâm trí cô như thác lũ.
Những ký ức giống như một bức thư vượt qua cả gian và thời gian để gửi đến tận tay cô.
Khi phong thư mở , Lê Dạng thấy Nhân Hoàng đời đầu tiên —— Hạ Trường Sinh.
"Người kế nhiệm, khi ngươi mở bức thư , hẳn là ngươi đủ khả năng thanh lọc Liên Vực... đó, sẽ chia sẻ cuộc đời cho ngươi, coi như một bài học từ vết xe đổ."
Lê Dạng đắm chìm trong ký ức của Hạ Trường Sinh.
Đó là cuốn phim tua nhanh về cuộc đời dài đằng đẵng, bi tráng và kỳ diệu của bà.
như Lê Dạng suy đoán, Hạ Trường Sinh quả nhiên là sức mạnh hỗn độn. Bà sinh tại Tinh Giới , là "Thiên Vận Chi Tử" chân chính thế giới t.h.a.i nghén hàng tỷ năm mới thành hình.
Thiên phú của bà ở phương diện đều cao đến mức kinh . Từ ngày đầu tiên bước con đường tu hành, bà đà thăng cấp với tốc độ tưởng.
Bà là Chấp Tinh Giả trẻ nhất, là Tông Sư Cảnh trẻ nhất, và trở thành Cửu Phẩm Chí Tôn trẻ nhất lịch sử!
Sau khi đạt đến Cửu Phẩm Chí Tôn, việc tu hành của Hạ Trường Sinh gặp nút thắt. Bà vẫn còn cảnh giới cao hơn, nhưng để đạt nó cần một lượng lớn thánh vật cấp Cửu Phẩm.
Trong quá trình tìm kiếm thánh vật, Hạ Trường Sinh gặp một Cánh Hoa Thuần Khiết đang lạc lối trong hư .
Cánh Hoa cầu cứu bà, và bà tay giúp đỡ.