Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 589

Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:35:34
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lê Dạng ấn tượng cực kỳ sâu sắc với cái cây đại thụ mắt.

Lúc khi theo Huyền Uyên đến Đệ Nhất Biên Giới, chính là bước từ một nụ hoa, đó thấy cái cây khổng lồ gần như chiếm trọn bộ biên giới . Sự chấn động lúc đó vẫn còn in đậm trong tim cô.

Cảnh tượng y hệt mắt khiến sự kinh hoàng trong lòng cô tăng gấp bội, dâng lên nỗi bất an nồng đậm.

Chuyện là thế nào?

Chẳng lẽ cô Ác Chi Hoa tính kế? Ác Chi Hoa và Đạo Vô liên kết với ? Hắn hề đưa cô đến Liên Vực, mà là lừa cô đến Đệ Nhất Biên Giới?

nhanh cô gạt bỏ ý nghĩ , bởi vì... điều hợp logic.

Chưa đến Hợp Đồng Cộng Sinh giữa cô và Ác Chi Hoa, chỉ riêng khế ước thiên địa giữa cô và Đạo Vô đủ đảm bảo. Cô đến Thần Tôn cảnh, Đạo Vô cần thiết tay với cô.

Vậy rốt cuộc chuyện ?

Chẳng lẽ Đệ Nhất Biên Giới mô phỏng hình dáng của Liên Vực? Hay là... chỉ là do nguyên nhân từ bản cô?

—— Con chỉ thể thấy những sự vật mà thể lý giải.

thể lý giải Liên Vực thực sự, cho nên trong tiềm thức xem nó thành Đệ Nhất Biên Giới?

Điều khiến Lê Dạng bất an nhất là, cô cảm nhận sự tồn tại của Liên Tâm và Ác Chi Hoa. Cô đến Liên Vực là nhờ sự minh tưởng của Ác Chi Hoa, cũng là dạng tinh thần thể thuần túy. Vì là tinh thần thể nên tinh thần hải, do đó Liên Tâm và Ác Chi Hoa thể lạc mất cô.

Lê Dạng cảnh tượng mắt, cẩn thận gọi thầm trong lòng vài tiếng.

"Liên Liên?"

Thư Sách

"Ác Chi Hoa?"

Không ai đáp cô.

Lê Dạng hỏi chị Trường Sinh : "Tiêu hao tuổi thọ để tra cứu bản đồ biên giới hiện tại."

Cô cũng trông mong chị Trường Sinh thực sự cho cô bản đồ, cô chỉ kiểm tra trạng thái của chị Trường Sinh .

[Có tiêu hao 20 triệu năm tuổi thọ để tiến hành tra cứu ?]

Thật sự là tra cứu !

Tuy 20 triệu năm là con cực kỳ khủng khiếp, nhưng nếu Lê Dạng tiếp tục thăng cấp, tích lũy tuổi thọ thì cũng thể tra cứu. Đương nhiên, mắt cô sẽ .

Lê Dạng cảm ứng sự tồn tại của bí bảo, may mà mấy hệ thống con vẫn còn, nếu nguy hiểm gì, cô thể mượn vị cách của Ác Chi Hoa. Kiểm tra xong xuôi, Lê Dạng thêm tự tin, chuẩn dạo xung quanh xem xét.

Cô bước về phía một bước, ngờ hình ảnh mắt đột nhiên rung chuyển, cô dường như giẫm lên một cây khổng lồ.

Màu sắc của cây tuyệt đối loại cây cối ở Biên Giới Hoa Hạ . Toàn mang màu sắc tinh tú kỳ diệu, như thể tinh vân đang chậm rãi chảy xuôi bên trong.

Sau khi bước lên, Lê Dạng còn cách nào thấy cảnh đại thụ nữa. Giống như "Lạc giữa núi sâu núi", cô chỉ thể thấy cây khổng lồ chân, cùng với màu tinh tú thần bí trải dài vô tận.

Trong lúc di chuyển, Lê Dạng vẫn luôn thử gọi Liên Tâm. Nếu đây là Liên Vực thì Liên Tâm hẳn là an . nếu đây là Liên Vực thì ? Vì thế, Lê Dạng vô cùng lo lắng cho Liên Tâm vốn đang trạng thái .

bao lâu, bởi cảnh tượng mắt hề đổi, cô như đang một cây điểm cuối.

Bỗng nhiên, một giọng thanh thoát vang lên đột ngột trong tim cô.

"Ngươi đến ..."

Lê Dạng giật . Cô quanh quất, tìm kiếm nơi phát âm thanh. Tuy nhiên, cô thấy bất cứ ai. Giọng như thể ở khắp nơi, chuẩn xác sai lệch vang lên tận đáy lòng cô.

Âm thanh thanh thoát, mờ ảo, như dòng suối trong gột rửa đôi tai, khiến cảm thấy thấu suốt tâm can. sâu thẳm trong sự trong trẻo , dường như ẩn chứa một nỗi mệt mỏi nhàn nhạt.

"Xin hỏi ngài là ai? Ngài đang ở ?" Lê Dạng cẩn thận cất lời hỏi dò.

Giọng ngừng một chút, ảo giác của Lê Dạng , cây màu tinh tú chân cô dường như trở nên thâm trầm hơn.

"Ngươi là nàng... nhưng ngươi là nàng..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-589.html.]

Lê Dạng càng thêm mờ mịt, lời rốt cuộc ý gì?

"Dù là ai," giọng khẽ than một tiếng, "cũng xin ngươi hãy thực hiện lời hứa."

