Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 657
Cập nhật lúc: 2025-12-20 23:31:06
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Dạng c.h.ế.t trân tại chỗ, thốt lên đầy bất lực: "Sư tôn..."
Tư Quỳ cô, ánh mắt thâm trầm: "Con tấn thăng Cửu phẩm Chí tôn, chắc hẳn Vận Linh sự đổi lớn... Có thể cho nó trông như thế nào ?"
Lê Dạng mà hiểu ý bà?
Sư tôn của cô là t.ử truyền Sư tổ thương yêu nhất. Sư tổ chính là kế nhiệm Vận Linh Nhân Hoàng đời , và bà đến lúc c.h.ế.t cũng thể chạm tới ngưỡng cửa Thần Tôn. Với tính cách của Tư Quỳ, bà thể tìm hiểu kỹ càng ngọn ngành chuyện?
Vì , bà sớm Lê Dạng thể dễ dàng tấn thăng Thần Tôn cảnh.
Vì , ngay khi Lê Dạng ký kết khế ước thiên địa với Đạo Vô, bà quyết định dùng Vạn Vật Nguyên Hồn của chính để thành khế ước sinh t.ử đó.
Lê Dạng đưa tay điểm nhẹ hư , tỉ mỉ phác họa bản lam đồ "Thiên - Địa - Nhân" đơn giản phức tạp mà cô thấy. Ngay cả sự luân chuyển của sức mạnh tự nhiên bên trong cũng cô mô tả rõ ràng.
"Thiên" tượng trưng cho sức mạnh trừu tượng (Thời gian, Không gian, Vận mệnh).
"Địa" tượng trưng cho sức mạnh nguyên tố.
Và "Nhân"... là nơi bao hàm hỉ nộ ái ố, thất tình lục d.ụ.c của thế gian.
Tư Quỳ chằm chằm bản lam đồ lâu, mới buồn bã thốt lên: "Đây mới là... quyền bính mà một Thần Minh thực sự nên nắm giữ."
Lê Dạng nôn nóng : "Lão sư, để con thử ! Biết con thể tấn thăng Thần Tôn cảnh thì !"
Tư Quỳ vẫn rời mắt khỏi ba chữ Thiên, Địa, Nhân, bà chậm rãi : "Sư tổ thường với chúng rằng, những Thần Tôn hiện tại là Thần Minh... Lúc chỉ nghĩ do thực lực của Người quá mạnh, thể dùng xác phàm nhân Cửu phẩm c.h.é.m c.h.ế.t Thần Tôn nên mới coi trọng bọn họ. giờ thì..."
Tư Quỳ hiểu. Sư tổ chỉ đang trần thuật một sự thật khách quan.
Sau khi thấy bản lam đồ vĩ đại , mới hiểu khái niệm "Thần" xa vời đến mức nào. Chỉ nắm giữ một quyền bính lẻ loi, dám xưng là Thần Tôn?
Tuy nhiên...
Đầu ngón tay Tư Quỳ lượn lờ một luồng sức mạnh tự nhiên nồng đậm. Vốn là dòng suối màu xanh biếc, nay ẩn hiện sắc tím kích động – đó là sự d.a.o động đến từ quyền bính "Ghen ghét".
Tư Quỳ : "May mắn là lúc ký khế ước với Đạo Vô, con thế nào là Thần Tôn cảnh chân chính. Nếu , với điều kiện hà khắc , con chắc chắn sẽ thất ước."
Lê Dạng vẫn từ bỏ hy vọng: " , khế ước của con với Đạo Vô chỉ yêu cầu nắm giữ quyền bính thần linh là tính là Thần Tôn! Quy tắc thiên địa cũng công nhận điều đó. Cho nên, con chỉ cần dung nạp quyền bính..."
Tư Quỳ tranh luận nữa, chỉ cô và : "Vậy con hãy dung nạp quyền bính , sẽ hộ pháp cho con."
Lê Dạng: "!"
Ánh mắt Tư Quỳ bình thản đến lạ, như thể bà thấy một kết cục thể đổi.
Sư tổ năm xưa đến c.h.ế.t vẫn là Cửu phẩm Chí tôn. chiến tích chấn động Tinh Giới của là một càn quét Phong Liệt chủ thành, đối đầu với hàng loạt Thần Tôn cảnh.
Người điều đó như thế nào? Cửu phẩm Chí tôn hệ Tự Nhiên đúng là thể vượt cấp chiến đấu, nhưng g.i.ế.c một Thần Tôn là quá sức tưởng tượng ...
Giờ đây, đáp án hiện sống động mắt. Sư tổ khi g.i.ế.c vị Thần Tôn đầu tiên tại Phong Liệt, chắc chắn cũng dung nạp quyền bính thần linh, nhưng cảnh giới vẫn dậm chân tại Cửu phẩm. Quyền bính thể tăng thực lực, nhưng thể nâng cao cảnh giới của kế thừa Nhân Hoàng.
