Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 592

Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:50:16
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ác Chi Hoa mang theo nỗi nghi hoặc theo trong, đây cũng là đầu tiên đặt chân đến nhà của Liên Tâm.

Ký ức của 90 vạn năm mơ hồ. Khi đó Ác Chi Hoa từng rời khỏi khu vực cánh hoa, nhiều nhất chỉ từ xa tòa lâu đài màu xanh biếc sừng sững giữa trung tâm Liên Vực, cùng với những chiếc lá sen xanh ngắt trải dài vô tận bên .

Lúc , Ác Chi Hoa chỉ thấy hai bên đều là màu xanh, chỉ là khác biệt! Sau khi lưu lạc bên ngoài, trở Liên Vực mới nhận , kẻ thực sự khác biệt chính là cái tên Thuần Liên Tâm .

Khi đó Ác Chi Hoa nhiễm một tật ở Tinh Giới, thu thập lá sen Cửu phẩm, cũng trộm hạt sen Cửu phẩm... mà, bó tay tập lá sen Cửu phẩm cứng rắn, càng thể tòa lâu đài xanh biếc mất chủ nhân .

Hiện giờ theo Liên Tâm, mới thể bước . Chỉ là Lê Dạng ở đây, e rằng nửa hạt sen cũng chẳng chạm .

Lê Dạng cảm nhận sự vui vẻ của Liên Tâm, tâm trạng cô cũng lên theo. Ít nhất cũng thể giúp Liên Tâm loại bỏ tâm trùng, coi như trút tảng đá đè nặng trong lòng.

Đến gần tòa lâu đài xanh biếc, Lê Dạng phát hiện nó hề cửa. Xung quanh lâu đài còn một lớp kết giới nhàn nhạt, nếu Liên Tâm ở đây, e rằng chẳng ai . Điều khiến Lê Dạng yên tâm hơn phần nào. Kết giới phá hoại, chứng tỏ hạt sen bên trong vẫn an .

Tình hình Liên Vực hiện giờ chút kỳ lạ, nhất là giọng mệt mỏi và yếu ớt mà cô thấy khi mới bước .

Lê Dạng chỉ hy vọng thể lấy một lượng hạt sen đủ, đủ để giúp Liên Liên triệt tiêu mảnh vỡ của Thời Chi Thần Vương trong cơ thể là . Lúc khi kết khế ước, trong đầu cô là thánh vật Cửu phẩm. Giờ thật sự đến Liên Vực, sắp bước nhà của Liên Tâm, cô chẳng mấy bận tâm đến việc lấy hạt sen .

Liên Tâm đưa tay về phía cô: "Đạo hữu, đưa cô ."

Lê Dạng hào phóng nắm lấy tay , hành động ngược hàng mi cong vút của Liên Tâm khẽ run. Lê Dạng thầm tò mò: Liên Liên thì lạnh lùng như băng tuyết, nhưng lòng bàn tay ấm áp lạ thường. Cô ghét cảm giác , ngược còn thấy thoải mái.

Ác Chi Hoa: "Ta thì , thì ? Đừng bỏ ở ngoài chứ!"

Lê Dạng khựng . Ác Chi Hoa nhận cô do dự, lập tức sải bước tới nắm lấy bàn tay còn của cô.

Lê Dạng ngước mắt : "Ngươi cần thiết nhỉ? Ở ngoài..."

Giọng Liên Tâm lãnh đạm vang lên: "Cùng , nếu vấn đề gì, ngươi cũng thể giúp một tay."

Ác Chi Hoa bóp mạnh tay Lê Dạng một cái, : "Nghe thấy , quan trọng lắm đấy, chính là Ác Chi... khụ, Chí Tôn."

Hắn định là Ác Chi Thần Tôn, nhưng nhớ quyền bính tạm thời buông bỏ, hiện giờ chỉ là một Cửu phẩm cỏn con. Cửu phẩm cũng cao hơn hai mắt nhiều.

