Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 597:--------

Cập nhật lúc: 2025-12-17 23:19:17
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vận mệnh...

Lịch sử tương lai chính là vận mệnh thể đổi!

Lòng bàn tay Lê Dạng ướt đẫm mồ hôi, : “Quyền bính Thời Chi đối với Đạo Vô còn quan trọng hơn con tưởng tượng!”

Ngay cả Tư Quỳ và Tứ Nguyệt nhất thời cũng theo kịp suy nghĩ của Lê Dạng. Ác Chi Hoa càng càng ngơ ngác: “Cái quái gì thế? Các tiếng ? Sao lôi quyền bính Thời Chi và Đạo Vô đây.”

Tư Quỳ hít sâu một : “ , nếu mất quyền bính Thời Chi, quyền bính Vận Mệnh sẽ khó phát huy lực!”

Nói đơn giản, sở dĩ vận mệnh thể định , chính là nhờ việc trộm lịch sử tương lai. Nếu , hướng của vận mệnh sẽ thiên biến vạn hóa, thể đóng khung .

Lê Dạng thậm chí hiểu vì Đạo Vô chấp nhất với Vạn Vật Nguyên Hồn đến thế. Vận mệnh thời gian bóp chặt yết hầu, thể cam tâm! Cho nên cần Vạn Vật Nguyên Hồn, để nắm giữ cả vận mệnh, thời gian, thậm chí là gian trong tay .

Tứ Nguyệt : “Trong tình huống lúc đó con chỉ thể giao quyền bính Thời Chi , nếu sẽ tha con .”

Lê Dạng tuy chút hối hận, nhưng cũng còn lựa chọn nào khác. Đạo Vô sẽ cho phép cô mang quyền bính Thời Chi . Chỉ là thái độ lúc đó của Đạo Vô quá kín kẽ, hề thể hiện sự coi trọng đối với quyền bính Thời Chi.

Chuyện quá khứ qua, hối hận cũng giải quyết vấn đề. Lê Dạng cuốn bản thảo, : “Cô giáo, để con thử xem.”

Nếu mở , chắc chắn sẽ thêm nhiều thông tin về Liên Vực từ Lão Các Chủ. Lê Dạng chắc Liên Tâm ở Thành Chủ Phong Liệt . nếu đủ nhiều thông tin về Liên Vực, cô thể phân tích điểm rơi của Liên Tâm.

Liên Vực chắc chắn tùy ý đưa họ ngoài. Đã mục đích, thì chỉ cần hiểu rõ Liên Vực, phỏng đoán dụng ý của nó, là thể tìm thấy Liên Tâm.

Lê Dạng đón lấy bản thảo, đặt tay lên hình cỏ bốn lá vặn bằng lòng bàn tay. Ánh sáng xanh bùng lên, thở nồng đậm của Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh bao bọc lấy bàn tay Lê Dạng.

Tim Lê Dạng như ngừng đập, những còn cũng chăm chú chớp mắt, thời gian như ngưng đọng tại khoảnh khắc .

"Cạch" một tiếng.

Lê Dạng cảm nhận thứ gì đó kích hoạt.

Giọng Trường Sinh tỷ vang lên: [Phát hiện hệ thống con Trường Sinh, tiến hành thu hồi ?]

Lê Dạng: “!!!”

Đây là hệ thống con của chị Trường Sinh ? Là do Lão Các Chủ tách ? Thảo nào khác mở .

Lê Dạng lập tức : “Thu hồi!”

Trường Sinh tỷ: [Đang thu hồi, tiến độ hiện tại là 20%.]

Tốc độ thu hồi nhanh, Lê Dạng nín thở theo dõi. Chỉ một lát , Trường Sinh tỷ thông báo: [Đã thu hồi xong, xem ngay ?]

“Xem!”

[Thu hồi tuổi thọ: 10 triệu năm.]

[Thu hồi giới hạn tuổi thọ: 2 triệu năm.]