Trái tim Lê Dạng từ từ chìm xuống đáy vực. Cô bướng bỉnh : "Chắc chắn cách! Chắc chắn cách!"
"Dung nạp ," Tư Quỳ giục, "Dù chiến tranh nổ ngay lập tức, chúng cũng chuẩn sẵn sàng."
Lê Dạng hít sâu một , sang Liên Tâm: "Liên Liên, đưa cho quyền bính Thủy."
Vẻ mặt Liên Tâm tràn đầy lo lắng, nhưng gì thêm, lặng lẽ đưa quyền bính .
Thư Sách
Đây là một lựa chọn khó khăn tột cùng với Lê Dạng. Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt. Nếu thành khế ước, những sống sót của hệ Tự Nhiên sẽ c.h.ế.t. Nếu thành, cô sẽ mất thầy che chở, yêu thương cô vô điều kiện.
"Tập trung," Tư Quỳ nhắc nhở, "Tĩnh tâm cảm nhận quyền bính thần linh. Con hiểu nó, chấp nhận nó, mới thể khiến nó phục tùng con."
Lê Dạng gạt bỏ tạp niệm, nghiêm túc bắt đầu dung nạp quyền bính Thủy.
Sức mạnh Thủy hệ nồng đậm ập tới, Lê Dạng như rơi giữa một đại dương mênh mông. Khắp nơi đều là nước, dường như sức mạnh của nước trong thiên địa đều tụ nơi đây. Chúng điên cuồng cọ rửa, xô đẩy cô, như đuổi cô , như siết chặt lấy cô.
Hiểu nó, chấp nhận nó.
Lời nhắc của Tư Quỳ vang lên kịp thời. Thấp thoáng, Lê Dạng thấy hệ thống con nguyên tố Thủy. Vô phần t.ử nước ùa hệ thống con, khiến các chỉ điên cuồng nhảy vọt. Đồng thời, thanh tiến độ cũng tăng trưởng nhanh chóng.
20%... 40%... 60%...
Con nhảy múa liên tục. Trong biển nước , Lê Dạng cảm nhận đủ hình thái của nước, từ đó lĩnh ngộ vô tinh kỹ. Những tinh kỹ như những con trai sông, chỉ cần mở là thấy viên ngọc tinh hạch tuyệt .
Nước thể cứu , cũng thể g.i.ế.c ; thể nuôi dưỡng, cũng thể phá hủy. Sự mềm mại của nước khiến thư giãn, nhưng cũng thể bùng nổ áp lực kinh trong nháy mắt.
Trong cơn mơ hồ, Lê Dạng thấy những bóng hình xa lạ, cho đến bóng hình cuối cùng mà cô thể phân biệt rõ ràng... đó là Huyền Uyên. Phải chăng đây là những từng nắm giữ quyền bính Thủy ?
Cô kịp phân tích thêm, chỉ cảm nhận lượng kiến thức khổng lồ về Thủy đang tràn não bộ.
Thanh tiến độ đạt 100%.
Chị Trường Sinh hiện lên thông báo: [Chúc mừng bạn nắm giữ quyền bính Thủy, tuổi thọ tăng thêm 10 triệu năm.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-657.html.]
Lê Dạng: "!!!"
May mắn là nhờ Liên Tâm trồng hạt sen giúp tăng giới hạn tuổi thọ, nếu 10 triệu năm coi như đổ sông đổ bể.
Lê Dạng vội mở giao diện hệ thống, kiểm tra thông tin chi tiết. như cô dự đoán, chữ "ĐỊA", chuỗi liên kết nguyên tố Thủy sáng rực lên như một mạch địa long uốn lượn. Cô thể dễ dàng điều động vô tinh kỹ liên quan đến Thủy, thậm chí tự mài giũa những tinh hạch phù hợp từ sự lĩnh ngộ của bản .
Cô mở mắt , về phía Tư Quỳ, hào hứng : "Sư tôn, con cảm thấy..."
"Con vẫn là Cửu phẩm."
"..."
Lê Dạng tràn đầy phục: "Tại chứ? Con nắm giữ quyền bính, theo quy tắc phán định của Tinh Giới ... đáng lẽ là..."
Chưa kịp hết câu, gian xung quanh đột nhiên tối sầm , ngay đó bừng sáng.
Tư Quỳ mặt cô, lưng bà lơ lửng một thanh cự kiếm màu tím chúc mũi xuống đất. Thanh kiếm tím tựa như một ngọn núi khổng lồ, tỏa khí thế kinh và uy áp khiến quỳ rạp xuống.
Tư Quỳ chằm chằm cô, : "Con thể cụ tượng hóa quyền bính thần linh."
Lê Dạng ngẩn ngơ thanh kiếm. Cô vẫn phục: "Để con thử xem..."
Cô thử. Cô cố gắng hết sức để thử. dù cô thể sử dụng sức mạnh của quyền bính Thủy, cô vẫn cách nào gọi nó hiện hình bên ngoài.