Lê Dạng ngược Ác Chi Hoa nhắc nhở. Hiện giờ Thần Tôn cảnh, cô mượn hệ thống con Ác Ý cũng chỉ thể tăng lên Cửu phẩm. Cửu phẩm thì... liệu thể thu thập lá sen bên ngoài nhỉ? việc cấp bách vẫn là hạt sen, nếu cơ hội thì ngoài thử xem .

Lê Dạng đương nhiên ẩn ý trong lời của Liên Tâm. Xem Liên Liên cũng nhận thấy Liên Vực gì đó bất thường, nếu với sự ghét bỏ dành cho Ác Chi Hoa, đời nào chịu dẫn về nhà.

Ba cứ thế nắm tay tòa lâu đài xanh biếc của Liên Tâm. Kết giới bên ngoài cảm ứng Liên Tâm liền nhẹ nhàng mở đón nhận. Lê Dạng và Ác Chi Hoa nhờ cùng Liên Tâm nên cũng ngăn trở.

Nhìn từ xa lâu đài lối , nhưng gần mới thấy, thực bộ vách tường lâu đài đều chạm khắc rỗng cực kỳ tinh xảo. Vì những chỗ rỗng cũng phát ánh sáng xanh biếc lấp lánh nên thật gần mới phân biệt .

Liên Tâm dẫn họ từ một chỗ chạm rỗng. Xuyên qua ánh sáng xanh, Lê Dạng cảm thấy mắt bừng sáng. Từ khi Liên Vực, cô luôn cảnh tượng nơi cho choáng ngợp, và cảnh tượng mắt càng khiến cô kinh ngạc thôi.

Không gian bên trong lâu đài cực lớn: Nhìn ngang thấy điểm cuối; ngước lên cũng chẳng thấy đỉnh . Trong gian khổng lồ những "ô vuông" trong suốt. Cảnh tượng khiến Lê Dạng khó chịu. Trước đây khi tham gia tụ hội Mê Cung, cửa ải đầu tiên cô trải qua chính là những gian nhỏ độc lập ngăn cách bởi vô ô vuông thế .

Chúng xếp chồng lên , ngay ngắn thẳng hàng, mỗi ô ước chừng chỉ rộng 1 mét vuông. Đây ô vuông thật, mà là gian độc lập tạo từ Không Gian Chi Lực.

sang Liên Tâm, thấy sự ngạc nhiên trong mắt . Điều khiến Lê Dạng thở phào nhẹ nhõm. Hẳn là bên trong lâu đài vẫn luôn như , do ai đó cố tình .

Tòa lâu đài xanh biếc chỉ tràn ngập Không Gian Chi Lực, mà còn chứa đầy Thời Chi Lực nồng đậm.

Ác Chi Hoa nhạy bén cảm nhận : "Nơi ... thời gian ngưng đọng?"

Liên Tâm: "Có lẽ vì ở đây, Mẫu bảo quản những hạt sen chăng."

Ác Chi Hoa bĩu môi: "Chẳng thấy Mẫu giúp bảo vệ Thánh Tâm Hoa bao giờ."

Hắn lầm bầm nhỏ giọng, đồng thời cũng dỏng tai lên ngóng cẩn thận. Vẫn phản hồi. Nếu là , Mẫu sớm mắng ...

Liên Tâm thấy gì bất thường, vì khi Mẫu mắng Ác Chi Hoa, .

Ác Chi Hoa càng thêm bất an, tay nắm Lê Dạng siết chặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-592.html.]

Lê Dạng sang : "Sao thế?"

Ác Chi Hoa ậm ừ: "Mau lấy hạt sen về Ác Vực ."

Lê Dạng vốn cũng dây dưa, cô hỏi Liên Tâm: "Làm lấy những hạt sen ?"

Liên Tâm kịp mở miệng, Lê Dạng nhận hồi âm từ Trường Sinh tỷ: [Có tiêu hao một năm tuổi thọ để tiến hành tra cứu ?]