Nhìn thấy hai thông tin , Lê Dạng cảm giác như nhận món quà từ vị sư tổ từng gặp mặt cách đây 28 năm. Hiện tại cô giới hạn tuổi thọ 10 triệu năm, nên một lượng lớn tuổi thọ tràn . Cô cũng chẳng còn tâm trí mà xót của, chỉ nôn nóng thông tin gì về Liên Vực .

[Thu hồi ‘lời nhắn’, đang mở .]

Thư Sách

Trong nháy mắt tiếp theo, Lê Dạng thấy mắt trắng xóa, như kéo một gian hư vô, đó thấy một phụ nữ trung niên ở phía xa.

Dung mạo của Lão Các Chủ quá xuất chúng. Theo lý thuyết, ở cảnh giới của bà, thể tùy ý tạo một vẻ ngoài trẻ trung xinh thậm chí mỹ. vẫn giữ nguyên dáng vẻ vốn , thậm chí xóa dấu vết thời gian, để mặc nếp nhăn leo lên khuôn mặt.

Bà mặc chiếc áo choàng rộng, dáng gầy gò thanh thoát, khi ngước mắt Lê Dạng, khóe miệng nở nụ ôn hòa. Chỉ nụ thôi khiến quên dung mạo, tuổi tác của bà, chỉ cảm thấy như làn gió xuân dịu dàng lướt qua mặt, phiền não đau khổ đều tan biến, đó là sự yên bình và thoải mái.

“Sư tổ...” Lê Dạng ngập ngừng mở miệng, cô thế mà gặp khuất xuyên qua thời .

Lão Các Chủ đến mặt cô, ôn tồn : “Con là truyền của Tiểu Quỳ?”

Lê Dạng cảm thấy sống mũi cay cay, cung kính đáp: “Đồ tôn sư thừa  Thái Dương của Hoa Hạ.”

Lão Các Chủ : “Ta chỉ con sẽ bái nhập hệ Tự Nhiên, chứ thấy con sẽ bái nhập môn hạ của ai.”

Quả nhiên, Lão Các Chủ trộm lịch sử tương lai. nội dung bà trộm giản lược.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-597.html.]

Lão Các Chủ giải thích: “Ta thể xem quá nhiều, điều đó sẽ khóa c.h.ế.t vận mệnh của các con; nhưng cũng thể xem, bởi vì cần cho con một việc.”

Lê Dạng nôn nóng bà, hỏi: “Sư tổ, Liên Vực rốt cuộc là thế nào ạ?”

“Con ?”

“Vâng!”

Không cần Lê Dạng kể những gì thấy ở Liên Vực, Lão Các Chủ : “Liên Vực là biên giới sơ khai nhất của Tinh Giới, cũng là nền tảng của Tinh Giới... Chắc hẳn con cũng thấy tiếng cầu cứu của bà .”

Lão Các Chủ kể trải nghiệm của khi đến Liên Vực, thế mà giống hệt Lê Dạng. Bà cưỡng ép cộng sinh với Liên Diệp, định cùng cô cá c.h.ế.t lưới rách, ngờ vô tình theo Liên Diệp Liên Vực.

Khoảnh khắc Lão Các Chủ bước Liên Vực, cũng thấy cái cây đại thụ che trời lấp đất, thấy tiếng gọi dịu dàng .

Liên Vực với Lão Các Chủ: "Ngươi là nàng... nhưng ngươi là nàng..."

"Dù là ai, cũng xin ngươi hãy tuân thủ lời hứa."

Lê Dạng định hỏi, Lão Các Chủ cho cô đáp án: “Ta đoán, thực sự hứa hẹn với Liên Vực, thể là Nhân Hoàng đời thứ nhất.”

Lê Dạng: “!”

Hoa Hạ từng một vị Thần Tôn cảnh, cũng là Thần Tôn cảnh đầu tiên của Tinh Giới. Vị Nhân Hoàng đó mất cả triệu năm, đừng Biên Giới Hoa Hạ, ngay cả Thiên Cung Hoa Hạ cũng còn mấy ai nhớ đến bà.