Quyền bính Thủy trong tay cô giống như một viên đá quý tuyệt khảm một thanh thần binh thiện. Thần binh rèn xong, đá quý thể nào tự tỏa sáng độc lập.
Đây chính là Vận Linh Nhân Hoàng... Cô cần vô quyền bính thần linh để rèn đúc nên một "Thần Minh" thực sự!
Tư Quỳ thu hồi quyền bính Ghen ghét, đưa tay xoa đầu Lê Dạng, giọng dịu dàng: "Con cũng tính , quen nhiều. Nếu lo lắng đ.á.n.h con, thì lúc chẳng thèm nhiều với con gì."
Lê Dạng: "!"
Cô hề lời đùa của Tư Quỳ chọc . Cô c.ắ.n chặt môi , mở to đôi mắt đẫm lệ bà chớp mắt.
Tư Quỳ mềm lòng đến rối tinh rối mù, kéo cô lòng: "Được , con bế quan lâu như , tuổi tác cũng còn nhỏ, đừng như trẻ con nữa..."
Oa...
Một tiếng lớn vang lên. Lê Dạng gục đầu n.g.ự.c Tư Quỳ gào nức nở.
Hai chữ " nhè" Tư Quỳ định rốt cuộc cũng nuốt ngược trong. Bà nhẹ nhàng ôm lấy Lê Dạng, cảm nhận bờ vai đang run rẩy, cảm nhận những giọt nước mắt nóng hổi, và cảm nhận cả nguồn sức mạnh khủng khiếp đang ẩn chứa trong cơ thể mảnh mai .
Khóc ...
Tư Quỳ nhớ đầu tiên gặp Lê Dạng, cô thiếu nữ yếu ớt nhưng đầy kiên cường ngày nào. Giờ đây cô trưởng thành mạnh mẽ đến nhường . Tư Quỳ cảm thấy vô cùng an ủi và tự hào.
Lê Dạng bao lâu, dường như cô đang trút hết cảm xúc kìm nén suốt bao năm tháng qua. Tư Quỳ vốn kiên nhẫn, nhưng sự bao dung của bà dành cho Lê Dạng là vô hạn. Từ đầu đến cuối, bà từng buông tay.
"Sư tôn..." Lê Dạng ngước lên bà, nấc nghẹn, "Thật sự còn cách nào khác ..."
"Ta là thích hợp nhất," Tư Quỳ sâu mắt cô, "Bởi vì... là thầy của con."
Lê Dạng: "!"
Tư Quỳ bình tĩnh : "Ta tin tưởng con. Chỉ cần một đường sinh cơ, con nhất định sẽ giành lấy nó cho ."
Lê Dạng ôm chặt lấy bà, giọng rầu rĩ vang lên từ trong lồng ngực: "Nhất định... nhất định..."
Tư Quỳ búng tay nhẹ giữa trung, quần áo ướt đẫm nước mắt của hai lập tức khô ráo sạch sẽ. Ngay cả đôi mắt sưng húp của Lê Dạng cũng khôi phục, chỉ còn đuôi mắt vẫn ửng đỏ, cộng thêm biểu cảm đáng thương hề hề khiến mà đau lòng.
Tư Quỳ dám cô thêm nữa, sợ sẽ nỡ.
Bà bắt buộc điều . Giống như Sư tổ năm xưa bảo vệ t.ử truyền của . Nghĩ đến Lão các chủ, nội tâm Tư Quỳ tràn đầy sức mạnh. Bà càng thêm thấu hiểu thầy của .
C.h.ế.t để bảo vệ, cái c.h.ế.t gì hối tiếc!
Phong Đình Hầu vẫn luôn nôn nóng chờ đợi bên ngoài. Bà tin Tư Quỳ sẽ thuyết phục Lê Dạng, nhưng vẫn khỏi lo lắng. Thấy hai thầy trò bước , mắt bà sáng lên.
Lê Dạng Phong Đình Hầu, buồn bã gọi: "Hầu tước..."
Phong Đình Hầu cảm thấy sống lưng lạnh toát, gượng : "Cái đó... Lê Dạng , con yên tâm. Tám năm qua, Lý tông sư dẫn dắt bộ Bộ Đan d.ư.ợ.c nghiên cứu ngày đêm về phương pháp bảo tồn thể khi mất nguyên hồn... Nhất định sẽ thành công."
Phong Đình Hầu hổ danh là con cáo già của Hoa Hạ Thiên Cung, mở miệng chuyển ngay "mục tiêu thù hận" sang hướng khác.
Lý Yêu Hoàn cũng chuyện từ sớm. Và Lê Dạng thì thể nào giận Lý Yêu Hoàn .
Thực Lê Dạng cũng giận Phong Đình Hầu. Cô chỉ tự trách quá chủ quan, nếu Liên Tâm nhắc nhở, cô căn bản chẳng nghĩ đến phương án . Tất nhiên, cuối cùng cũng sẽ cho cô , nếu kế hoạch khó mà thực hiện. Chỉ là lý trí thì hiểu, nhưng tình cảm khó chấp nhận.