Lê Dạng ghét giọng , cô thậm chí còn cảm thấy từng cơn đau lòng dâng lên. Còn về việc đau lòng cái gì, cô phân biệt .

Hai chữ "lời hứa" xưa nay đều nặng nề. Lê Dạng là ai, kết giao lời hứa với bà cũng cô, nhưng mở miệng bảo cô thực hiện lời hứa...

Theo lý thuyết Lê Dạng sẽ quyết đoán từ chối, nhưng mà...

Lê Dạng hỏi: "Lời hứa gì?"

Giọng vang vọng xung quanh cô, rơi mạnh đáy lòng cô: "Đạo Vô dĩ vô, Thiên Địa yên diệt." (Đạo Vô mất, Thiên Địa tiêu vong.)

Lê Dạng: "!"

Đây là ý gì? Bốn chữ cuối cùng khiến cô kinh hãi tột độ.

Lê Dạng còn hỏi thêm, nhưng phát hiện mắt đột nhiên tối sầm, đại thụ biến mất. Vô cảnh tượng kỳ lạ lùi nhanh mắt cô, cô như xuyên qua ngàn năm vạn năm, thậm chí là mười vạn trăm vạn năm, từ lịch sử rộng lớn hoặc tương lai mênh mông, một nữa trở về hiện tại.

Đó rốt cuộc là cái gì?

Lê Dạng càng phân biệt, càng thể phân biệt rõ ràng. Cô chỉ cảm thấy xung quanh vây kín bởi những thông tin cực kỳ quan trọng, nhưng cô giống như bộ xử lý máy tính cấu hình thấp nhất, xử lý nổi lượng thông tin khổng lồ , thậm chí sắp cho sập nguồn.

"Đạo hữu!" Giọng của Liên Tâm vang lên bên tai Lê Dạng, một nữa kéo cô khỏi dòng lũ hoang vu.

Lê Dạng mở mắt , cảnh tượng mắt cho lóa mắt. Không rơi cảnh tượng kỳ diệu nào đó, mà là đang lo lắng rũ mắt mắt , quá mức đẽ.

Khi Liên Tâm ở trong tinh thần hải của Lê Dạng, để phiền cô, luôn tự phong ấn ở một góc, thoạt như một đóa hoa sen trắng tuyết tĩnh lặng.

Liên Tâm mắt rõ ràng thoát khỏi tinh thần hải, còn sợ phiền Lê Dạng nữa, từ trạng thái tĩnh chuyển sang động, mang sức sát thương kinh .

Tóc bạc buông xõa, làn da trắng như phát sáng, đôi mắt hẹp dài tràn ngập lo lắng, bộ y phục xòe như hoa sen cũng tinh giản nhiều, tôn lên hình thon dài thẳng tắp, giống như đóa sen trong suốt vươn lên từ mặt hồ đóng băng mùa đông.

Lê Dạng ho nhẹ một tiếng, tìm giọng của : "Ta , chỉ là ..."

Ác Chi Hoa chen : "Vừa cô đột nhiên ngất xỉu, thật là dọa c.h.ế.t !"

Lê Dạng lúc mới thấy Ác Chi Hoa bên cạnh. Hắn cũng khôi phục hình dáng ban đầu, mái tóc dài đỏ thẫm buộc tùy ý đầu, ngũ quan tuấn toát lên vẻ ngông cuồng, bộ quần áo tối màu tôn lên bờ vai rộng, eo thon và đôi chân dài.

Nếu mở miệng chuyện thì sẽ càng trai hơn.

Hắn và Liên Tâm cùng một chỗ, tạo nên sự tương phản cực kỳ rõ nét. Ác Chi Hoa nền cho Liên Tâm thêm phần thanh thoát, linh thiêng; Liên Tâm cũng nền cho Ác Chi Hoa thêm phần phô trương, ngông cuồng.

Lê Dạng cứ cảm giác khi đến Liên Vực , thỉnh thoảng cô hoa mắt. Tại cảm thấy... Ác Chi Hoa và Liên Tâm ngũ quan giống ?

Tuy nhiên điều cũng đại diện cho cái gì: Một là hai vốn cùng nguồn gốc, đặt ở Biên Giới Hoa Hạ thì chính là em ruột; hai là hình của họ vốn là do biến hóa , bản thể một là cánh hoa, một là tâm sen, cũng chẳng giống .

"Cô chằm chằm gì?" Ác Chi Hoa tự nhiên , "Ta nhé, là tự cô đột nhiên ngất xỉu đấy."

Lê Dạng: "..."

Cô dời mắt , về phía Liên Tâm: "Vừa , thấy cái cây đại thụ ở Đệ Nhất Biên Giới."

Ác Chi Hoa kinh hô: "Cái gì cơ? Nơi là Liên Vực, thấy thứ quỷ quái đó!"

Liên Tâm nhẹ giọng hỏi: "Là giấc mơ ? Tình huống của Liên Vực... chút giống biên giới Kiếm Linh. Tuy nhiên hai bên trái ngược , sinh linh Liên Vực linh thể, nhưng những khác Liên Vực thì chỉ thể ở dạng linh thể."

Lê Dạng gật đầu, hiểu ý Liên Tâm. Quả nhiên cô đến Liên Vực giống như linh hồn xuất khiếu.

Liên Tâm tiếp: "Ở trạng thái linh thể dễ rơi giấc mơ nào đó... Những gì Đạo hữu thấy thể là mơ."

 

 

 

Loading...