Lê Dạng lẩm bẩm: “ Chị Trường Sinh ... vốn là Vận Linh của Nhân Hoàng đời thứ nhất?”

“ Chị Trường Sinh  ?” Lão Các Chủ , “Ta gọi bà là Mẹ Trường Sinh.”

Lê Dạng: “...”

Lão Các Chủ chớp mắt với cô: “Được , tính thì, là sư tổ của con, con là dì của .”

Lê Dạng phì . Cô ngờ Lão Các Chủ tính cách , nhưng nhanh cảm thấy, chính nhờ tính cách mà bầu khí của hệ Tự Nhiên mới đến .

Lão Các Chủ thấy Lê Dạng thả lỏng, mới tiếp tục: “Trăm vạn năm ... nên là 90 vạn năm , Nhân Hoàng tình hình của Liên Vực, và quyết định tay giúp đỡ bà ... đó Nhân Hoàng ngã xuống, chỉ Vận Linh của bà vẫn ngừng tìm kiếm chủ nhân mới.”

“Về trải nghiệm của Nhân Hoàng, con thể đến Tinh Xu Các tra cứu tài liệu... Điều với con lúc là, Liên Vực liên quan đến sự tồn vong của Tinh Giới.”

Lê Dạng tập trung lắng .

Lão Các Chủ: “Chắc con cũng thấy những con quái vật màu đen , trong cơ thể chúng tràn ngập sức mạnh thuộc về Tinh Giới . Hiện giờ Liên Vực đang dốc sức trấn áp nó nên mới ô nhiễm bộ Tinh Giới. Chờ khi Liên Vực trấn áp nổi nữa... Tinh Giới sẽ lập tức nhuộm đen, đặc biệt là hư rộng lớn sẽ tràn ngập Hỗn Độn Chi Lực vô tận, và các biên giới phía chúng cũng sẽ sụp đổ trong nháy mắt. Dù là Chấp Tinh Giả cảnh giới cao đến , cũng chỉ là trì hoãn cái c.h.ế.t thêm một chút mà thôi.”

Sắc mặt Lê Dạng trắng bệch: “Bà cầm cự 90 vạn năm...”

,” Lão Các Chủ , “ rõ ràng bà đến giới hạn .”

Lê Dạng nhịn hỏi tiếp: “Vậy Hỗn Độn Chi Lực rốt cuộc đến từ ? Chúng giúp Liên Vực như thế nào?”

Lão Các Chủ ngừng một chút, : “Con tiếp xúc với Thượng Tam Giới ?”

Vừa nghĩ đến Thượng Tam Giới, trong mắt Lê Dạng hiện lên sự phẫn nộ khó kìm nén: “Chuyện liên quan đến bọn họ?”

“Không thể là quan hệ trực tiếp...” Lão Các Chủ tiếp tục, “Đạo tu hành của bọn họ là chỉ thấy cái lợi mắt. Đặc biệt là các Thần Tôn của Thượng Tam Giới, để triệt tiêu sự ô nhiễm tinh thần nảy sinh do nuốt chửng, bọn họ chuyển dịch tất cả những thứ đó sang Liên Vực...”

Tim Lê Dạng thắt .

Lão Các Chủ: “Nếu chỉ là ít, Liên Vực thể tiêu hóa hết những ô nhiễm tinh thần —— dẫu Tinh Giới thể nào thuần khiết tuyệt đối, và bản Liên Vực trách nhiệm gánh vác những điều đó. khi lượng ngày càng nhiều, ô nhiễm ngày càng lớn, bà còn sức gánh vác... Thế là Liên Vực xuất hiện kẽ hở, tạo cơ hội cho Hỗn Độn Chi Lực xâm nhập.”

Tác giả lời :

Tiểu kịch trường vô trách nhiệm ——

Lão Các Chủ: Mẹ Trường Sinh ~

Vận Linh Nhân Hoàng: Ta là bà cố của ngươi đấy.

Tiểu Lê Hoa: Chị Trường Sinh ~

Vận Linh Nhân Hoàng: [Liếc xéo]

Loading...