Lê Dạng: "!"

Nói thẳng , cứ đòi một năm tuổi thọ mới chịu!

"Tra cứu!"

[Ngươi chia sẻ quyền hạn với Liên Tâm Cửu phẩm, thể sử dụng Không Gian Chi Lực phá vỡ kết giới, nâng vị cách lên Cửu phẩm để hái.]

Đơn giản ?

Lê Dạng chút háo hức. Lúc thu thập Cửu Phẩm Thánh Tâm Hoa, mỗi đóa đều tăng 10 vạn năm giới hạn tuổi thọ, hạt sen Cửu phẩm thì ? Tuổi thọ cô thiếu, quan trọng là giới hạn trần!

Lê Dạng vội : "Liên Liên, để thu thập ?"

Liên Tâm : "Vậy giao cho Đạo hữu."

Hắn bổ sung thêm: "Ừm, tất cả hạt sen đều thể mang , đồng ý với cô."

Lê Dạng: "!"

Ác Chi Hoa chua chát : "Không hổ là tên Liên Tâm ngốc ở trung tâm Liên Vực, hào phóng thật đấy."

"Thuần" và "Xuẩn" (ngốc) phát âm giống . từ khi Liên Tâm nuốt chửng Thời Chi Thần Vương, Ác Chi Hoa còn gọi là Thuần Liên Tâm nữa. Cho nên, đang mượn từ đồng âm để châm chọc Liên Tâm.

Lê Dạng nhướng mày định đáp trả.

Liên Tâm : "Ta cũng hào phóng , những hạt sen quan trọng với , nhưng nếu Đạo hữu, cũng chẳng về ."

Ác Chi Hoa: “……”

Thư Sách

Lòng Lê Dạng ấm áp, với Liên Tâm: " dùng hết nhiều hạt sen thế , chúng ..."

Ác Chi Hoa vội chen : "Đừng lãng phí thời gian nữa, hai cần thì cho hết ! Để đống hạt sen ở đây cũng chiếm chỗ, chi bằng lấy hết nuôi lứa mới!"

Liên Tâm lờ nửa câu đầu của Ác Chi Hoa, : "Đạo hữu, đúng đấy, lấy mới thể sinh lứa mới."

Lê Dạng cũng dễ lừa, hỏi : "Cần bao nhiêu năm mới sinh ?"

Liên Tâm: “……”

Ác Chi Hoa ho nhẹ, cũng im lặng.

Từ tiến độ của Cửu Phẩm Thánh Tâm Hoa, Lê Dạng cũng đoán , nuôi dưỡng lượng hạt sen nhiều như mắt, e là mất cả triệu, chục triệu năm... thậm chí hơn. Tuy nhiên, Thánh Tâm Hoa thể sinh trưởng ở Ác Vực, thì hạt sen chắc cũng thể trồng khi rời khỏi Liên Vực.

Chờ thời gian, cô sẽ giúp Liên Liên nghiên cứu kỹ lưỡng. Nếu Cửu Phẩm Thánh Tâm Hoa và hạt sen Cửu phẩm đều thể trồng quy mô lớn thì... khụ khụ, Ác Vực e là sẽ thành đất vàng.

Trong cơ thể Lê Dạng tràn ngập Thời Chi Lực. Lúc Tư Quỳ giúp cô tạo hình nguyên hồn loại bỏ Thời Chi Lực và Không Gian Chi Lực , mà giữ cho chúng lưu trữ định hơn. Do đó, lúc Lê Dạng thể dễ dàng điều khiển.

Thời Chi Lực nở rộ từ đầu ngón tay, chạm chiếc ô vuông trong suốt chỉ đường nét mờ nhạt , cảm giác như chạm một bức tường nước. Lê Dạng cảm nhận chút lực cản, nhưng cũng nhẹ nhàng xuyên qua.

 

 

 

 

Loading...